Chương 29: Xác người không tim (phần năm)

Nó quay trở lại cục cảnh sát , quyết định đi pha một cốc cà phê cho mình cho tỉnh táo . Khi quay lại thì đã thấy bố nó , Quân , chú Hùng , anh Minh và anh Văn ngồi đó . Nó đi đến đặt cốc cà phê sang bên cạnh , đưa tay với tập tài liệu khám nghiệm tử thi trong đó viết :Nạn nhân ch.ết vào khoảng từ 5 giờ chiều . Nạn nhân ch.ết do mất quá nhiều máu , gân tay gân chân đều đứt , trên người có nhiều vết chém … . Nó nhíu mày , sau đó cầm tập tài liệu thứ hai có thông tin của nạn nhân . Nguyễn Văn Nam , tuổi 27 , nghề nghiệp nhà văn . Và nó đặc biệt chú ý đến dòng chữ : “ Có quan hệ với nạn nhân Trương Mỹ Linh . Nhưng hiện không rõ quan hệ ” . Nó đặt tập tài liệu xuống quan sát mọi người tất cả đều đang chăm chú nhìn tài liệu chỉ trừ ba nó đang ngồi một cách cực kì thư thái không có vẻ gì là đang suy nghĩ cả .


_ “ Ba , cho chút ý kiến đi ” _ Nó nói , nó nói xong ánh mắt mọi người đều nhìn về phía ba nó .
Ba nó lấy lại vẻ mặt nghiêm túc , đứng dậy mở máy tính . Trên máy chiếu hiện ra hình ảnh vài người . Và ba nó bắt đầu nói :


Nó bước vào căn phòng . Trong đó có một chiếc bóng đèn rọi thẳng vào vị trí của Duy Hùng và một chiếc đèn bàn chưa bật , trên bàn còn có một ly nước .


Nó ngồi xuống đặt tập tài liệu lên bàn cùng một máy ghi âm đã mở sẵn . Nó quan sát Duy Hùng một lát sau đó bắt đầu đặt câu hỏi với anh ta
_“ Bốn giờ sáng ngày ** tháng ** năm **** anh ở đâu và làm gì ai có thể làm chứng . ” .


_ “ Tôi cảm thấy buồn bực nên đến bar uống vài ly rượu , mấy em chân dài ở đó có thể làm chứng ”_ Duy Hùng nói trong giọng nói còn lộ rõ vẻ đùa cợt , nhưng nó cũng chẳng làm nó bận tâm tiếp tục hỏi .
_ “ Vậy khoảng năm giờ chiều hôm nay anh làm gì và ở đâu ” .


_ “ Lúc đó hình như tôi vẫn còn đang chụp ảnh thiên nhiên ở ngoại ô , tôi đi một mình nên không có người làm chứng . ” .
_ “ Vậy anh có biết người Nguyễn Văn Nam không ? ” _ Nó hỏi và vươn tay bật chiếc đèn bàn lên .


available on google playdownload on app store


Duy Hùng bị ánh sáng rọi thẳng vào mắt thì liền nhăn mặt nhưng cũng không có nói gì nó chỉ mở miệng trả lời câu hỏi của nó .
_ “ Có , vì anh ta nên Mỹ Linh mới chia tay với tôi ” _ Duy Hùng hời hợt trả lời .


Nó nheo mắt lại nhìn Duy Hùng , khi anh ta trả lời không có gì ngoài vẻ hời hợt , điều đó làm nghi ngờ . Khi nhắc đến Trương Mỹ Linh thì có thể thấy rõ vẻ thù hằn trong đôi mắt anh ta tại sao khi nhắc đến Nguyễn Văn Nam thì anh ta lại chẳng có biểu hiện gì ngoài vẻ hời hợt .


_ “ Anh có vẻ không ghét anh ta nhỉ ? ” _ Nó đặt một câu hỏi sau đó chờ phản ứng của Duy Hùng .


_ “ Sao tôi phải ghét anh ta chứ ? Nếu không có anh ta thì cô ta cũng sẽ có người đàn ông khác mà thôi . Vậy thì lí do gì khiến tôi ghét anh ta , tôi chỉ thấy thương hại anh ta tôi . Nói không chừng sau này tôi và anh ta còn có thể làm bạn . ” .


Nó nheo mắt lại tìm vẻ dối trá trong ánh mắt anh ta nhưng chẳng thấy gì cả . Vậy thật sự anh ta chưa biết ch.ết rồi sao ? hay là do anh ta diễn quá tốt . _ “ Nguyễn Văn Nam khoảng năm giờ chiều nay đã tử nạn . ” _ Nó nói
Ánh mắt Duy Hùng giãn ra tỏ vẻ kinh ngạc . Anh ta đứng bật dậy kinh ngạc thốt lên :
_ “ ch.ết rồi sao ? ” .


Biểu hiện của Duy Hùng làm nó thấy lạ . Đúng là nếu không biết thì cũng kinh ngạc thật đấy nhưng có cần làm đến mức này không chứ . Duy Hùng dường như cũng thấy mình hành động hơi thái quá nên lấy lại bình tĩnh mà ngồi xuống , nhưng nó có thể thấy khuôn mặt Duy Hùng đã tái đi . Sau đó nó hỏi gì thì anh ta trả lời đó , nó không tìm điều gì đáng ngờ của anh ta ngoài việc từ lúc anh ta nghe tin nạn nhân nam ch.ết thì khuôn mặt tái đi . Cả người rất bồn chồn nó có hỏi vì sao anh ta lại như vậy anh ta cũng chỉ bảo là : “ Tôi có bệnh đau đại tràng "


Sau hai tiếng không lấy được thông tin gì nó đành bước ra khỏi phòng lấy khẩu cung , tính qua xem mấy người kia có khá khẩm gì không thì điện thoại nó rung lên . Nó mở ra thì ra là số của hắn , nó nhớ rõ chứ , số hắn đẹp vậy mà . Nó nhìn giờ ở chiếc đồng đeo ta : một giờ hai mươi bảy phút . Lông mày nó liền xô lại muộn thế này hắn gọi cho nó làm gì chứ . Dù vậy nó vẫn bắc máy :


_ “ Có chuyện gì vậy hả ? ” _ giọng nó không được tự nhiên khi hình ảnh hắn hôn nó lại một lần nữa trỗi dậy trong tâm trí .
_ “ À hà , giọng nói như vậy là sao chứ , khó chịu khi bị tôi phá đám chuyện gì đó à ” _ Giọng hắn nè nhè giống như một gã say xỉn vậy .


Đừng bảo với nó là hắn đang say nha . Nó không có hứng thú đi đôi co với một kẻ say xỉn, nên đang tính cúp máy thì giọng nói đầu bên kia lại vang lên một lần nữa :


_ “ Tại sao cô lại như vậy chứ ? … Tôi ghét cô mà … phải không ? Vậy … tại sao cô cứ xuất hiện trong tâm trí tôi rồi giầy vò nó vậy … Phiền … phiền lắm đó … biết không ? … ” _ Hắn đang nói thì tự nhiên không nghe thấy gì nữa , chỉ nghe một tiếng “cốp” ở bên kia thôi , nó đoán chắc tên này say xỉn nên làm rơi điện thoại đây mà .


Nó nhíu mày thì bên kia lại vang lên tiếng con trai , nhưng không phải tiếng của hắn .
_ “ Ai ở bên đầu giây thì đến đón anh Thiên được không vậy ? anh ấy say lắm rồi ” .
_ “ Ở đâu ? ”_ Nó lưỡng lự một lát rồi cũng hỏi địa chỉ .


Sau khi nghe được địa chỉ nó tắt máy nhắn một cái tin cho ba nó và ra ngoài bắt taxi đi đến bar . Khi đến nó bảo taxi đợi một lát đi vào bar , tiếng nhạc làm nó hơi nhíu mày lại , nó phải chen giữa biển người để đến chỗ quầy bar nơi hắn đang say bí tỉ nằm gục ở đó , bên cạnh còn có mấy em chân dài đang ve vãn xung quanh , máu nóng nó bốc lên đến tận đỉnh đầu thầm nguyền rủa hắn , ở đây vui chơi lạc thú còn gọi nó đến làm gì ? Chọc tức nhau à ? đang tính quay người bỏ đi thì bỗng nghe hắn hét lên :


_ “ Cút , cút hết tôi thật phiền phức ” .
Nhưng một tên say thì chẳng có thể làm gì hơn là hét xong và chịu trận cả . Lúc này nó mới nguôi ngoai một chút , quyết định quay lại giúp hắn coi như là tích chút công đức .


Nó đi về phía hắn , một tay gạt mấy cô ả đang dính như sam vào người hắn ra , một tay ôm lấy cánh tay hắn . Mấy bà chị kia bị nó đẩy ra , lại nhìn hành động của nó lập tức nóng máu lập tức bùng lên .
_ “ Mày làm gì vậy hả ? ” _ Một bà chị trong số đó hét lên .


Nó không nhiều lời làm gì cho phí lời cả , mấy bà chị này đảm bảo chẳng phải đám con gái nhà lành gì nên lập tức rút thẻ cảnh sát ra giơ trước mặt mấy bà chị kia . Quả nhiên là có hiệu quả , mấy bà liền chuồn êm .


Nó cố gắng kéo hắn đứng dậy , bỗng dưng hắn ôm chầm lấy nó trong miệng cứ lẩm bẩm mãi như tụng kinh một câu một câu :
_ “ Tôi điên rồi … tôi điên rồi … ” .
Nó cũng bực mình gắt lên :
_ “ Ừ anh điên rồi ” .


Giọng nó rất lớn nhưng bị tiếng nhạc át đi lên cũng không có gây sự chú ý . Nó khó nhọc đưa hắn từng bước rời khỏi bar , khi ra ngoài tài xế ngỏ ý không muốn trở , nó phải năn nỉ dữ lắm cộng thêm lấy được ví hắn . Bên trong không ít tiền nha , tên này cũng giàu gớm nhưng đó không phải là vấn đề hiện giờ . Thứ mà nó cần là lấy một khoản tiền gấp ba lần bình thường đưa cho taxi ông ta mới chịu giúp nó . Khi đưa được hắn lên xe rồi , nó đang định lên theo thì đôi mắt nó lướt qua hai bóng người nam nữ đang giằng co nhau , nó cũng sẽ chẳng quan tâm nếu như người đó không phải là Duy Hùng . Nó nheo mắt lại , Duy Hùng làm gì ở đây khi mới vừa rời khỏi cục công an chứ .


Nó đi lại về phía đó , Duy Hùng thấy nó liền thôi giằng co mà nheo mắt lại nhìn nó , khó chịu nói :
_ “ Cô theo dõi tôi đấy à ” .


Nó không nói gì chỉ nhìn cô gái bên cạnh Duy Hùng , khá là xinh xắn và còn có phần giống hắn . Đặc biệt là đôi mắt nó cứ như là của Duy Hùng luôn vậy . Cô gái đó cũng đưa mắt nhìn nó .
_ “ Em gái anh à ? ” _ Nó hỏi Duy Hùng.
_ “ Anh , đây là ? ”_ Cô gái cũng quay ra hỏi Duy Hùng .


_ “ Cảnh sát ” _ Duy Hùng ngắn gọn trả lời .
Nếu nó nhìn không nhầm thì cô gái kia tự nhiên mất tự nhiên khi nghe hai từ “ cảnh sát ” thốt ra từ miệng Duy Hùng . Sau đó Duy Hùng coi nó như người không tồn tại trực tiếp bơ nó mà kéo em gái mình lên một cái taxi gần đó và đi mất






Truyện liên quan