Chương 12: Cha ruột của đứa bé
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Thứ hai.
Khi Hạ Tinh Thần đang bận rộn với công việc phiên dịch, điện thoại vang lên. Cô nhìn điện thoại, là số điện thoại thư ký của Hạ Quốc Bằng.
“Đại tiểu thư, tối nay cụ bà tổ chức dạ tiệc, bảo cô nhất định phải đến tham dự.”
Hạ Tinh Thần im lặng một hồi, hỏi: “Là tiệc tẩy trần cho Hạ Tinh Không sao?”
“Ý của cụ bà là như vậy. Tôi sẽ gửi địa chỉ cụ thể cho cô.”
“...tôi biết rồi!” Hạ Tinh Thần nghĩ một hồi, gật đầu: “Tôi sẽ đến đúng giờ.”
...
Dạ tiệc đêm đó, rất nhiều người đến. Hạ Tinh Thần cũng đưa Hạ Đại Bạch theo, chỉ đi một mình. Đứng trong một góc, ăn chút điểm tâm.
Đêm nay, sở dĩ cô đến đây, cũng không phải vì muốn cho bà vui. Vì thật ra tiệc tẩy trần này không hề có chút liên quan gì đến cô.
“Hạ phu nhân, bà thật sự rất có phước đó, sinh được một đứa con gái bảo bối như Tinh Không!”
“Đâu có, đâu có!” Lý Linh đứng trong nhóm người, hưởng thụ sự tán dương của mọi người. Trên gương mặt, nụ cười tươi như hoa.
“Tinh Không rất có triển vọng, bây giờ là một nghệ sĩ vô cùng nổi tiếng trên quốc tế. Nghe nói, có thể xem con bé biểu diễn đều là những nhân vật lớn, con bé cũng chỉ biểu diễn cho tổng thống và sứ đoàn của các nước.”
“Đây là sự thật. Mấy hôm trước mới vừa biểu diễn trước mặt tổng thống một lần đấy! Nghe nói, tổng thống cũng rất tán dương con bé!” Lý Linh nhân dịp thổi phồng.
“Bản thân có sự nghiệp tốt, còn tìm được một người đàn ông ưu tú như thiếu gia của nhà họ Hứa, Tinh Không của nhà bà thật sự vô cùng thông minh lanh lợi.”
“Thiếu gia nhà họ Hứa? Là thiếu gia của tập đoàn nhà họ Hứa?”
“Chính là cậu ấy! Tuấn tú lịch sự.”
“Bây giờ nhà họ Hứa rạng rỡ rồi. Nghe nói không chỉ chen chân vào siêu thị, vật liệu xây dựng, khách sạn, bây giờ còn bắt đầu tham gia vào vàng bạc và điện tử nữa.”
“Những thứ này, thật ra đều là công lao của cha mẹ cậu ấy, nhà của chúng tôi cũng không quan tâm. Chỉ nói đến bản thân Hứa Nham thôi, hiện tại cũng đang làm chức phiên dịch cao cấp nhất cho thủ tướng Anh. Hơn nữa, sau khi gặp mặt tổng thống, phủ tổng thống cũng lập tức muốn cậu ấy. Nhân tài, thật sự ở đâu cũng cần!” Lý Linh không nhịn được mà khoe khoang.
“Có thể làm việc cho tổng thống, cũng rất hãnh diện! giống như chúng tôi, cả đời muốn gặp tổng thống một lần cũng khó! Thật sự vô cùng hâm mộ!”
Cả nhóm người, tôi một câu, bà một câu, trong lời nói tràn đầy sự hâm mộ.
Hạ Tinh Thần đứng ở bên cạnh nghe, trong lòng cũng không biết có cảm giác gì nữa.
Nếu cả đời cũng không gặp được tổng thống như những người kia nói, bây giờ...đã tay trong tay với Hứa Nham rồi, có phải sẽ không còn một mình nữa?
Đột nhiên cô mỉm cười, cầm ly rượu, một hơi uống cạn.
Trên thế giới này không có nếu như.
Huống chi, bây giờ cô đã có Hạ Đại Bạch, tất cả, đều vừa vặn.
Vào lúc cô đang suy nghĩ lung tung, rốt cuộc nhân vật chính đã xuất hiện. Hạ Tinh Không và Hứa Nham chậm rãi đi vào, ánh mắt của tất cả mọi người đều tập trung trên người của bọn họ.
Hạ Tinh Thần cũng đứng trong nhóm người, nhìn về phía xa xa.
Nhìn bọn họ thật sự rất xứng đôi...lại vô cùng hạnh phúc, khiến cho người khác ao ước...
“Hôm nay, ở nơi này, tôi muốn thông báo với mọi người một việc.” Sau khi hai người bọn họ chào hỏi hết các bậc bề trên, bà cụ đứng trước micro nói, đảo mắt nhìn toàn đại sảnh, cuối cùng cũng nói ra mục đích của buổi tiệc tối nay: “Tinh Không nhà chúng tôi và Hứa Nham nhà họ Hứa, hôm nay chính thức đính hôn. Hi vọng có sự chúc phúc của mọi người.”
Lời của cụ bà vừa dứt, cả đại sảnh đều vô cùng náo nhiệt.
“Rất xứng đôi!”
“Kim đồng ngọc nữ!”
“Đều là những người xuất sắc trong công việc!”
Tiếng vô tay, thi nhau vang lên.
Tim của Hạ Tinh Thần đập loạn nhịp mà nhìn sang. Rõ ràng muốn vỗ tay cùng mọi người, nhưng hai tay lại cứng đờ, hoàn toàn không còn chút sức lực nào nữa.
Không ngờ, lúc này, Hứa Nham lại cảm nhận được ánh mắt của cô, đột ngột chuyển tầm mắt sang.
Cách một nhóm người, hai người, ánh mắt cứ như thế mà nhìn nhau.
Hứa Nham biết tình huống của mình như thế nào, mình không thể lơ đễnh, nhưng, giống như bị trúng tà, ánh mắt chuyển sang, thật lâu cũng không thể chuyển tầm mắt khỏi người của Hạ Tinh Thần.
Hạ Tinh Không nhìn theo tầm mắt của anh ta, cũng thấy được Hạ Tinh Thần. Sắc mặt cũng thay đổi, kéo Hứa Nham: “Anh Hứa Nham, anh nhìn gì vậy?”
“Anh nhìn thấy Tinh Thần rồi, chúng ta đi qua đó chào hỏi đi!” Hứa Nham cũng không che giấu.
Trong lòng của Hạ Tinh Không rất không cam lòng, nhưng nghĩ một hồi, giây tiếp theo, gật đầu, nở nụ cười, đi về phía Hạ Tinh Thần.
...
Hạ Tinh Thần không ngờ bọn họ lại đi đến trước mặt mình. Trong lòng, hỗn loạn.
Hạ Tinh Không đưa ly rượu cho cô: “Chị, cảm ơn chị có thể chúc phúc cho em và anh Hứa Nham, bây giờ chúng em đính hôn trước, đợi đến khi công việc của bọn em ổn định sẽ kết hôn!”
“Đây là chuyện tốt, tôi mời hai người!” Hạ Tinh Thần cầm ly rượu, nhìn Hứa Nham, nâng ly uống hết đầu tiên.
Hứa Nham muốn nói gì đó, nhưng, cuối cùng cũng không nói.
Hạ Tinh Không cười vô cùng rực rỡ: “Thật sự may mắn là ban đầu chị đã nhường nhịn em, bây giờ em và anh Hứa Nham mới có thể ở bên nhau. Chị, em cũng mời chị một ly.”
Hạ Tinh Thần cau mày, nhưng, không hề do dự, ngẩng đầu uống cạn.
“Tinh Thần!” Hứa Nham không kiềm được nữa mà kêu lên, anh nhớ cô uống rượu rất kém.
Giọng rất trầm, Hạ Tinh Thần nghe được, đương nhiên Hạ Tinh Không cũng nghe được. Cầm ly rượu trong tay, bóp chặt, trên mặt vẫn mỉm cười.
“Chị, bây giờ em và Hứa Nham cũng đã đính hôn rồi, việc của chị khi nào mới ổn định trở lại?”
“Việc gì của tôi?”’ Hạ Tinh Thần khó hiểu nhìn Hạ Tinh Không.
“Ba của đứa bé? Năm năm trước khi chị mang thai, không phải vẫn không biết được ba của đứa bé rốt cuộc là ai sao? Bây giờ đứa bé cũng bốn tuổi rồi, ba của con trai, chị tìm được rồi chưa?” dáng vẻ của Hạ Tinh Không vừa giống như quan tâm, vừa vô cùng thơ ngây.
Nhưng, lời của cô ta vừa dứt, nhóm người xung quanh đã xôn xao, chỉ chỉ trỏ trỏ.
“Không thể nào nhìn ra được, cô ta, chính là đứa con gái không có tiền đồ của nhà họ Hạ.”
“Mười tám tuổi đã mang thai, hơn nữa, ngay cả người đàn ông kia là ai cũng không biết. Nghe nói, cuộc sống cá nhân của người phụ nữ này rất lộn xộn, lúc đó vẫn còn qua lại với thiếu gia của nhà họ Hứa, lại đồng thời có quan hệ với rất nhiều người đàn ông khác.”
“Ôi ôi, thật sự mặt mũi của nhà họ Hạ cũng bị cô ta vứt sạch rồi!”
Mỗi một tiếng đều vô cùng chói tai, mỗi câu đều vô cùng khó nghe.
Hạ Tinh Thần lập tức trở thành đối tượng giễu cợt và châm chọc của tất cả mọi người.
“Tinh Không, lúc này em còn muốn nói đến việc này làm gì?” Sắc mặt của Hứa Nham vô cùng khó coi, âm thầm kéo Hạ Tinh Không lại.
“Xin lỗi, có phải là em không nên nhắc không? Thật ra...vì em quan tâm đến chị, dù sao cũng đã vài năm không gặp rồi.” Hạ Tinh Không xin lỗi, dáng vẻ vô cùng vô tội. Vốn dĩ sắc mặt của Hứa Nham đang khó coi, nhưng nhìn thấy dáng vẻ này của cô ta, lại mềm lòng, không thể quở trách.
Hạ Tinh Thần khiến cho Hạ Tinh Không mất hết khẩu vị.
“Các người bận bịu, tôi không làm phiền nữa!”
Đặt ly rượu xuống, cũng không hề chào hỏi, nhấc váy, xoay người đi khỏi khách sạn, thật sự cô đã say rồi, cả người cũng hơi choáng váng. Vừa bước đi, đã vô cùng choáng.
“Chị, chị đừng giận em!”
Hạ Tinh Không vẫn cảm thấy chưa nguôi giận, đuổi theo. Hứa Nham cau mày đuổi theo.
Tinh Thần loạng choạng, khi lảo đảo sắp ngã, trái tim của Hứa Nham cũng căng thẳng, bước nhanh về phía trước, đưa tay ra muốn đỡ lấy cô, bỗng có một bóng người xuất hiện, chặn anh và Hạ Tinh Không lại.