Chương 4: Người nhà trịnh gia
Nó và Nhi sau khi bỏ khỏi lớp thì cũng không có quay lại , hai đứa cùng bùng học bỏ đi đến công viên giải trí ngay cả buổi học chiều cũng không có quay về .
Sau một ngày vui chơi mệt mỏi nó và Nhi mới quay về nhà lúc này cũng là năm rưỡi chiều , nó chia tay Nhi ở ngã rẽ rồi nhanh chóng quay về nhà , khi lái chiếc xe vào sân đập vào mắt nó là chiếc ô tô thể thao bóng loáng màu đỏ vô cùng chói mắt của mẹ nó , trong lòng nó không tránh khỏi khiếp đảm , hằng ngày mẹ nó về khi chín , mười giờ còn hiếm chứ đừng nói là về vào giờ này , vì đặc thù công việc của mẹ nó là vậy . Vậy mà hôm nay lại về vào giờ này làm nó trong lòng không khỏi có một cục thắc mắc to đùng và nghi vấn không biết mẹ nó về có kéo theo cơn bão nào không nữa . Nó dựng xe xong đang định bước vào nhà thì mới đến cửa một thân hình mảnh mai chặn nó lại , nó đưa mắt nhìn lên khuân mặt của chủ nhân dáng hình mảnh mai ấy , thì đập vào mắt nó là khuân mặt mẹ nó với nụ cười vô cùng sáng lạng , làm cho da đầu nó run lên một mảng , không phải sợ bất cứ cái gì khác mà cái nó sợ chính mà bộ dáng của mẹ nó , cái nụ cười ấy cũng thật là khủng bố quá đi .
_ “ Hôm nay cô giáo thông báo rằng con không đi học , con có gì giải thích với mẹ không ? ” _ Mẹ tôi hỏi nó với giọng điệu trăm phần trăm là hỏi cho có thôi chứ cũng chẳng quan tâm vì nó trốn học , bùng tiết xảy ra như cơm bữa mà má nó có nói gì đâu , mà nghe bà ngoại nó kể hồi mẹ nó còn đi học mẹ nó cũng như vậy suốt nó như vậy cũng coi là được di truyền từ mẹ nó cả , không biết sao hôm nay mẹ nó lại giở chứng vậy chứ .
_ “ Mẹ đừng nói với con rằng hôm nay mẹ về sớm để hỏi con chuyện này nhá ” _ Nói xong nó cũng tránh sang một bên và đi vào nhà .
Thằng em nó thì đang ngồi vắt vẻo trên ghế mà xem một cuốn tạp chí nhưng nó có thể đảm bảo rằng nó chẳng đọc được chữ nào đâu vì nó còn đang mải hóng xem kịch vui mà .
_ “ Ừm thì không phải , chẳng qua hôm nay có người làm thay việc nên được về sớm , thuận tiện tò mò hỏi con luôn . Lâu rồi mẹ cũng không có ăn cơm cùng hai đứa ” _ mẹ nó cũng đi vào nhà sau đó thả người xuống ghế , rồi hỏi mẹ nó .
_ “ Má bị đuổi việc rồi hả ? ” _ Nó hỏi xong câu này tự nhiên mới thấy mình ngu . Bệnh viện đó là của má thì bị đuổi việc gì chứ .Tất nhiên với một câu hỏi như thế tôi không hề được nhận lại câu trả lời , mà chỉ nhận được hai ánh mắt coi thường bắn về phía nó kiểu như “ dạng câu hỏi ngu vậy mà cũng thốt ra được ” .
Nhưng nó là ai chứ , sống đến từng đó năm trong cái gia đình toàn thành viên quái đản như vậy thì da mặt nó cũng đã sớm dày lên hơn lúc ban đầu nên nhưng ánh mắt đó tuyệt không ảnh hưởng đến nó .
_ “ Con đói rồi ”
Nói xong câu cụt ngủn đó nó cũng lê cái xác mệt lử bước về phía cái bàn đầy ắp thức ăn . Người nhà Trịnh gia là vậy không có những câu hỏi han thừa thãi , họ quan tâm nhau theo những cách riêng . Tuy bề ngoài họ có vẻ hời hợt nhưng thật ra họ lại có tình cảm vô cùng sâu sắc , người ngoài chưa chắc đã hiểu được .
_ “ Có phải sáng nay mày giở trò với cái đồng hồ của bà đây không ? ” _ Nó vừa ăn vừa quắc mắt nhìn em trai nó
_ “ Bao Công xử án , bắt người còn phải có bằng chứng , Trịnh Tuyết Băng , chị không bằng không chứng lấy gì nói là em làm ” _ Minh Vũ còn chậm rãi nhai nuốt nốt miếng cơm mới từ tốn trả lời nó , bộ dạng như nó thật sự vô tội vậy .
Nó trừng mắt lên nhìn thằng em trước mắt chỉ hận không thể lao vào bóp ch.ết nó luôn .
_ “ Trịnh Minh Vũ , chị đây không tin không làm gì được nhóc ” _ Nó nói với giọng tràn đầy đe dọa , nhưng có vẻ những lời đó chẳng có ảnh hưởng gì đến thằng nhóc Minh Vũ hết nó còn quăng lại cho nó một câu đầy mỉa mai :
_ “ Dựa vào cái đầu heo của chị thì có thể làm gì được em chứ ”
Nó còn đang định nói gì thì mẹ nó nói :
_ “ Hai đứa muốn ăn ở đây hay ngoài sân ? ”
Hai chị em nhà họ Trịnh vô cùng thức thời mà cũng ngoan ngoãn ngậm miệng mà ăn cơm , với người khác thì đó là lời đe dọa vô hại nhưng trong Trịnh gia này sẽ hoàn toàn có thể sẩy ra và càng chắc chắn vì đó là lời nói được thốt ra từ miệng của Trịnh phu nhân , trong Trịnh gia vốn tồn tại nữ quyền mà nên đôi khi lời của bố nó nói chưa chắc đã có uy bằng mẹ nó . . Hai chị em trao cho nhau ánh mắt đầy “ âu yếm ” mà cùng nhau ăn cơm , mồm đứa nào cũng nhai à không phải là nghiền thức ăn trong mồm như thể là đó chính là đang nhai đối phương trong miệng vậy . Bữa cơm nặng nề buổi tối cuối cùng kết thúc bằng một đĩa bánh ngọt tráng miệng . Nó là người giời bàn đầu tiên , quay trở về phòng với mục tiêu : nhà tắm . Hành động : đi tắm . Sau một ngày đi chơi cùng con bạn nó có chút cảm thấy mệt .