Chương 47
Nó vỗi vã chạy xuống tầng , nhóc Vũ thấy nó vội vàng liền tò mò hỏi :
_ “ Sắp đến giờ cơm rồi chị còn đi đâu nữa ? ”.
_ “ Chị có chút việc cứ ăn trước đi ” _ Vừa nói nó vừa đi dép và chạy thẳng ra ngoài , bắt vội một chiếc taxi .
Cũng may giờ cao điểm đã qua nên cũng không có ách tắc đường gì hết . Nó đi một mạch đến nhà hắn , nó đi vào phát hiện cả cửa cổng lẫn cửa nhà đều không có khóa . Nó liền đi vào trong nhà , trong nhà chỉ có thứ ánh sáng mờ mờ của ánh trăng khuyết nhưng cũng không làm nó đủ nhìn thấy xung quanh . Nó lần mò một hồi cuối cùng cũng nhìn thấy công tắc điện . Bật lên nhìn cảnh vật xung quanh mọi thứ đều bình thường ngoại trừ trên khu vực bàn ghế có vài vỏ chai rượu lăn lóc đủ biết hắn uống nhiều như thế nào .
Nhìn thấy vậy nó vội đưa mắt nhìn xung quanh tìm kiếm hắn , trong lòng ít nhiều cũng có chút khẩn trương . Nó giật mình khi nhìn thấy hắn nằm trên sàn nhà cạnh nhà tắm , trên trán còn vết thương còn chưa ngừng chảy máu . Đôi lông mày nhíu chặt lại . Nhìn thấy cảnh tượng này tim nó như bị ai bóp chặt lại , tay chân chở nên luống cuống vội đỡ hắn dậy . Nhưng sức nó dù sao cũng là sức nữ nhi khó mà kéo một thân hình to lớn của một thằng con trai đã bất động như thế này .
Nó phải mất khá nhiều thời gian để kéo hắn dậy chứ đừng nói là đưa hắn vào trong . Để hắn dựa vào người mình rồi bước đi từng bước . Đến cửa một căn phòng mà trước mấy người làm nhà hắn đưa hắn vào nó lấy chân đạp cửa làm nó mất thăng bằng mà chuẩn bị ngã nhào xuống , nó theo phản xạ giơ tay chống về phía mình bị nghiêng người . liền đạp chúng vào tường đau điếng nhưng bù lại không có bị ngã .
Nó đỡ hắn vào và đẩy hắn lên giường sau đó thì ngồi xuống thở hổn hển . Sau đó cũng vội bước vào nhà tắm lấy khăn bông cùng chậu nước và đi lấy hộp sơ cứu , lục lọi một hồi cuối cùng cũng thấy . Nó nhẹ nhang lau đi những vết máu loang xung quanh , sau đó tỉ mẩm xử lí vết thương .
Sau khi sử lí xong hết , nó cứ ngây người nhìn hắn , cũng giật mình phát hiện ra tại sao nó lại có thái độ và cách hành xử chẳng cần suy nghĩ thế này chứ . Nó biết nó đã từng như thế này , người nó làm nó lo lắng như vậy đúng là không nhiều nhưng cũng không phải là ít .Nó phát hiện một phần nào đó trong nó đã bắt đầu dung hòa hắn . Nó có chút giật mình khi phát hiện ra chuyện này .
Vội đưa ánh mắt đi nơi khác , cũng vội chạy ra ngoài phòng . Đứng ngoài cửa mà tim nó vẫn cứ còn đạp như muốn nhảy luôn ra khỏi lồng ngực vậy .
Sau khi tim ổn định lại nhưng bụng thì chẳng ổn định tí nào , bụng nó bắt đầu kêu gào cần được lấp đầy . Không cần nghĩ ngợi nhiều nó mò ngay xuống nhà bếp , mở tử lạnh nó liền méo mặt toàn đồ ăn tươi sống . Một chút đồ ăn sẵn cũng không còn , trêu nhau chắc nó đâu có biết nấu cơm đâu . Nhưng bụng nó cứ kêu gào thì biết làm sao giờ , nó chắc chẳng thể nào chông chờ vào tên nằm ngủ như ch.ết trên kia được . Đóng tủ lạnh lại lục lọi một hồi liền tìm được chỗ để mì gói , thôi thì ăn tạm giải quyết cơn đói bây giờ đã .
Cho mì vào tô và đổ nước sôi vào là xong cái này nó cũng biết làm . Vừa úp một chiếc đĩa lên cái tôi thì điện thoại trong túi nó rung lên , nó rút ra và nói :
_ “ Gì vậy ? ” .
_ “ Chị định bao giờ về , tính qua đêm bên ngoài chắc ” _ Một giọng trẻ con non nớt còn chưa vỡ giọng vang lên ở đầu dây bên kia .
Nó nhíu mày , nó đi có chút à có cần ăn nói khó nghe thế không ? Bỏ điện thoại ra trước mặt nhìn vào màn hình nó tự thấy giật mình đã gần mười hai giờ rồi sao ? Nó không nghĩ mình dây dưa ở đây lâu đến vậy , hèn gì nó đói đến thế . Đưa điện thoại lại gần tai khẽ nói :
_ “ Ờ … chị … chị …à chị ngủ nhà nhỏ Nhi em không cần lo ” _ Nó lắp bắp nửa ngày cuối cùng cũng tìm được một lí do .
Nhóc Vũ ở đầu dây bên kia thầm khinh thường chị mình , coi cậu là trẻ lên ba chắc . Cái lí do đó mà cũng mang ra nói được , lại còn ăn nói lắp ba lắp bắp . Dùng mông mà nghĩ cũng có thể nghĩ ra điều mờ ám trong đó . Nhưng cậu cũng không có bóc mẽ chị mình , mà giả ngốc nói vài lời sau đó cúp máy . Cậu cũng không lo lắm , chuyện nó không ngủ ở nhà cũng không phải là ít , chỉ hơi lằng nhằng với ba mẹ thôi , vì dù có dễ tính đến đâu cũng là ba mẹ mà , không có cái lí do hợp lí là không có ổn . Nên cậu liền làm một việc tốt mò qua phòng bố mẹ nó bịa cho nó một cái lí do . Dù sao trong nhà này cậu cũng rất được tín nhiệm , lời nói cũng có trọng lượng .
Về phần nó sau khi giải quyết xong bát mì tôm thì mò lên phòng xem hắn đã ch.ết chưa , vừa bước vào đã bắt gặp bộ mặt nhăn nhúm như cái giẻ của hắn , tuy mắt vẫn nhắm nhưng khuôn mặt hắn biểu lộ như khó chịu lắm . Nó liền đến gần hơn liền thấy mặt hắn đỏ lên phừng phừng , nó vội lấy tay áp lên trán hắn , nó có chút giật mình đầu hắn nóng ran . Tình huống này làm tay chân nó luống cuống cũng chẳng biết sử lí thế nào , nó đã bao giờ chăm sóc người ốm đâu chứ .
Nó lấy tay lay lay hắn vài cái thì thấy hắn chẳng ừ hử gì , tình trạng của hắn thì cứ mê man . Nó liền chạy xuống nhà lục tìm thuốc hạ sốt . Nó tìm tới tìm lui vẫn là không có thấy , mà giờ này lấy đâu ra còn hiệu thuốc nào mở cửa nữa chứ . Thôi thì dùng cách dân gian hạ nhiệt cho hắn vậy . Lao đến tủ lạnh lấy đá ra cầm một chiếc khăn mặt bọc vào , sau đó lấy từ trong tủ ra một quả chanh cắt lấy vài lát rồi chạy trở lại phòng hắn .
Đây đều là kiến thức phổ thông lên vốn không thể làm khó gì nó cả . Chạy trở lại , bóp miệng hắn ra nhét một lát chanh vào trong . Hắn liền nhăn nhúm mày lại , nhưng nó mặc kệ sau đó cầm khăn đặt lên trán hắn . Thỉnh thoảng lại đổi chỗ . Sau một hồi vật lộn , thấy hắn đã có chút thuyên giảm , nó liền mừng quýnh lên . Chạy vào nhà tắm quảng cái khăn bọc đá đi lấy một cái khăn khác đem dấp nước lạnh , rồi đắp lên trán hắn .
Lúc nãy lo quá nó không thấy gì , bây giờ ổn một chút nó liền cảm thấy cơn buồn ngủ đánh tới . Nó thề mai sẽ bắt hắn trả công cho hắn xứng đáng , đâu có chuyện nó làm không công cho nhà hắn chứ.
Sau đó nó cũng mê nam ngủ bên cạnh giường hắn .
…………………………………………….
Buổi sáng những tia nắng lọt qua cửa sổ chiếu vào căn phòng làm hắn nhíu mày tỉnh giấc . Đầu hắn thật sự rất đau , lại cảm nhận có gì đó trên trán lên đưa tay lên sờ thì phát hiện có một chiếc khăn , trong đầu liền thấy thắc mắc , liếc mắt qua bên trái lại thấy ngay khuôn mặt nghiêng của nó , làm hắn bất giác mỉm cười , trong lòng cũng thấy ấm áp lạ thường . Cũng có chút thắc mắc tại sao nó lại ở đây , hôm qua rốt cuộc hắn uống rượu say lại làm loạn đến đâu nữa , chẳng lẽ nó đã ở đây chăm sóc hắn cả đêm hay sao ?
Hắn đưa tay gạt đi những sợi tóc vương trên mặt nó , quả thực nó cũng xinh đẹp đó chứ hèn gì nó thấy lắm tin đồn về nó như vậy . Bất giác môi hắn nhếch lên thành một nụ cười , sau đó giơ tay búng vào trán nó một cái thật mạnh .
Nó thấy đau liền giật mình tỉnh giấc , tuy còn ngái ngủ nhưng cũng không quên quát lên :
_ “ Đứa nào dám làm phiền bà ” .
Sau đó trừng mắt nhìn về phía hắn , đối với cơn giận bừng bừng của nó thì hắn lại thản nhiên nở nụ cười :
_ “ Cô có biết mình đang xâm nhập gia cư bất hợp pháp không đó ”.
Nó liền mở trừng mắt lớn nhìn nó , chỉ hận không thể cho một quả đấm giữ mặt hắn cho bõ tức . Đây là biểu hiện “ quan cầu rút ván ” mà các cụ đã nói đây sao . Sau đó nghiến răng nói :
_ “ Anh … rất tốt ”_ Sau đó đứng dậy định bỏ về . Quả nhiên hắn chả phải là thứ tốt lành gì , làm ơn mắc oán mà . Biết vậy hôm qua nó bỏ mặc hắn cho xong , tự dưng lại rước phiền phức vào người làm gì không biết .
Nhưng nó vừa mới quay người đi đã bị hắn kéo lại , sau đó còn nở nụ cười với nó nữa :
_ " Sao nóng tính vậy , tôi chỉ đùa thôi mà . Tôi mời cô ăn sáng coi như trả công " .
_ " Một bữa sáng coi như xong à , thế thì lời cho anh quá " _ Nó cao giọng nói với hắn , trong giọng vẫn nghe ra sự bực tức trong đó .
_ " Được vậy cứ ăn sáng đã , tôi đói lắm rồi . " _ Đối với sự tức giận của nó , hắn vẫn chỉ mỉm cười mà nói nhẹ với nó .
Nhìn biểu hiện của nó thì tự nhiên nó thấy lạnh toát cả sống lưng , hắn có ngày cũng trưng ra cái bản mặt như này với nó sao . Sao nó cứ cảm thấy trong này có âm mưu gì đó , không thì trận sốt hôm qua vẫn còn dư âm làm đầu hắn hỏng luôn rồi .