Chương 88

“Có mẹ ở đây, con sẽ không ủy khuất.” Trầm Hoan cố ý xuyên tạc ý tứ của bà.
Hứa Thiến bất đắc dĩ mà trừng mắt liếc cô một cái, Trầm Hoan ha ha cười.


“Mẹ, Phó Tư Dịch vẫn luôn chăm sóc con, mẹ không cần lo lắng. Hơn nữa, mẹ phải công bằng một chút. Anh ấy yêu quý con gái mẹ nhiều năm, đến lúc về già, lại để con gái tới chăm sóc anh ấy có cái gì không đúng. Về sau, anh ấy không thể đi lại, con sẽ là gậy chống của anh ấy, anh ấy không thể nhìn, con là đôi mắt của anh ấy.” Bỗng nhiên Trầm Hoan lại cười, “Huống hồ, chuyện tương lai ai có thể đoán được, vạn nhất là con không thể đi, vạn nhất là con sinh bệnh trước thì sao?”


Hứa Thiến nhìn kỹ con gái, bỗng nhiên nhớ tới thần thái của Phó Tư Dịch khi nói chuyện với bà, cũng giống như Trầm Hoan bây giờ, hoặc là nói thậm chí còn kiên định hơn so với Trầm Hoan. Nội tâm Hứa Thiến giãy giụa, khi đối diện với hốc mắt hồng hồng của Trầm Hoan, rốt cuộc thỏa hiệp, “Ai, được, con thích là được.”


Trầm Hoan sau khi sửng sốt ngắn ngủi, liền kinh hỉ hôn mạnh lên mặt mẫu thân đại nhân một cái thật kêu, “Mẹ, mẹ tốt quá.”
Hứa Thiến nghiêm mặt, “Mẹ còn chưa nói xong đâu.”
Trầm Hoan chờ câu tiếp theo.


“Trong vòng hai năm tới, không được kết hôn.” Trầm Hoan còn quá nhỏ, sau hai năm nữa mới có thể nói hoàn toàn thành thục trưởng thành, đến lúc có thể xem xét lại lựa chọn của bản thân.


Hứa Thiến nghĩ đến, Trầm Hoan cũng nghĩ đến, tuy rằng cô có bất mãn, nhưng cũng biết đây là nhượng bộ lớn nhất mà mẹ cô có khả năng làm ra, cho nên Trầm Hoan cũng không nói lại cái gì.


available on google playdownload on app store


Huống hồ, Trầm Hoan nghĩ, trên có chính sách, dưới sẽ có đối sách. Chỉ cần trong nhà đồng ý Phó Tư Dịch, việc kết hôn sẽ là việc vô cùng đơn giản.
Trầm Hoan cầm di động, vội vàng xuống giường.
Hứa Thiến ở sau kêu, “Đi đâu đó?”


“Nói cho Phó Tư Dịch, anh ấy có mẹ vợ.” Trầm Hoan hì hì cười.
Hứa Thiến bất đắc dĩ cười.
Trầm Hoan ở Thanh Xuyên ngốc ba ngày, ngày hôm sau sẽ đi, sau khi kết thúc công tác tuyên truyền, cô vẫn luôn ở cùng mẹ, Phó Tư Dịch cũng sẽ đến chơi.


Hứa Thiến cũng không còn lãnh đạm với Phó Tư Dịch như trước, cũng dốc lòng xuống bếp trổ tài chiêu đãi.


Hứa Thiến hàm súc hỏi về chỗ ở sau khi bọn họ kết hôn, Phó Tư Dịch không che giấu, nói là sẽ làm theo ý thích của Trầm Hoan. Nói vậy Hứa Thiến rất vừa lòng với đáp án này, thái độ với Phó Tư Dịch lại tốt hơn vài phần.


Phó Tư Dịch đối với ý kiến trong vòng hai năm tới không kết hôn của Hứa Thiến không tỏ ý kiến gì.
Chỉ cần anh muốn, liền có thể thuyết phục Trầm Hoan.
Trong mắt anh lời này cơ bản thùng rỗng kêu to, sau đó đúng là thực tế đã chứng minh suy nghĩ này của anh là đúng.


Một tháng sau, Trầm Hoan đi vào giai đoạn cuối của việc tuyên truyền – địa điểm cuối cùng là Hàng Châu. Hiệu quả một tháng tuyên truyền đã rất rõ ràng, mấy ca khúc chủ đề của Trầm Hoan đều có vị trí cao trong mấy bảng xếp hạng âm nhạc, thành tích không tồi. Tuy rằng Trầm Hoan không muốn thừa nhận, nhưng sự thật là tác dụng của Phó Tư Dịch trong chuyện này rất lớn, tới hậu kỳ tuyên truyền, đại khái giới truyền thông thăm dò hành trình của Phó Tư Dịch, không ít bên chủ động đưa ra lời mời.


Mùa hè nóng bức đã qua đi, thời tiết dần dần trở lạnh, ở Hàng Châu chỉ cần ngốc hai ngày là được, chạng vạng đến Hàng Châu, Trầm Hoan có một cuộc phỏng vấn nhỏ.


Cuối ngày sẽ là một cuộc họp mặt fans nho nhỏ, đại khái fans biết sẽ có sự xuất hiện của Phó Tư Dịch, người tới nhiều gấp hai so với dự định.


Lúc ấy ở hậu trường Trầm Hoan thoáng nhìn thấy không ít fans giơ lightstick Phó Tư Dịch, khóe miệng run rẩy, có bạn trai quá nổi tiếng cũng không phải chuyện tốt gì, cảm giác phụ nữ toàn thế giới đều đứng lên đoạt bạn trai với cô.


Bị Trầm Hoan oán niệm tranh đoạt Phó Tư Dịch lại rất vô tội, lúc đó anh đang cùng nhân viên công tác thương thảo chi tiết trên sân khấu.
Hôm nay, Trầm Hoan bị Trần San nhắc mãi, bởi vì trên cổ cô bị người nào đó làm ra dấu hôn.


“Đã nói với em bao nhiêu lần rồi, không được lưu lại dấu vết, em muốn cho toàn thế giới người đều biết tối hôm qua em đã làm gì sao?!”


Trầm Hoan yên lặng làm đà điểu, cô cũng không muốn a, chủ yếu là ngày hôm qua quá Phó Tư Dịch cường thế, cô hoàn toàn không có đường sống mà phản kháng.


Đến nỗi nguyên nhân anh cường thế……… Khụ khụ, sớm biết sẽ xảy ra chuyện như vạy cô sẽ không bao giờ mặc chiếc áo ngủ kia, hoàn toàn là tự tìm ngược. Trầm Hoan hậu tri hậu giác nghĩ.


Cuộc họp mặt này sẽ diễn ra trong một giờ, bầu không khí xây dựng cũng không tệ lắm, Phó Tư Dịch toàn bộ hành trình đều ngồi ở một góc, một chút cô đều không khẩn trương.


Rất nhiều lần, khi cô trả lời câu hỏi của người dẫn chương trình, đều sẽ phát hiện Phó Tư Dịch đang nhìn cô. Là loại ánh mắt trầm mặc, không cười nhìn chăm chú, trong mắt anh ấp ủ thâm trầm như là biển rộng đêm khuya, làm người hoảng hốt.


Sau đó đến phần hát, khi Trầm Hoan lại nhìn lại, Phó Tư Dịch đã không có trong góc, lúc ấy cô liền hoảng hốt, chờ mười phút sau, Phó Tư Dịch đã trở lại, cô mới cảm thấy bình tĩnh lại.






Truyện liên quan