Chương 15
Tuấn nhận lấy quần áo từ chỗ của Vũ rồi chạy một mạch vào phòng tắm. Cậu nhẹ nhàng tháo từng thứ trên người xuống, bật vòi hoa sen bắt đầu tắm. Vừa tắm cậu vừa suy nghĩ những chuyện linh tinh. Cậu nghĩ lát nữa anh sẽ ăn mình như thế nào, cậu có nên từ chối không? Nếu mà cậu từ chối thì sẽ như thế nào.... ... Không được, cậu làm thế thì sẽ làm anh nghẹn mà ch.ết mất. Huống chi, cậu cũng có chút mong đợi.
Vừa lấy sữa tắm bôi lên người cậu vừa ngửi.
- Thật thơm, hương bạc hà, đây là mùi hương từ cơ thể anh sao?
Mặt cậu có chút nóng lên.
Để tránh suy nghĩ linh tinh cậu tập trung vào tắm rửa, hơn thế nữa cậu còn hát nữa.
""Nếu nuối tiếc tan trong bao tiêc nuối để yêu thương xa thật xa.
Nếu nỗi nhớ tan trong quên buốt giá và thời gian sẽ qua.
Cố giữ lấy dù chỉ là nước mắt.
Để ngày mai được khóc dẫu muộn màng.
Và giữ lấy dù chỉ là những nỗi xót xa ưu buồn.
Hoài niệm rơi trong nỗi buồn hay là tan trong lỡ làng.
Cuộc đời như con nước cuốn trôi dạt về đâu, về đâu.
Đừng để những kí ức là tiếc nuối.
Đừng để yêu thương này xa khuất chân trời.
Đừng để ta tan trong con sóng buốt giá.
Cô đơn giữa muôn trùng quên lãng.
Dù cho tháng năm kia đổi thay
Dù cho bao mong manh mãi nơi này
Dù nỗi đau theo muôn ngàn kiếp sau
Ta vẫn yêu một lần và mãi mãi
Này người yêu hỡi xin tan trong vòng tay
Giữ chặt nhau cho yêu dấu đong đầy
Níu thời gian dừng lại nơi đây
Trở về những phút giây ban đầu.""
Cậu hát, cậu nghĩ đến quá khứ của hai người. Nghĩ đến từng phút giây bên nhau, cậu cùng anh tập võ, cùng nhau đi học, cùng nhau nói chuyện,.. Cậu chợt nhận ra, hình như hai người không có nhiều kỷ niệm thì phải. Để rồi, năm đó khi anh rời đi cậu có quá ít kỷ niệm để nhớ về anh. Bây giờ hai người gặp lại thì nhất định không thể bỏ lỡ nưa. Cậu và anh sẽ cùng nhau xây dựng hạnh phúc của riêng mình. Cậu mặc kệ tất cả, mặc miệng lưỡi thế gian mà ở bên anh. Yêu con trai thì có sao chứ? Điều này cậu đã xác định từ bảy năm trước rồi, cậu đã xác định rõ xu hướng giới tính của mình, cậu thích đàn ông.
Cậu nghĩ đến bố của mình, không phải ông ấy vẫn rất hạnh phúc sao? Nhất định mình còn hạnh phúc hơn ông ấy.
Mải suy nghĩ nên cậu không để ý đến bộ quần áo mình đặt bên cạnh đã rơi xuống từ bao giờ.
- ch.ết rồi, ... ........
Nhưng mà sau đó cậu liền nở nụ cười ranh mãnh, cậu có lẽ nên thúc đẩy quan hệ của hai người thêm một bước nữa.
Cậu khẽ gọi:
- Anh Vũ!
Vũ đang ngồi xem ti vi thì nghe tiếng Tuấn vọng ra từ phòng tắm, cậu có vấn đề gì sao?
Anh bước đến và gõ vào cánh cửa:
- Em sao vậy?
- Quần áo, quần áo bị rơi hết rồi, anh lấy giúp em bộ khác được không?
- Được1
Anh đi vào phòng ngủ lấy ra một bộ quần áo khác cho cậu, đến khi mang ra ngoài thì anh bắt gặp một vấn đề. Bây giờ cậu đang không mặc đồ, vậy phải làm sao.
Đúng lúc này cậu nói:
- Anh cứ trực tiếp đem vào nhé, em đang gội đầu nên không ra được.
- Gội đầu?
Anh nghĩ “Cậu gội đầu xong ra lấy không được sao?’’
Thế nhưng anh nào dám có ý kiến chứ. Anh liền đẩy cửa đi vào.
Lúc này trên người cậu đã quấn một chiếc khăn tắm phía dưới, phía trên đầu thì đầy bọt. Anh bật cười, đúng là mình suy nghĩ quá nhiều rồi.
Đúng lúc anh định ra ngoài thì cậu lại nói:
- Anh giúp em xả bớt bọt được không?
Anh bước gần phía cậu, nâng vòi sen lên xả bọt cho cậu. Bàn tay to lớn khẽ xoa lên mái tóc ướt nhẹp ấy.
Đột nhiên chiếc khăn tắm bị rơi xuống dưới. Cả cơ thể cậu lúc này hiện rõ mồn một trong mắt anh.
Như đạt được ye nguyện Tuấn khẽ nở nụ cười, cậu thuận thế giả vờ trượt chân. Cả người cậu nằm liền ngã vào Vũ. Vũ cũng khồn kịp tránh, cả người anh lúc này bị cơ thể cậu dán chặt vào. Trong lòng anh đang tranh đấu vô cùng mãnh liệt.
Tiếp tục hay bỏ chạy?
Anh quả thật rất rối, nhưng mà cậu không hề cho anh suy nghĩ. Ngay lúc đó môi cậu đã dán xuống môi anh. Cậu thừa cơ càn quấy, vừa căn, vừa ʍút̼ làn môi của anh. Lúc này còn gì mà để phân vân nữa?
Anh đổi thế chủ động, đè cậu xuống sàn nhà mà hôn. Cảm xúc ngày càng mãnh liệt, hai người cứ thể cùng nhau triền miên không dứt. Bên cạnh vòi sen vẫ chảy nước, tiếc róc rách của nước cùng với tiếng thở dốc làm cho không khí càng thêm kích tình.