Chương 159: Gièm pha (4)
Edit: Phi Phi
Beta: Quỳnh
P/s: Dạo ni mạng sida. Sorry:(((
Vốn dĩ Bạch Dạ Kình trên mặt trước sau là mỉm cười, nhưng khi nghe đến vấn đề này, ánh mắt lạnh lẽo chìm xuống, xẹt qua một tia âm trầm. Lãnh Phi ở một bên, chú ý tới thần sắc của anh, lập tức ngăn đám phóng viên, đáp lại, “Các vị, chúng tôi rất hiểu tâm tình hiện tại của mọi người, nhưng chúng tôi cũng sẽ nói qua chuyện này trong lúc cuộc họp báo diễn ra. Hiện tại, Tổng Thống tiên sinh của chúng tôi còn có chuyện khác càng quan trọng hơn, các vị cũng nên đi thôi!”
“Nếu có thể ở trong cuộc họp báo giải thích rõ ràng, như vậy, tin tưởng ngài hiện tại liền có thể cho chúng tôi một sự giải thích!” Phóng viên truyền thông không muốn cứ như vậy tản ra, mà hùng hổ doạ người, tiếp tục đặt câu hỏi. “Lần này bị đưa ra ánh sáng, ảnh chụp ngài lại rõ ràng như vậy, mà thân phận đối phương lại thần bí, có thể đối phương là cố ý mà làm hay không? Sẽ là địch thủ chính trị của ngài sao? Nếu đối phương là Tống tiểu thư, cô ấy có tâm tư khác hay không? Nếu không phải Tống tiểu thư, như vậy bên Tống tiểu thư ngài tính toán như thế nào? Nghi thức đính hôn sẽ cử hành đúng hạn sao?”
“Xin lỗi, hội trưởng hội quỹ vệ sinh đang đợi Tổng Thống tiên sinh, mọi người phỏng vấn thì phỏng vấn, nhưng mong mọi người không làm chậm trễ hành trình của tổng thống, cho dù là trễ một phút đồng hồ cũng đều có khả năng chậm trễ dân sinh đại sự!” Lãnh Phi ném lại một câu, làm phóng viên có vẻ mặt khó xử. Dân sinh đại sự, đương nhiên không chậm trễ được.
Dù vậy, nhưng là mọi người vẫn là lòng có tiếc hận. Rốt cuộc, không đơn giản là bọn họ, trong lòng dân chúng cũng thắc mắc nôn nóng không thôi, chờ đợi một kết quả tốt đẹp, cũng là chờ đợi Tổng Thống tiên sinh mà bọn họ kính yêu nhất, tín nhiệm nhất cho bọn họ một cái hình tượng tổng thống hoàn mỹ.
Bạch Dạ Kình cuối cùng cũng rời đi, xoay người hướng các phóng viên hơi hơi gật đầu, thân thiết phất phất tay. Toàn bộ hành trình, tuy là không nói một tiếng, lại trước sau bình tĩnh thong dong, không nhanh không chậm, làm như hoàn toàn chưa từng bị những sự gièm pha này ảnh hưởng.
……………………
Cả ngày, Hạ Thiên Tinh cũng không nhận được điện thoại của anh.
Cô buộc chính mình không cần chú ý mấy tin tức này, nhưng là cả ngày vẫn không tự giác được lướt lướt các trang web, các loại tin tức đầu đề. Mỗi nhà truyền thông đều tranh nhau đưa tin chuyện này, thậm chí còn xuất hiện tin tức《 miệt mài theo đuổi thân phận nữ chính xe chấn môn 》. Nhưng là, toàn văn đều chỉ là một ít suy đoán không bờ bến và trống rỗng mơ màng, cũng không ra nội dung thực chất gì, càng không liên lụy đến cô.
Ngay cả đồng nghiệp mỗi ngày cùng cô sớm chiều ở chung cũng nhìn không ra bất luận manh mối gì.
Như thế cũng không kỳ quái.
Ai sẽ nghĩ được đến, cô sẽ cùng tổng thống có quan hệ với nhau?
Thật vất vả tan làm, Hạ Thiên Tinh dự định trở lại căn nhà nhỏ. Phủ Tổng thống căn bản là không cần đi, lúc trước vừa nghe cũng đã thấy được phủ tổng thống đã bị các nhà truyền thông vây quanh chật như nêm cối, lúc này cô mà đi, rất rõ ràng chính là chui đầu vô lưới, cho anh thêm phiền.
Hạ Thiên Tinh lo lắng con trai lúc này bị phơi bày ra ngoài. Lần trước Tống Duy Nhất trong lòng sinh hận bắt cóc cô, nếu lúc này phát hiện Đại Bạch tồn tại, đối với Bạch Dạ Kình sẽ càng bất lợi, càng hơn thế nữa, có lẽ lúc nào cũng sẽ nguy hiểm đến an toàn của con trai. Hạ Thiên Tinh tưởng tượng như vậy, chạy nhanh đem điện thoại gọi tới tài xế chuyên đưa đón Hạ Đại Bạch.
“Hạ tiểu thư.”
“Chú Ngô, mấy ngày gần đây đừng cho Đại Bạch trở lại phủ, phiền chú trực tiếp đưa nó đến nơi ở của tôi đi!”
“Cô yên tâm, tiên sinh sớm đã có sắp xếp. Hiện tại chúng tôi đang trên đường đến đó.”
Hạ Thiên Tinh lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, tắt điện thoại. Cũng là Bạch Dạ Kình tâm tư luôn luôn kín đáo, chuyện cô có thể nghĩ đến, làm sao anh có thể không nghĩ đến được? Chỉ là…… Lại không biết anh hiện tại có tốt không.
Một người một mình đối mặt với nhiều truyền thông cùng chỉ trích trên mạng như thủy triều, có phải anh cũng giống như người thường sẽ sợ hãi, sẽ hoảng loạn?
Hạ Thiên Tinh rũ mắt nhìn vào di động trên tay, thở dài, đưa điện thoại di động bỏ vào trong túi.
Phòng ở bị nhà thiết kế hủy đi một mặt tường, đêm nay không thể ở. Hạ Thiên Tinh thu dọn đơn giản vài thứ, đem áo bông lúc trước mua cho Hạ Đại Bạch ra, cùng nhau mang đến nhà Trì Vị Ương. Mấy ngày nay, cũng chỉ có thể sống nhờ ở nhà cô ấy.
………………
Buổi tối.
Hạ Thiên Tinh tắm rửa cho Hạ Đại Bạch xong, dụ dỗ nhóc con đi làm bài tập, cô cùng Trì Vị Ương ngồi ở trên sô pha xem TV. Trên TV, đầy trời đều là tin tức đó. Trì Vị Ương sợ cô xem xong sẽ phiền lòng, vừa muốn đổi kênh, nhưng mà, đổi tới đổi lui cũng trốn không được.
Tin tức nào cũng không có khác, nếu không phải tin tức xe chấn môn, thì cũng là đen chiến tích của anh trong khoảng thời gian tiền nhiệm này nói đi nói lại. Nhưng là, sau màn ảnh, trước sau đều không thấy người khác. Càng không có bất luận lời đáp lại nào.
Hạ Thiên Tinh nhoài người dựa vào vai Trì Vị Ương. Trì Vị Ương cúi đầu, hai mắt nhìn cô, “Lo lắng?”
Cô không lên tiếng, không tỏ ý kiến.
Trì Vị Ương thở dài. Chính cái gọi là chỗ cao không thắng hàn, đối phương địa vị quá cao, cũng không phải là một chuyện tốt. Có đôi khi, ngay cả muốn truyền đạt quan tâm, cũng là một chuyện gian nan không thể đạt được. Nhưng là, ở giữa những người dân bình thường, lại là một chuyện rất bình thường!
“Anh ta sẽ có năng lực xử lý tốt, cậu yên tâm đi. Tin tức này cũng không có nội dung gì, không cần xem.”
Trì Vị Ương vừa muốn tắt TV, di động Hạ Thiên Tinh liền đột nhiên vang lên. Ở ban đêm, tiếng vang đặc biệt rõ ràng. Hai người đều đình trệ một chút, Hạ Thiên Tinh nhìn Trì Vị Ương một cái, nháy mắt tiếp theo, cơ hồ là điện thoại di động lập tức từ trong túi nhảy ra.
Sẽ là điện thoại của anh sao? Lần đầu tiên cô lại có lúc chờ mong anh như vậy, chờ anh gọi điện thoại cho cô. Chẳng sợ không thể gặp mặt, không thể nói chuyện, chỉ cần nghe một chút tiếng hít thở là cũng mãn nguyện rồi!
………………
Giờ phút này, bên kia.
Hai mẹ con Lý Linh Nhất cùng Hạ Tinh Không ghé vào trước máy tính, Hạ Tinh Không đọc nội dung tin tức, Lý Linh Nhất cẩn thận nghe.
“Mẹ, nữ chính này không cần phải nói, nhất định chính là Hạ Thiên Tinh!” Nhắc tới Hạ Thiên Tinh, Hạ Tinh Không hận đến ngứa răng, “Hiện tại tất cả mọi người đều đối với thân phận của Hạ Thiên Tinh rất có hứng thú, nếu không chúng ta trực tiếp đem cô ta phơi ra ánh sáng! Một khi cho cô ta ra ngoài, con xem cô ta còn có thể dựa vào tổng thống đắc ý tới khi nào? Nói không chừng –”
Hạ Tinh Không hơi tạm dừng, đáy mắt xẹt qua một tia sâu thẳm u ám, “Nói không chừng, lần này Tổng Thống tiên sinh sẽ bởi vì việc này bị buộc tội, như vậy gần nhất, còn có thể báo lại nhục thù ủy khuất của chúng ta!”
Lý Linh Nhất vừa hỏi: “Nhưng mà, có một chút việc như vậy có đủ để dao động Tổng Thống tiên sinh không? Nếu làm cho Tổng Thống tiên sinh biết là chúng ta làm, chúng ta tất nhiên sẽ bị chỉnh đến thảm hại hơn!”
“Chẳng lẽ chúng ta vẫn phải luôn nén giận như vậy?” Hạ Tinh Không không cam lòng