Chương 10

Người không liên quan đã rời đi, lúc này Lục Tầm hướng cả người về phía Diệp Dao. Mà Diệp Dao dưới tầm mắt Lục Tầm vẫn rất điềm tĩnh, hút một ngụm trà sữa.


Lục Tầm thoạt nhìn có rất nhiều lời muốn nói, học trưởng lạnh lùng lại đang tức giận vì Diệp Dao, cuối cùng nhịn không được mà nói: "Sao cậu ra ngoài không mặc nhiều áo một chút, lỡ bị cảm rồi sao."
Diệp Dao: "Tôi mặc ấm mà, cô bạn hồi nãy còn mặc ít hơn tôi."


Lục Tầm hừ một tiếng, nắm lấy tay Diệp Dao không buông, quái gở nói: "Người khác mặc ít áo hay nhiều áo liên quan gì đến tôi, mắc gì tôi phải đau lòng cho người khác?"
Tay Diệp Dao bị cầm đến mức nóng rang, cậu cười cười: "Giận hả?"


Dĩ nhiên là Lục Tầm không thể thừa nhận rồi, dù sao Diệp Dao ra đây là để từ chối cô gái kia, nếu bây giờ hắn giận thì có phải là vô lý lắm không.


Nhưng hắn thật sự rất tức giận Diệp Dao một mình đi gặp mặt con gái mà người đó còn có tình cảm với cậu nữa, sao Diệp Dao không như hắn chứ, mấy cái lá thư tình hắn đều vứt đi hết, còn mấy app nhắn tin cũng không thêm bất cứ một người lạ nào!


Người nào có ý với hắn đều bị hắn bóp ch.ết từ trong trứng nước, nam thần lạnh lùng chưa từng quay lại liếc mắt đến ong bướm theo đuổi hắn một lần nào.
"Tôi không giận." Lục Tầm nghiến răng nghiến lợi.
"À, vậy thì tốt." Diệp Dao gật gật đầu.
Lục Tầm: "..."


available on google playdownload on app store


Vậy thôi á hả? Rồi tiết mục an ủi hắn đâu?
Lục Tầm giận mà không có chỗ trút, lại không thể hung dữ với Diệp Dao, không thể làm gì khác hơn là hung tợn giật lấy ly trà sữa của Diệp Dao uống một ngụm, trút giận lên ly trà sữa vô tội.
"Trà sữa khoai môn ở tiệm này sao dở quá vậy." Lục Tầm oán giận.


"Sao vậy, tôi thấy ngon mà." Diệp Dao nói.
"Cậu cứ phải đi ngược lại với tôi cậu mới chịu được đúng không." Lục Tầm trừng mắt một cái nhìn Diệp Dao... Một sợi tóc không nghe lời bay lên bên tai hắn, hắn bị đánh bại, "Được rồi, vị cũng khá ngon."


Trà sữa còn gần nửa ly, Diệp Dao cũng không định đi liền. Cậu nhìn chỗ trống đối diện thất thần một lúc, mở miệng hỏi: "Lục Tầm, cậu thích kiểu người như thế nào ?"
Vấn đề này hơi đột ngột, Lục Tầm ngơ ngác: "Hả?"


Diệp Dao quay lại nhìn Lục Tầm, nhìn nhũng đường nét trên sườn mặt của Lục Tầm, lần nữa dò hỏi: "Cậu thích kiểu con gái như thế nào?"


Họ chưa từng bàn luận về đề tài này lần nào, thời cấp ba ai cũng tập trung học hành, tuy rằng cũng có rất nhiều người có tình yêu tuổi mới lớn, mà Lục Tầm hiển nhiên không có trong nhóm người ấy. Lúc đó đừng nói cái tên học trưởng lạnh lùng này yêu đương, hắn không chọc tức ch.ết hết mấy người thích hắn là may rồi.


"Đột nhiên hỏi cái này làm gì?" Lục Tầm vuốt mái tóc mềm mại của mình, có chút cáu kỉnh, "Ai mà biết đâu, hồi giờ chưa có ai làm cho tôi thích hết."
Diệp Dao hiểu đại khái rằng, tiêu chuẩn của Lục Tầm rất cao.


Nhưng cái này cũng dễ hiểu thôi mà, dù sao gia thế Lục Tầm tốt như vậy, năng lực của bản thân hắn cũng rất tốt, tiêu chuẩn cao cũng không hề kỳ lạ chút nào.


"Vậy đến lúc đó nhà cậu định giới thiệu đối tượng kết hôn cho cậu hay sao, làm thông gia với mấy nhà hào môn giàu có hả?" Diệp Dao lại hỏi, cậu lại nghĩ đến điều gì đó, cong khoé môi, nói ra một câu, "Cưới trước yêu sau."
Lục Tầm: "..."


Đại thiếu gia nhà hào môn Lục Tầm kia dường như bị sốc không nhẹ, hắn mở điện thoại di động ra nhìn lịch, cảm thán: "Ôi trùng hợp thế, chúng ta xuyên từ triều Đại Thanh đến thời Chủ nghĩa xã hội luôn rồi nè."


Diệp Dao cũng bị chọc cho phì cười, cậu dựa ra phía sau một chút, thả lỏng tựa vào lưng ghế dựa mềm mại.
Cho nên nếu như sau này Lục Tầm kết hôn, sẽ chỉ lấy người hắn thật lòng yêu, rất tốt, vậy thì cậu không có gì là không cam lòng.


Lục Tầm lại gần nhỏ giọng hỏi: "Vậy còn cậu, cậu thích kiểu người thế nào ?"
Diệp Dao nhìn Lục Tầm một cái.
Một cái nhìn rất bình thường, tựa như ánh mắt mà cậu vẫn hay nhìn Lục Tầm.
"Thích người đối xử tốt với tôi." Diệp Dao nói.


Lục Tầm giống như thở phào nhẹ nhõm. Tiêu chuẩn này được đó, hắn hết lòng đối xử với Diệp Dao tốt như vậy, Diệp Dao sẽ không bị người xấu mê hoặc.


Thế nhưng Lục Tầm vừa mới yên lòng được một giây, liền bối rối: "Không đúng, cái này nhất định không được, chọn đối tượng mà sao chỉ cần người đó tốt với cậu là được? Đối xử tốt với cậu không phải là yêu cần cơ bản nhất rồi sao! Cậu phải yêu cầu người có vẻ ngoài xinh đẹp, có tiền, có tương lai, lên được phòng khách xuống được phòng bếp, toàn bộ tiền đều đưa cho cậu quản lí, đồng thời cũng không dang díu xằng bậy bên ngoài, lúc nào cũng có thể đưa điện thoại di động cho cậu kiểm tra, đồng thời —— "


2


"Được rồi đừng nói nữa mà." Diệp Dao nhìn thấy Lục Tầm không có ý định dừng lại, liền vội vàng cắt đứt, đau đầu quá trời quá đất, "Cái này không phải là kết hôn nữa rồi, cái này là người đó đang tìm tổ tông cho mình thì có...Cậu đừng có nói, tiêu chuẩn tìm người yêu của cậu cũng y như vậy nha?"


"Đối tượng của tôi thì không cần mấy cái đó đâu, nhưng của cậu thì cần, cậu dễ bị lừa lắm." Lục Tầm kiên quyết nói.
Những yêu cầu này quá đáng lắm hả? Không hề quá đáng chút nào!


Người bạn là hắn đây đều làm mấy cái đó được hết, đối tượng của Diệp Dao tại sao lại không làm được.
1
Diệp Dao lười nói linh tinh với Lục Tầm, mấy cái tiêu chuẩn đó cũng hơi quá rồi, cậu đưa ly trà sữa còn gần một nửa cho Lục Tầm nói: "Uống hết đi rồi về."


Sau khi trải qua cuộc trò chuyện này tâm trạng của Lục Tầm khá tốt, lúc cầm lấy ly trà sữa vui vẻ nói đùa: "Có một câu chuyện ngắn về trà sữa khoai môn, cậu có biết không?"


Diệp Dao trừng mắt nhìn, vì vậy Lục Tầm liền nói đáp án: "Tôi muốn gọi một ly trà sữa trân châu khoai môn, không cần khoai môn, không cần trà sữa, chỉ cần..."
1
Lục Tầm trêu chọc Diệp Dao hỏi: "Vậy cậu nghĩ là cần cái gì?"
1
Lục Tầm nhìn thấy Diệp Dao khẽ cười một cái.


Nụ cười của Diệp Dao có chút mềm mại, môi hồng nhạt mở ra, sau đó hơi chu lên, giống như là khi hôn môi.
"Trân châu (bo bo*)." Diệp Dao nói.
*Bo bo (trân châu) trong tiếng Hàn đồng âm với hôn nhẹ lên môi hoặc lên má.
*


Văn Kha và Tiểu Bàn vốn cố ý quay lại kí túc xá an ủi Lục Tầm, thì cùng lúc đó nhận được tin nhắn của Lục Tầm.
Tối nay các cậu có muốn đến nhà hàng Thanh Đằng ăn cơm không, tôi mời.


Thanh Đằng là một nhà hàng rất nổi tiếng, hương vị không chê vào đâu được, chỉ là giá cả hơi mắc, ăn ở đây một bữa bằng tiền ăn cả tháng của sinh viên bình thường, sinh viên ngày thường sẽ không bao giờ đến đây để đốt tiền.


Tiểu Bàn và Văn Kha đương nhiên rất muốn ăn, nhưng họ suy nghĩ một lúc lại cắn răng tỉnh táo lại: Hay là để hai đứa tôi mời cậu đi Lục ca, mọi người đều biết tâm trạng của cậu không tốt, ăn một bữa đã đời cho vui vẻ.


Lục Tầm cũng báo lại tin tốt rất nhanh: 【Ây da hiểu lầm thôi, Diệp Dao không có tìm bạn gái, tâm trạng tôi đang rất tốt.
【Để tôi nói lại với ông chủ nhà hàng Thanh Đằng, các cậu cứ qua đó gọi món thoải mái đi, không cần trả tiền.
Cái gì, lại còn có chuyện tốt như thế!


Tiểu Bàn và Văn Kha quyết đoán rời đi, rất vui mừng vì được ăn một bữa tiệc lớn, để kí túc xá trống không lại cho Lục Tầm.
Cho nên lúc Diệp Dao và hắn trở về ký túc xá, ký túc xá không có một bóng người.


Tất cả dường như cũng giống ngày thường, Lục Tầm đi vào phòng tắm, Diệp Dao ngồi trước bàn lấy sách ra ôn tập.
*
Bên trong phòng tắm.
Nước nóng từ vòi sen chảy ra, sương trắng ngập trong không gian.
Lục Tầm dựa vào gạch sứ lạnh lẽo, thở ra một hơi.


Trời thu nên nhiệt độ nước tắm đã cao hơn nhiệt độ cơ thể rất nhiều, nhưng Lục Tầm vẫn không thể ngăn được lửa nóng trong người mình.
Nhắm mắt lại, trong đầu đều là cảnh Diệp Dao nói với hắn..."Bo bo" .
Thật đáng yêu.
Hắn lại thấy được dáng vẻ của Diệp Dao khác với mọi khi.


Cơ thể vốn đã kìm nén quá lâu, dưới nước nóng nổi lên phản ứng, Lục Tầm vò tóc, đang muốn tự giải quyết qua loa đại khái cho xong, lại đột nhiên nhớ tới một chuyện.
Diệp Dao còn nợ hắn một lần.
Hơn nữa giờ trong ký túc xá, chỉ có hai người họ.


Lục Tầm vốn dĩ lừa hai đứa bạn cùng phòng đi chỗ khác, chỉ đơn giản muốn chọc Diệp Dao nói thêm mấy câu Bo bo, mà nếu có người ở kí túc xá, Diệp Dao có thể sẽ không thoải mái.
Hiện tại vô ý trồng cây mà cây lại nở hoa rồi, hình như làm chuyện khác cũng rất tiện nha.


Lục Tầm ɭϊếʍƈ ɭϊếʍƈ môi, hé cửa phòng tắm thành một cái khe nhỏ.
Lục Tầm cố điều chỉnh giọng nói của mình: "Diệp Dao, tới đây một chút."
"Cậu lại quên quần áo nữa à?" Diệp Dao hỏi hắn.
Lục Tầm không hề trả lời, rất nhanh, Diệp Dao đã đi đến cửa phòng tắm.


Diệp Dao cầm bộ quần áo trên tay tiến gần đến cửa, bị một cái tay ướt nhẹp nắm lấy.
Cửa phòng tắm bị Lục Tầm mở ra một nửa, sương trắng ở trong ào ào bay ra, lại vẫn không thể che nổi cái nào đó.
Diệp Dao hơi kinh ngạc trợn tròn mắt, muốn rút tay tránh đi, nhưng vẫn bị Lục Tầm cầm thật chặt.


"Có còn nhớ hay không, cậu nợ tôi một lần làm cái gì?" giọng của Lục Tầm hơi khàn.
Diệp Dao dời ánh mắt: "Hôm nay cậu tự làm được không, hôm nay tôi hơi mệt."


Lần trước cũng là lý do này, Lục Tầm cười lạnh một tiếng: "Sau lúc cậu ra ngoài gặp gái thì không kêu mệt đi, lúc giúp tôi liền kêu mệt?"
Diệp Dao mím môi, Lục Tầm lại gần, ở kế bên lỗ tai của cậu nói khẽ: "Chúng ta là tốt nhất, đúng không."
"... Ừm." Diệp Dao nhẹ giọng đáp lại.


Lục Tầm thoáng dùng sức, kéo Diệp Dao vào trong phòng tắm, đóng cửa lại.
Diệp Dao thiếu Lục Tầm một lần, mà Lục Tầm dĩ nhiên sẽ không để Diệp Dao trả nợ dễ dàng như vậy.
Lo lắng nước sẽ xối ướt quần áo làm cho Diệp Dao bị cảm lạnh, vòi hoa sen bị đóng lại.


Nước đã tắt, sương trắng do hơi nước nóng bay lên vẫn chưa tan hết, bao phủ phòng tắm mờ ảo.
Diệp Dao cũng không rõ lắm, sao từ việc cậu vào giúp hắn, trở thành cậu dựa vào vai Lục Tầm thở dốc rồi.
Hơi thở của cậu phập phồng phả lên cổ Lục Tầm, chóp mũi cọ cọ vào làn da trên cổ Lục Tầm.


Chỉ cần cậu mở mắt ra, là có thể nhìn thấy mặt Lục Tầm ở cự ly rất gần. Cậu chỉ cần hơi ngẩng đầu lên, là có thể hôn lên khóe miệng của Lục Tầm.
... Quá nguy hiểm.
Diệp Dao cuối cùng nhắm mắt lại, vùi mặt vào vai Lục Tầm.
...
Rất lâu rồi Lục Tầm chưa được thoả mãn như thế.


Thực sự bình thường hắn không quá hứng thú với phương diện kia, mỗi lần như vậy đều qua loa giải quyết cho xong. Thế nhưng ngày hôm nay, hắn cảm nhận được sự sung sướng trước nay chưa từng có.
Cho dù có gộp tất cả các khoái cảm từ lúc trưởng thành đến giờ, đều không bằng lần này.


Thì ra cảm giác có người giúp đỡ lại vui sướng đến vậy, chẳng trách anh em thân thiết với nhau thường hay giúp nhau làm chuyện đó, sau này hắn với Diệp Dao cũng phải tiếp tục giúp nhau làm vậy mới được.
3
Lục Tầm giúp Diệp Dao sửa sang lại quần áo, thỏa mãn nói: "Vẫn nợ tôi một lần đó, đừng quên nha."


Diệp Dao không lên tiếng, mà buổi tối hôm đó, vẫn tự nhiên mà ngủ cùng Diệp Dao.
Không biết tụi Tiểu Bàn và Văn Kha đi ăn ở phương trời nào, mà đêm nay ở ngoài không về ký túc xá, phòng ký túc xá yên tĩnh.
1


Lục Tầm ôm Diệp Dao vào lòng hít hít, nếu người khác có thú vui thơm mèo, thì hắn lại lấy việc thơm người làm niềm vui!
1
Lục Tầm đang thơm lấy thơm để, bị người đang ôm trong lòng Diệp Dao xoay người, thoáng đẩy hắn ra xa.
1
"Tôi đã nói với cậu rồi." Diệp Dao nói.
"Cái gì?"


"Cái kiểu tiếp xúc trong phòng tắm như vậy, tôi không thích." Vì đang ở trong bóng tối nên không thấy rõ được biểu cảm của Diệp Dao, chỉ là âm thanh rất nhỏ, "Quá kỳ lạ, cảm giác không có người trai thẳng nào làm vậy hết, giảm bớt đi."






Truyện liên quan

Dragon Ball: Địa Cầu Thức Tỉnh Thời Đại

Dragon Ball: Địa Cầu Thức Tỉnh Thời Đại

Vân Nhiên Cư Sĩ1,091 chươngTạm ngưng

7.2 k lượt xem

Đấu La: Địa Ngục Khai Cục, Cầu Thú Bỉ Bỉ Đông

Đấu La: Địa Ngục Khai Cục, Cầu Thú Bỉ Bỉ Đông

Đản Sao Thanh Tiêu391 chươngTạm ngưng

9.7 k lượt xem

Bảo Bối Thần Kỳ: Khai Cục Đánh Dấu Câu Thượng Tiểu Tinh Vân

Bảo Bối Thần Kỳ: Khai Cục Đánh Dấu Câu Thượng Tiểu Tinh Vân

Cổ Ca Ca397 chươngDrop

3.1 k lượt xem

Toàn Cầu Thức Tỉnh Thời Đại: Bắt Đầu Giải Tỏa Lý Tín Bảng Convert

Toàn Cầu Thức Tỉnh Thời Đại: Bắt Đầu Giải Tỏa Lý Tín Bảng Convert

Lỗ Tấn Cật Phao Diện191 chươngTạm ngưng

6.2 k lượt xem

Toàn Cầu Thức Tỉnh: Bắt Đầu Thức Tỉnh Thập Hung Thiên Giác Kiến Convert

Toàn Cầu Thức Tỉnh: Bắt Đầu Thức Tỉnh Thập Hung Thiên Giác Kiến Convert

Kim Thiên Yếu Mạc Ngư203 chươngFull

16 k lượt xem

Long Châu: Địa Cầu Thức Tỉnh Thời Đại Convert

Long Châu: Địa Cầu Thức Tỉnh Thời Đại Convert

Vân Nhiên Cư Sĩ1,091 chươngDrop

12.9 k lượt xem

Ta, Đen Rổ, Cực Hạn 7 Hào Cầu Thủ Convert

Ta, Đen Rổ, Cực Hạn 7 Hào Cầu Thủ Convert

Chanh Thần Bất Thị Manh177 chươngDrop

3 k lượt xem

Toàn Cầu Thức Tỉnh: Bắt Đầu Gia Nhập Vào Chat Group Convert

Toàn Cầu Thức Tỉnh: Bắt Đầu Gia Nhập Vào Chat Group Convert

Phi Tường Tứ Nhãn979 chươngTạm ngưng

83.3 k lượt xem

Toàn Cầu Thức Tỉnh: Thiên Phú Của Ta Vô Hạn Thăng Cấp Convert

Toàn Cầu Thức Tỉnh: Thiên Phú Của Ta Vô Hạn Thăng Cấp Convert

Ấu Nhi Viên Sơn Đại Vương715 chươngFull

118.8 k lượt xem

Toàn Cầu Thức Tỉnh: Chỉ Có Ta Lựa Chọn Hoa Hạ Thần Minh! Convert

Toàn Cầu Thức Tỉnh: Chỉ Có Ta Lựa Chọn Hoa Hạ Thần Minh! Convert

Ngã Hữu Nhất Chích Điều381 chươngTạm ngưng

13.5 k lượt xem

Toàn Cầu Thức Tỉnh: Bắt Đầu Thức Tỉnh Thập Hung Thiên Giác Con Kiến Convert

Toàn Cầu Thức Tỉnh: Bắt Đầu Thức Tỉnh Thập Hung Thiên Giác Con Kiến Convert

Kim Thiên Yếu Mạc Ngư203 chươngFull

8 k lượt xem

Hoang Dã Cầu Sinh Chi Ta  Câu Thuật Chỉ Là Hảo Ức Điểm Điểm

Hoang Dã Cầu Sinh Chi Ta Câu Thuật Chỉ Là Hảo Ức Điểm Điểm

Bát Dực Điểu1,365 chươngFull

61 k lượt xem