Chương 6: Đa luyện tĩnh dẫn
Ồ? Đây không phải tên phế vật họ Cổ sao?
Cổ Tước bị một nhóm thanh niên chặn đường, tên cầm đầu cười nhạt nói ra:
- Vị tỷ tỷ xinh đẹp của ngươi đâu?
Chuyện Dạ Tuyết đánh tung đại môn Cổ gia sớm đã bị cao tầng trong gia tộc bịt kín thông tin, hình ảnh thục nữ của nàng cũng không có bị phá, người ngoài vẫn nghĩ nàng là tiên nữ dịu dàng ôn nhu, nếu không tên này đã không dám dùng thái độ xem nhẹ như vậy hỏi thăm về nàng.
Nhưng Cổ Tước cũng không có trả lời hắn, chỉ dửng dưng tiếp tục bước qua.
Tên cầm đầu bị phớt lờ thì híp mắt bước tới, khẽ vận huyền lực, ý định dùng vai hất ngã Cổ Tước. Bản thân hắn cũng biết dùng sức thường thì không đẩy ngã Cổ Tước nổi, so với Cổ Tước hùng dũng khôi ngô, thân thể hắn chỉ là cây tre, nhưng nếu hắn ỷ lại vào huyền khí thì chuyện sẽ khác.
Cổ Tước nhếch môi cười lạnh, cũng khẽ vận huyền lực, Cửu Thiên Quyết Nhất Thiên mở ra, huyền khí cuồn cuộn thấm vào từng thớ cơ thịt trên vai hắn.
Bình bịch!
Hai người va vào nhau, nhưng một người vẫn bình thản thẳng bước đi tới, người kia lại bị hất văng, hoảng hốt nhảy lên cao lộn một vòng lấy lại thăng bằng rồi đáp xuống.
- Ngươi!
- Câm!
Mấy tên tùy tùng thấy thủ lĩnh bị hất bay thì định xông lên, nhưng lại bị hắn cản lại.
- Hắn là Huyền Giả, hơn nữa còn là trung kỳ viên mãn, sắp ngưng ra tinh vân, các ngươi có muốn tự tìm nhục cũng đừng đem nhục đến trên mặt ta!
Tên cầm đầu khẽ quát đám lâu la, trong ánh mắt lộ ra muôn vàn ngạc nhiên cùng khó hiểu. Bản thân hắn cũng đã đạt tới cảnh giới ngang ngửa Cổ Tước, sắp ngưng ra tinh vân trong thế giới đan điền, nhưng hắn không thể hiểu nổi tại sai lực lượng hai người lại có chênh lệch như vậy.
- Việc này phải bẩm báo gia tộc!
Hắn tuy chỉ là loại tiểu nhân không được gia tộc coi trọng, thường dựa dẫm uy danh gia tộc, nhưng hắn cũng chưa ngu tới mức đem danh dự gia tộc ném đi, chuyện lúc nãy có người thấy nhưng cũng chỉ nghiêng đầu không hiểu tại sao người này đột nhiên lại nhảy lộn làm xiếc, nên hắn lựa chọn giữ im lặng mang tin tức về báo lên cao tầng trong gia tộc.
Lúc này, Cổ Tước đã đi xa xa, lẫn vào dòng người tấp nập trên phố lớn, thầm nghĩ:
- Đệ tử Lương gia cũng có chút ý tứ...
Hắn vốn tưởng rằng đám côn đồ họ Lương kia sẽ thẹn quá hóa giận mà công khai muốn đánh nhau, nhưng tên cầm đầu kia lại có chút não để cho hắn hơi cụt hứng. Bất quá, qua việc này hắn cũng rút ra được kết luận: Lương gia tuy vẫn luôn điệu thấp nhưng không thể khinh thường.
Tại Thịnh Hoa thành, ba nhà Cổ, Lương, Diệp phân chia ranh giới quản hạt, mỗi nhà trông coi một quận lớn. Trong đó, Cổ gia là thanh thế lớn nhất, vì mấy đời tổ tiên Cổ gia là chiến tướng lập công rất lớn cho triều đình Bảo Long quốc. Tổ tiên Lương, Diệp gia cũng có lập công, nhưng so với Cổ gia thì nhỏ hơn mấy phần, nên lâu nay cũng khá kiêng kị Cổ gia.
Có điều, ai ai cũng biết Cổ Tước là nỗi nhục của Cổ gia, nên đám người kia mới dám giữa thanh thiên bạch nhật, trong địa bàn Cổ gia mà ra tay với Cổ Tước. Tin tức Cổ Tước ngưng ra được huyền khí y nguyên vẫn bị chôn kín bên trong Cổ gia. Ban đầu, không mấy ai tin tưởng chuyện ma quỷ như vậy, nhưng sau hai tháng âm thầm theo dõi hắn thì đúng thật hắn đang tu luyện huyền khí rất trôi chảy, không có bất cứ rắc rối nào.
Về đến nhà, Cổ Tước lập tức đóng cửa bế quan, mở lò muốn luyện đan.
Hắn nhập định điều chỉnh trạng thái của mình một chút, sau đó chăm huyền khí vào dược đỉnh, dẫn ra một ngọn lửa màu lam cực kỳ đẹp mắt. Trên thực tế, lam hỏa là một dạng lửa luyện đan đặc biệt mà chỉ những người am hiểu chất lượng huyền khí thâm sâu mới có thể dẫn ra được, ngoài ra cũng đòi hỏi kỹ năng vận dụng tinh thần lực rất cao.
Đối với hai loại điều kiện này, Cổ Tước là hoàn toàn thờ ơ. Có ai hiểu đạo tu luyện huyền khí rõ hơn Khai Thế Tiên Vương sao? Có thiếu niên nào khác có được linh hồn của lão ta sao?
Tất nhiên ngoài Cổ Tước ra thì không có ai khác làm được như vậy.
Vận dụng kiến thức cùng kinh nghiệm luyện dược cực kỳ thâm sâu của Khai Thế Tiên Vương, Cổ Tước ném toàn bộ dược liệu vào trong đỉnh, chuyện này nếu để luyện dược sư bình thường nhìn thấy được chắc chắn sẽ chửi ầm lên, vì thông thường từng loại dược liệu cần được tinh luyện riêng biệt, sau đó mới dưới nhiệt độ thích hợp dung luyện lại với nhau.
Nhưng Cổ Tước lại vận dụng một loại kỹ năng khác, gọi là Đa Luyện Tĩnh Dẫn.
Trong suốt quá trình khống hỏa, hai tay hắn chỉ giữ nguyên phía trước dược đỉnh, không có kết thủ pháp, mà ngọn lam hỏa kia vẫn giữ được độ điêu luyện trong lúc tinh luyện ra tinh hoa bên trong đống dược liệu lộn xộn.
Luyện dược sư với hiểu biết phổ thông sẽ vận dụng Đơn Luyện cùng Động Dẫn, tức là tinh luyện từng loại dược liệu theo thứ tự nhất định, kết hợp với thủ pháp phức tạp dẫn ra hoa diễm. Loại dược pháp này đòi hỏi luyện dược dư cần phải có tu vi tương đối cao để chèo chống.
Còn đối với dược pháp của Cổ Tước, luyện dược sư cần phải có lực lượng tinh thần vô cùng khổng lồ để chủ động khống chế tĩnh hỏa trong lúc đa luyện các loại dược liệu mà không cần thủ pháp.
Ù... Ù...
Rất nhanh, các loại tinh hoa trong dược liệu đã hiện ra, có cái dạng viên, có cái dạng lỏng, cũng có loại dạng đặc quện. Cổ Tước chỉ mất một canh giờ đã tinh luyện xong.
- Tiếp theo sẽ rất khó khăn a...
Tĩnh Dẫn không thích hợp dung luyện các loại tinh hoa, vì đây là đòi hỏi bạo hỏa thay vì tĩnh hỏa, mà bạo hỏa rất khó điều khiển nếu tu vi luyện dược sư không đủ cao, nên Cổ Tước cần phải tập trung cao độ, tỉ mỉ khống chế ngọn lam hỏa mạnh mẽ kia.
Vù, Vù...
Lửa xanh cứ bồng bềnh trong dược đỉnh trong lúc Cổ Tước gồng mình giữ vững nó, đến gân trán gân cổ đều nổi hết cả lên. Nói hắn đang luyện dược không bằng nói hắn đang bóp cổ giết người, không ngờ cũng có luyện dược sư lúc luyện dược vẻ mặt hung thần ác sát như vậy a.
Póc!
Dược đỉnh bốc khói trắng, khẽ nổ một tiếng.
- Thành đan!
Nắp đỉnh bung ra, một viên Huyền Đan bóng loáng màu trắng sữa phóng ra. Cổ Tước đưa tay đón lấy đó, cẩn thận ngắm nghía, thẩm định mùi hương một lúc thì gật đầu hài lòng.
- Nhất biến tam tinh. Đối với lần đầu mà nói, không tệ không tệ.
Phẩm chất đan dược được chia làm chín biến, từ một đến chín, mỗi biến lại được phân chia nghiêm ngặt dựa theo tỷ lệ thành đan, tỷ lệ thất thoát dược tính, độ dung hợp của dược liệu, theo thứ tự từ cao tới thấp là nhất đến cửu tinh.
Hiện nay dược đạo trải qua tuế nguyệt phủ bụi bị thất truyền, đan dược nhất biến phổ thông chỉ đạt tới nhất, nhị tinh. Cho nên viên Huyền Đan nhất biến tam tinh này của Cổ Tước là mặt hàng khó tìm, tung ra thị trường sẽ bán được giá rất cao.
Nhưng hắn không có ý định bán, thẳng thắn ném vào miệng nuốt luôn tại chỗ.
Cổ Tước thu dọn dược đỉnh, ngồi nhập định trên giường, bắt đầu tiêu hóa dược lực. Hắn mượn cỗ dược tính mạnh mẽ này chèo chống Cửu Thiên Thức Nhất Thiên, điên cuồng cắn nuốt Thiên khí cùng Địa khí, sau đó đem tất cả dung luyện thành huyền khí chất lượng thuần khiết vượt xa tu sĩ bình thường sử dụng huyền công phổ thông.
Bên trong thế giới đan điền của Cổ Tước bắt đầu phát ra ánh sáng màu tím huyền bí, từng đoàn từng đoàn mây tím bắt đầu ngưng kết, lơ lửng trong hư vô mờ mịt.
Đến một lúc, những đám mây tinh vân này bắt đầu kết hợp, tỏa ra quang mang chói mắt.
- Huyền căn của ta lại là thuộc tính hệ Lôi vô cùng hiếm thấy!
Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ, đây là các thuộc tính Ngũ Hành trong tự nhiên.
Quang, Ám, Phong, Lôi, Tiên thì gọi là Dị Ngũ Hành, là các loại thuộc tính vô cùng hiếm gặp. Bản thân thuộc tính Tiên là mạnh mẽ nhất, hiếm nhất, cũng nghịch thiên nhất. Tu sĩ có thể tu thành tiên sau đó sử ra tiên khí, nhưng người mang thuộc tính Tiên sinh ra đã là tiên, nhấc tay có thể đảo lộn sơn hà, nghịch phá càn khôn.
Tu sĩ tu thành tiên thì cũng không phải tiên chân chính, nhưng người mang thuộc tính Tiên chính là tiên nhân hàng thật giá thật, đây là tạo hóa ban cho, khác với nghịch thiên mà thành.
Đối với việc bản thân mang thuộc tính Lôi, Cổ Tước không thể không kinh hỉ, dù là Khai Thế Lão Tiên Vương năm xưa khởi nguyên cũng chỉ mang thuộc tính Mộc phổ thông thôi a.
Đây có thể xem như vận may của Cổ Tước từ nhỏ bị thương thiên đem giam kín, đến hôm nay mới mở cửa đại bạo phát, khiến hắn tin trên đời thực có thiên lý.
Nhưng Cổ Tước lập tức đè nén xúc động, tiếp tục ngưng ra tinh vân trong đan điền