Chương 26: Khí phi cũng điên cuồng (1)
Thật vất vả dỗ ngủ đứa nhỏ thích hỏi mười vạn câu vì sao, nàng thế này mới đã thở dài một hơi, mệt nhọc một ngày, giờ nàng phải đi xem sổ sách.
Ngồi ở thư phòng không bao lâu, Quý bác gái liền đi đến, nàng nhìn Lăng Nhược Nhược đang vùi đầu làm việc, không tự giác thở dài một hơi.
“Nhược Nhược, uống chút tổ yến đi.” Nàng cho tỳ nữ Phong Hoa đem chén tổ yến mới nấu xong đem đến bàn của nàng, quan tâm nói.
Lăng Nhược Nhược từ trong mớ sổ sách ngẩng đầu lên, hướng nàng mỉm cười, thanh thúy nói: “Cám ơn bác gái.” Nói xong, đem chén tổ yến lên uống.
Quý bác gái mỉm cười, thấy nàng uống hết, trong lòng thập phần vui mừng, không khỏi bật thốt lên hỏi: “Nhược Nhược, ngươi không nghĩ trở lại bên cạnh Vương gia sao?” Nói xong, nàng âm thầm hối hận.
Lăng Nhược Nhược nghe vậy sửng sốt, lập tức cười nói: “Bác gái, ngươi đừng suy nghĩ nhiều, ta vĩnh viễn cũng sẽ không trở lại cạnh tên ngựa đực kia đâu. Ta không thèm thứ chó má vương phủ của hắn, ngay cả Quý phủ này của ta còn không bằng đâu.” Nàng vẻ mặt khinh miệt, giọng điệu khinh thường, trước kia còn có thể để mắt tới Ninh Vương phủ, nhưng là hiện tại đã khác xưa, nàng cũng là người có tiền.
Ngựa đực? Quý bác gái không rõ nhìn nàng, không biết loại ngựa này là ý gì? Bất quá, nàng vẫn như cũ giận dữ nói: “Dù gì cũng là Vương phi a. Bây giờ, địa vị rất là quan trọng.”
“Bác gái, ta không thích làm thứ chó má Vương phi đó, làm Vương phi còn không bằng hiện tại, hiện tại thật tốt a, tự do tự tại, muốn làm gì thì làm, muốn thế nào được cái đó, làm Vương phi có thể tốt như thế này sao?” Nàng tuyệt không vừa ý đề nghị của Quý bác gái, thậm chí thập phần chán ghét.
Quý bác gái thấy mình không nói động được nàng, đành phải bỏ cuộc, thấy trời đã khuya, vì thế đứng lên nói: “Ta về ngủ trước, ngươi cũng nên đi ngủ sớm một chút, đừng quá mệt mỏi.”
Lăng Nhược Nhược vội vàng đứng lên tiễn nàng, thẳng đến đem nàng đưa đến ngoài cửa mới quay trở lại, tiếp tục xem sổ sách, kiểm kê tài sản của nàng.
Gần đây, nàng phát hiện tiền thu vào nhiều hơn, cung không đủ cầu, thậm chí có thương nhân khác tiến đến tìm kiếm hợp tác, điều này làm cho nàng không thể không một lần nữa tự hỏi, có phải nên mở thêm chi nhánh bên ngoài.
Nàng không ngừng kiếm tiền, tựa như một bộ máy chạy không biết mệt, chỉ biết kiếm tiền, kiếm tiền. Tất cả vì cuộc sống no đủ, vì nửa đời sau, vì bé, vì Quý bác gái. Cho nên nàng mới vận dụng hết thảy hiện đại thủ đoạn và kỹ thuật, dùng tốc độ nhanh nhất kiếm thật nhiều tiền.
Kỳ thật, nàng cũng rất mệt mỏi, không ngừng động não đàm phán, duy trì thu chi từ trên xuống dưới trong phủ, muốn thả lỏng một chút cũng khó.
Nghĩ đến việc thả lỏng, nàng đột nhiên đã nghĩ đến ở hiện đại có tiệm gội đầu, tiệm mát xa, còn có cả spa. Nàng càng nghĩ, tâm càng ngứa. Trước kia ở hiện đại, nàng cũng đi gội đầu tiệm vài lần, cũng là do bạn bè nói cửa tiệm tốt như thế nào, thoải mái ra sap, nàng cũng tò mò đi theo vài lần, bất quá nàng không có tự làm, mà là cùng bọn bạn đi hưởng thụ.
Không bằng chính mình cũng mở vài cửa tiệm như vậy, để đến hưởng thụ một chút, thuận tiện thu ít tiền lời đi, không chỉ có nửa đời sau không cần sầu, ngay cả bé cũng không cần sầu.
Cứ làm như vậy đi! Tâm động không bằng hành động, nàng hưng phấn không thôi, thiếu chút nữa muốn lập tức đi ra ngoài tìm người đi lo chuyện này cho nàng. Bất quá nàng biết hiện tại đã quá muộn, đành phải bất đắc dĩ đợi ngày mai.
Lăng Nhược Nhược lúc này trong lòng còn lo nghĩ nhiều chuyện, nào biết ngày sau chính mình sẽ gặp phải không ít chuyện rắc rối, làm cho nàng bị kẹt giữa mấy nam nhân dây dưa.