Chương 83
Căn cứ vào hành trình của Trầm Hoan, qua vài ngày, cô phải rời thành phố M, Phó Tư Dịch cảm thấy lúc này có thể mang Trầm Hoan đi gặp cha mẹ anh, cho nên, liền chọn thời gian, muốn mang cô đi.
Trầm hoan vừa nghe nói, cảm thấy khẩn trương đến không được, còn nghĩ mua cái gì cho cha mẹ Phó Tư Dịch. Phó Tư Dịch đã sớm lên kế hoạch tốt, cha anh có sở thích, chính là chơi cờ. Trước kia sau khi học xong Phó Tư Dịch thường bị cha anh tóm được bắt chơi cờ tướng, thiếu niên hoạt bát sống sờ sờ bị cha hắn huấn luyện thành tay chơi cờ lão luyện.
Trầm Hoan cảm thấy cái này được không, đã gãi đúng chỗ ngứa, cũng còn không tầm thường.
“Vậy đưa dì cái gì?”
Phó Tư Dịch đầu ngón tay mơn trớn cằm, làm bộ dáng trầm tư, “Mẹ anh gần nhất có sở thích với điểm tâm, mấy ngày hôm trước còn tính toán mua bánh mì cơ.”
Trầm Hoan, “……”
Lần đầu gặp mặt đưa bánh mì? Trầm Hoan liên tục lắc đầu, này không đáng tin cậy.
Phó Tư Dịch nhìn cô bộ dáng trừng lớn mắt, bật cười, “Làm khó em, như thế nào sẽ đưa bánh mì đây? Là đưa em tới gặp mẹ chồng, lại không phải để em đi cứu tế!”
Trầm hoan đại 囧, “Vậy anh còn nói bậy……”
“Anh đã thay ngươi suy xét tốt, mẹ anh thích thêu thùa, bây giờ lại là mùa hè, mua cho bà quạt tròn thêu thùa là được.”
Trầm Hoan sửng sốt, “Cảm giác giống như bà lão quý tộc triều Thanh xuống dốc.”
Cô so sánh sau đó Phó Tư Dịch ngẩn ra, phản ứng lại, hắn bấm tay bắn xuống trán Trầm Hoan, “Dám nói mẹ chồng chính mình là bà lão quý tộc xuống dốc, lá gan không nhỏ.”
Trầm Hoan che lại cái trán, rời khỏi lồng ngực anh, rất ủy khuất, “Làm gì?”
Phó Tư Dịch lại cười, đem người kéo lại trong lồng ngực mình, cằm nhẹ đặt trên đỉnh đầu Trầm Hoan, làm xong chuyện xấu sau đó lại nhu thuận an ủi, “Chớ sợ chớ sợ a, mua cái gì cũng được, chỉ cần là em mang về, ba mẹ anh đều sẽ thích.”
Hừ, nhìn phân lượng lời âu yếm anh nói thật dễ nghe, cô sẽ cố mà làm mà tha thứ cho anh.
Trừ phần Phó Tư Dịch đã chuẩn bị, Trầm Hoan lại mua hai hũ dưỡng nhan mật ong cho mẹ anh cùng mua hai bao đại hồng bào cho cha anh.
Tiền lương loáng cái cạn kiệt, a, ba tháng tới không có công việc, Phó Tư Dịch thoáng nhìn biểu tình đau thịt của Trầm Hoan, dở khóc dở cười, ở bên tai cô nói nhỏ, “Đều nói để cho để anh chuẩn bị, em lại càng muốn tự mình tiêu phí.”
“Đây không phải vì em biểu hiện thành tâm thành ý sao?” Cho nên nói, đau thịt cũng là đáng giá.
Phó Tư Dịch không tỏ ý kiến, cuối cùng, lại ở bên tai cô hài hước, “Cũng là đáng giá, đến lúc đó em chỉ cần ngoan ngoãn gọi hai tiếng cha mẹ chồng, hai cái hồng bao lớn liền đến tay, sẽ không cần lại đau thịt.”
Trầm Hoan, “……”
Trầm Hoan phát hiện từ khi cô quyết định muốn đi gặp cha mẹ Phó Tư Dịch, Phó Tư Dịch hai ngày nay liền luôn luôn trêu đùa cô, luôn dùng danh xưng cha mẹ chồng giễu cợt cô.
Thật là người đáng giận.
Kiến nghị của Phó Tư Dịch thật sự rất hữu dụng, khi Trầm Hoan đem lễ vật đưa cho nhị lão, cha Phó Tư Dịch vẫn luôn cười ha hả, rất từ ái, mẹ anh cũng không nói cái gì làm khó dễ, mỉm cười liền tiếp nhận.
Bà Phó đi xuống phòng bếp thu xếp đồ ăn, Phó Tư Dịch bồi cô cùng ông Phó nói chuyện. Ông Phó rất hòa ái, hỏi gia cảnh cô, Trầm Hoan đáp đúng sự thật, ông cũng không toát ra biểu tình coi khinh, ngược lại thở dài mẹ đơn thân không dễ dàng.
Dù sao cũng là nhà thư hương, phương diện đối nhân xử thế không chỉ có mọi mặt chu đáo, cũng làm người nhìn không ra sai lầm.
Phó Tư Dịch nhìn ra cô không khoẻ cùng mất hồn, rất nhiều thời điểm cố ý đem đề tài nhẹ nhàng chuyển phương hướng, không để cô khẩn trương quá mức.
Ông Phó đem biểu hiện vội vàng của con trai cất vào đáy mắt, sang sảng cười, thật là bộ dáng vừa lòng.
Chu tẩu bưng lên tám đĩa đồ ăn, chay mặn mỗi loại một nửa, rồi sau đó lại đem bánh khoai lang tím đi lên.
Ông Phó lão nhìn phía con trai dụng tâm kín đáo mà cười, Phó Tư Dịch có chút xấu hổ, nhẹ nhàng khụ một tiếng, ý bảo cha mình đừng nói chuyện lung tung.
Trầm Hoan cũng phát hiện trên bàn cơm có bánh khoai lang tím, nhưng cô không nghĩ đến phương hướng khác, chỉ nhìn thoáng qua, liền an tĩnh đem tầm mắt dừng trên chén cơm của mình.
Trong bữa tiệc, bà Phó cũng hỏi cô rất nhiều vấn đề, Trầm Hoan nhìn ra, bà Phó đối với biểu hiện hôm nay của cô cũng là vừa lòng.
Nghẹn nửa ngày ông Phó rốt cuộc nhịn không được, mỉm cười kêu một tiếng Trầm Hoan.
Trầm Hoan ngẩng đầu nhìn lại.
“Lần trước, Tư Dịch về nhà, sau khi ăn lung tung một ít đồ ăn ở trên bàn cơm, liền muốn trở về. Trước khi về, còn đặc biệt đem đem khoai lang tím bánh đóng gói. Ta cũng không biết khi nào nó bắt đầu ăn đồ ngọt.” Dứt lời, ông vui tươi hớn hở mà cười, bà Phó cũng bật cười.
Trên một lần? Bánh khoai lang tím?
Trầm Hoan đều hiểu rõ tất cả, mệt cô còn nghĩ rằng đó là Phó Tư Dịch đi công tác mang về.
Trầm Hoan chỉ cảm thấy vạn phần xấu hổ, Phó Tư Dịch vẫn như cũ ngồi nghiêm chỉnh, thậm chí mặt không đổi sắc mà khen ngợi, “Bánh khoai lang tím Chu tẩu xác thật ăn rất ngon.”
Trầm Hoan, “……”