Chương 25
“Có ai thích người cái kiểu như anh chứ?” Diêu Nhật Hiên căm giận rít lên,“Gặp mặt thì không phải sờ mó tôi thì là…… làm chuyện đó!”
Ân? Kì An Tu như trong đầm lầy vớ được cành cây cứu mạng, ý tứ này không phải hoàn toàn ghét mình a?
“Vậy em nói cho anh biết, anh phải làm sao?”
Này…… Diêu Nhật Hiên cũng không biết, cậu chưa từng trải qua chuyện tình yêu, nhưng có thể cảm nhận được,“Như hôm nay chẳng phải rất tốt sao.”
Cậu thật sự thích loại cảm giác này, nhìn Kì An Tu lưng mang bao lớn bao nhỏ, mua nước, chụp ảnh, ba người giống người một nhà. Tuy rằng cảm thấy rất ngượng, nhưng cậu thật sự cảm thấy con heo kia trông giống như một người chồng người cha đầy trách nhiệm, khiến cho cậu và con có thể yên tâm dựa vào.
Kì An Tu bất an hỏi, “Vậy em…… kỳ thật là nguyện ý kết giao với anh?”
Diêu Nhật Hiên cúi gằm một lúc lâu, mới hỏi một câu,“Anh với ba anh nói, nói muốn … muốn…… chuyện đó, có phải là thật không?”
Những lời này, cậu ghi tạc trong lòng thật lâu, vẫn muốn hỏi hắn, khả nhưng lại sợ hãi phá vỡ giấc mộng đẹp này.
Nga da! Kì An Tu quả thực là được tái sinh, như từ địa ngục vọt thẳng lên thiên đường, cả người lâng lâng như vô trọng lượng, lập tức thể hiện quyết tâm.
Giờ phút này ý nghĩ cũng rõ ràng, miệng cũng lưu loát ,“Đứa ngốc! Em nghĩ rằng anh rảnh quá không có chuyện gì thì mang người về gặp mặt lão ba sao? Em là người đầu tiên đó! Anh là thật lòng muốn kết giao với em! Nếu em không tin, vậy chúng ta đi đăng kí kết hôn luôn rồi hẵng kết giao nhé?”
“Vậy…… vậy quá nhanh!” Diêu Nhật Hiên lắp bắp nói,“Vậy sau này anh không được vừa nhìn thấy tôi liền…… cởi quần áo của tôi!”.
A, nguyên lai tiểu gia khỏa là vì để tâm đến chuyện này!
Con heo nào đó lập tức bắt đầu quỷ biện,“Thân thể kết hợp là cách để hai người hiểu nhau hơn đó a, anh thích em, đương nhiên sẽ muốn cùng em làʍ ȶìиɦ. Nếu quan hệ không hài hòa, hai người cũng sẽ khó ở bên nhau. Kỳ thật lúc làʍ ȶìиɦ, em cũng có hưởng thụ mà, đúng không? Vậy vì cái gì không thể làm? Đều là người trưởng thành rồi, thường xuyên vận động đối với thể xác và tinh thần mới có lợi! Như vậy đi, anh hứa với em, nếu sau này em không đồng ý, anh sẽ không làm, được không?”
Đương nhiên, nếu em không đồng ý, anh cũng sẽ nghĩ biện pháp dụ em đồng ý.
Cái gì chứ ?! Diêu Nhật Hiên vừa định mở miệng, lại bị heo cắt ngang.
“Đương nhiên rồi! Anh cũng sẽ tăng mạnh hoạt động, sau này mỗi đêm tận lực cùng cha con em dùng bữa tối, mỗi tuần sẽ dành một ngày mang Tiểu An An ra ngoài du ngoạn, chúng ta còn phải cùng nhau đi thăm ba anh. Bất quá, bây giờ là buổi tối.” Con heo nào đó lại kéo vấn đề về trọng tâm,“Mọi người đều mệt ch.ết đi, có phải nên đi ngủ rồi không?”
Tựa hồ cũng có đạo lý, nhưng mà sao mình lại cảm thấy có hơi lạnh lạnh vậy nhỉ?
Diêu Nhật Hiên cúi đầu nhìn lại mình, từ lúc nào mà quần áo của mình mất sạch rồi?
“Anh……” Kì An Tu không cho cậu cự tuyệt, bế cậu vào trong bồn tắm.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Diêu Nhật Hiên lập tức lại đỏ bừng, con heo này! Động tác càng lúc càng nhanh.
Kì An Tu nghiêm trang cầm lấy vòi hoa sen xối toàn thân cậu, “Trước gội đầu! Nhắm mắt!”
Rồi mới không thèm nói gì cầm lọ dầu gội đổ lên đầu cậu chà xát.
Sợ dầu gội rơi vào mắt, Diêu Nhật Hiên theo bản năng nhắm mắt lại, trước mắt một mảnh hắc ám, làm cho cậu cảm thấy tự nhiên hơn, đương nhiên là không nhìn thấy vẻ mặt đắc ý của con heo nào đó đang cười xấu xa nhìn cậu như đà điểu con.
Chà xát tóc Diêu Nhật Hiên một lúc, Kì An Tu không để cho cậu tự làm lấy, tiếp theo lại lấy bông tắm chà xát từ trên cổ cậu một đường đi xuống.
“Anh mau xả nước cho tôi!” Đầu Diêu Nhật Hiên đầy bọt xà phòng, liều mạng cắn môi ức chế dục vọng từ từ dâng lên. Rất muốn nói, không được chiếm tiện nghi của tôi nữa! Lại vẫn là xấu hổ không dám mở miệng.
Đang sỗ sàng ăn đậu hũ con heo nào đó đương nhiên không chịu, “Không sao đâu, rất nhanh sẽ tắm xong à!”
Đúng là nhanh một chút, nếu không, nhị đệ nhà hắn sắp không nhịn được.
Rốt cuộc đem toàn thân người ta đều sờ soạng một lần, Kì An Tu chiếm đủ tiện nghi mới cầm lấy vòi hoa sen tẩy cho cậu.
Diêu Nhật Hiên đợi đến khi có thể mở mắt, Kì An Tu lại đem bông tắm trong tay hắn đưa cho cậu, “Tới em tắm cho anh đó!”
Bộ anh không biết tự tắm à? Diêu Nhật Hiên vừa định cự tuyệt, lại nghĩ người ta vừa rồi tắm giúp mình, không lẽ mình lại đi từ chối?
Kì An Tu tự giác nhắm mắt lại, chủ động đem đầu cúi xuống trước mặt cậu, “Gội đầu cẩn thận một chút nha, đừng để cho nước chảy vào.”
Vậy…… tắm đại đi! Coi như là tắm cho con! Nhưng nếu Tiểu Bình An lớn như thế, còn có thể để cho cậu tắm rửa dùm sao?
Này rõ ràng là vấn đề, nhưng Diêu Nhật Hiên tự động xem nhẹ, lừa mình dối người gội đầu cho hắn, lại lấy vòi sen xả nước bắt đầu tẩy người cho hắn.
Ngươi đừng nói, con heo này dáng người thực tốt! Không biết hắn tập luyện ra sao, nhìn nhìn lại cánh tay gầy gầy của mình, Diêu Nhật Hiên rất đố kỵ. Biết Kì An Tu đang nhắm mắt, ánh mắt không kiêng nể gì ngắm nghía khắp người hắn, trong lòng chậc chậc tán thưởng bả vai dày rộng, khuôn ngực rắn chắc……
Nhưng vì cái gì, phía dưới lại có một cây gậy xấu xa!
Khóe miệng Diêu Nhật Hiên run rẩy vài cái, hạ thân Kì An Tu nổi bật lên một cây thịt heo lớn sưng đỏ hùng dũng đứng thẳng, lấy lòng nhìn cậu, thèm nhỏ dãi. (3 chữ cúi ta hem hỉu a, ai thèm cơ )
Kì An Tu vẫn vụng trộm lặng lẽ hé mắt nhìn nhất cử nhất động của Diêu Nhật Hiên, thấy cậu nhìn trừng trừng hạ thân của hắn, lại nhìn xuống tiểu đáng yêu phấn hồng nằm yên của mình, tức giận chu miệng.
Đúng là không thể so sánh!
Kì An Tu rất đắc ý, lại nhắm mắt lại làm bộ không biết, còn thúc giục,“Phía dưới của anh còn chưa tẩy nữa!”
Diêu Nhật Hiên tức giận ngẩng đầu trừng mắt nhìn hắn, căm giận đem Kì gia nhị đệ ra chém vô số lần trong lòng, tâm không cam lòng tình không muốn tẩy trừ cho hắn.
Nga! Phân thân của mình được Tiểu Hiên Hiên chủ động nắm ở trong tay cảm giác thật sự là quá tuyệt vời! Kì An Tu say mê động ngay trong tay cậu.
Diêu Nhật Hiên rõ ràng cảm giác được cái thứ quái dị kia lại trướng lớn thêm, còn cứng rắn thêm vài phần, thẹn quá thành giận bỏ ra, “Anh lộn xộn cái gì?”
Đầu heo nào đó rất là vô sỉ, còn chỉ trích cậu,“Động tác của em quá chậm, anh muốn nhanh chóng đem nó tẩy rửa sạch sẽ!”
Chỉ muốn tẩy sạch thôi? Khẳng định không phải chuyện tốt! Quên đi, nhanh tẩy cho hắn xong để thoát khỏi cảnh xấu hổ này.
Diêu Nhật Hiên tự cho là mình thông minh, cũng không ngẫm lại, nếu mà cậu làm nhanh thì hôm nay còn có thể thoát được sao?
Lung tung tẩy rửa cho Kì An Tu, vứt bông tắm đi, đem vòi hoa sen đưa cho hắn,“Tự anh làm đi!”
Xoay người vừa định rời đi, lại bị hắn ôm lấy từ phía sau.
Hơi thở ấm áp của Kì An Tu quanh quẩn ở bên tai cậu,“Chúng ta chưa từng làm ở trong phòng tắm!”
Nơi anh chưa làm qua chẳng phải còn rất nhiều sao!
Nói là như vậy, nhưng Diêu Nhật Hiên cũng biết đánh ch.ết vạn vạn không thể nói ra miệng, chỉ ra sức giãy khỏi cái ôm của hắn, “Hôm nay tôi mệt ch.ết đi! Anh đã hứa với tôi nếu tôi không đồng ý sẽ không làm mà!”
“Em không đồng ý sao?” Kì An Tu xoay cậu lại, bắt buộc cậu đối mặt với mình,“Thật sự không muốn làm?”
Diêu Nhật Hiên không dám nhìn ánh mắt nóng cháy của hắn, chột dạ cúi đầu, “Phải! Tôi không…… muốn làm……”
“Không muốn a? Quên đi!” Kì An Tu cười thầm, làm bộ như rất ủy khuất nói, “Vậy hôn một cái chắc không tính là quá phận đi?”
Hôn cũng rất nguy hiểm! Trong đầu Diêu Nhật Hiên hiện lên ý niệm này, miệng lại bị ngăn chặn.
***.