Quyển 1 - Chương 43: Kiếm của Chu Lý
Tần Tĩnh vốn chính là giảng viên cao cấp của đại học Khải Nam, sau khi trực tiếp đảm nhiệm Tổng giám đốc điều hành tập đoàn An Tú vẫn giữ liên hệ chặt chẽ với đại học Khải Nam. Chỉ là không có cách nào tiếp tục hoàn thành nhiệm vụ giảng bài theo quy định của giảng viên, nên đã trở thành giảng viên khách mời, bình thường đều sẽ trở về trường học mở một ít toạ đàm và hội thảo.
Đại học Khải Nam làm một thành viên của liên minh C9*, nằm trong số trăm trường đại học tốt nhất thế giới, cũng là một trong bốn trường đại học có chất lượng dạy học tốt nhất ở Trung Quốc được đại học nước Mỹ thừa nhận. Đại học Khải Nam và tập đoàn An Tú vốn đã có trụ cột hợp tác rất thâm sâu. Tần Mục Nam cha Tần Tĩnh trước mắt đảm nhiệm Chủ tịch hội đồng học sinh đại học Khải Nam, ông nội Tần Tĩnh cũng từng đảm nhiệm quá Chủ nhiệm Bộ khoa học xã hội học đại học Khải Nam, hiện nay vẫn như cũ là hiệu trưởng danh dự của đại học Khải Nam.
(*)Liên minh các trường đại học hàng đầu Trung Quốc được Chính phủ Trung Quốc lựa chọn vào năm 1998
Trợ giảng của Tần Tĩnh là một vị nữ nghiên cứu sinh trẻ tuổi. Tần Tĩnh xuống xe về sau, thấy nàng đã sớm chờ ở trước cửa phòng hội thảo. Nhìn thấy chiếc Maybach bị rất nhiều người gọi vui là quý ông trên xa lộ, thân hình cao lớn của Tần Tĩnh xuất hiện ở trong tầm mắt, vội vàng đi tới.
Đối với một vị đang học về MBA* thì Tần Tĩnh không khác gì thần tượng tỏa sáng hấp dẫn ánh mắt. Tần Tĩnh nhìn thoáng qua nữ nghiên cứu sinh ánh mắt có chút tỏa sáng, rõ ràng bởi vì tim đập gia tốc hoặc là cảm xúc nào khác mà có vẻ kích động, hai má hơi hơi đỏ lên, hơi gật đầu, nhận lấy tài liệu được chuẩn bị nàng đưa qua.
(*)Thạc sĩ quản trị kinh doanh
“Hôm nay tôi sẽ giảng một chút đầu tư mạo hiểm......” Tần Tĩnh thuận miệng nói với nữ nghiên cứu sinh, sau đó ở trước cửa thính phòng dừng lại bước chân, “Tên cô là gì?”
“Hoa Tranh Y.” Nữ nghiên cứu sinh có chút kích động trả lời, bởi vì nơi này là trước cửa phòng hội thảo, các đồng sự và học sinh nghe giảng ở bên trong đều có thể đủ nhìn thấy nàng đang nói chuyện với Tần Tĩnh. Tuy rằng nàng là trợ giảng trường học sắp xếp cho Tần Tĩnh, nhưng mà Tần Tĩnh cũng không thường xuyên xuất hiện ở trường học, tiếp xúc với nàng cũng càng ít, đây vẫn là lần đầu tiên Tần Tĩnh hỏi tên nàng.
“Ông nội của tôi tên Tần Chinh Nghi, hẳn cô cũng biết.” Tần Tĩnh cười cười, bước vào phòng hội thảo.
Hoa Tranh Y không rõ nguyên nhân, lại có chút không yên. Hắn là cảm thấy tên mình làm cho hắn cảm giác không thoải mái, hay là nói tên mình làm cho hắn cảm thấy có hảo cảm?
Tần Tĩnh đã bắt đầu buổi diễn thuyết của mình:“...... Tôi nghĩ muốn các bạn nhận thức đến một việc, có liên quan đến đầu tư mạo hiểm. Đầu tư mạo hiểm chính là một quả bom hẹn giờ...... nhất là ở phần mềm và làm việc online. Tôi tới nói cho các bạn, nếu bạn là một người gây dựng sự nghiệp, không có tiến cử đầu tư mạo hiểm, bạn sẽ không thể có tiền, bạn cũng chỉ có thể có ba gã nhân viên, không cần hi vọng vào bọn họ đến từ Thanh Hoa, Bắc Đại hoặc là Khải Nam, thậm chí là một trường đại học trọng điểm linh linh nào đó. Trong bọn họ một người là tự học, còn có một người là ở thị trường máy tính tự học, còn lại một người có lẽ là nhà hàng xóm của bạn đưa tới đứa nhỏ muốn lăn lộn cho qua ngày để chọc bạn...... Được rồi, bạn còn có cái gì hùng tâm tráng chí sao......”
Dưới đài truyền đến một trận cười vang, Hoa Tranh Y cũng tùy theo nở nụ cười, nhưng không khỏi nhớ tới từng có một nam nhân càng giàu có mị lực. Diễn thuyết của hắn cực nhỏ có kỹ xảo diễn thuyết vô nghĩa, hắn chính là nghiêm túc biểu đạt quan điểm của mình, hơn nữa tự tin chờ đợi bị nghiệm chứng, mặc dù không ai dám nghi ngờ hắn. Tuy rằng hắn không phải chuyên gia nghiên cứu lý luận gì, nhưng mà hắn có thể giúp Trung Quốc ở quốc tế đại tông thương phẩm thị trường đạt được quyền định giá, hơn nữa làm cho bố cục của Nippon Steel & Sumitomo Metal ở Trung Quốc lọt vào đả kích trầm trọng, việc này nhưng là rất nhiều người thao túng quyền lực quốc gia đều không thể làm được.
Nhưng mà vậy thì thế nào? Hắn cũng đã ch.ết. Người ch.ết lại vĩ đại cỡ nào đi nữa, lại như thế nào so với được với người còn sống? Trước mắt Tần Tĩnh, thân phận, dáng người, dung mạo, còn có quyền thế và tài phú mà hắn nắm giữ, cũng đủ làm cho trái tim của phụ nữ rung động mà quên đi đã từng thần tượng.
Diễn thuyết xong, Tần Tĩnh cũng không có rời đi trường học giống như lúc thường lui tới, mà là cùng Hoa Tranh Y đi tới văn phòng. Hoa Tranh Y đóng cửa lại, tim đập khóa trái lên cửa phòng làm việc, “Giảng viên Tần, cần tôi làm chút gì cho anh không?”
Tần Tĩnh liếc mắt nhìn một cái. Thường nói nữ nghiên cứu sinh đều thuộc loại hình nam nhân xin miễn thứ cho kẻ bất tài, nhưng người trước mắt này vô luận dáng người tướng mạo lại đều cũng không tệ lắm. Nhất là cái loại dã tâm bừng bừng muốn trèo cao này lại ngại cho lòng tự trọng đáng thương, chưa rút đi ngây thơ và xấu hổ trong lòng mà không dám quá mức chủ động, vẫn duy trì tư thái rụt rè của nữ tính hi vọng nam nhân chủ động ngắt lấy, càng làm cho người ta cảm thấy thú vị.
“Ồ, cô ngồi trước đi...... Không biết cô buổi tối hôm nay có thời gian rảnh không, tôi muốn mời cô đi ăn bữa tối, xem như là lời xin lỗi của tôi dành cho cô đi. Tôi không ngờ cho tới hôm nay mới biết được tên của cô.” Tần Tĩnh mỉm cười.
“Có...... Có...... Tốt. Tôi phải đi vệ sinh một chút.” Hoa Tranh Y lắp bắp nói, nàng quả thật không ngờ Tần Tĩnh lại sẽ chủ động hẹn nàng.
Tần Tĩnh hơi gật đầu, mở lên máy tính, mở ra tin nhắn do Bộ nhân lực tài nguyên của Trung tâm Nghiên cứu gửi tới, bên trong có sơ yếu lý lịch của Chu Lý.
Hoa Tranh Y đi vào buồng vệ sinh, quan sát dung mạo và quần áo do mình tỉ mỉ trang điểm. Quả nhiên cơ hội đều là dành cho người có chuẩn bị, nữ thần may mắn chỉ biết chiếu cố những người không bỏ qua bất kỳ cơ may nào. Hoa Tranh Y hóa trang lại một chút, sau đó gởi tin nhắn cho bạn trai nói tối hôm nay phải ở lại trường học chuẩn bị tư liệu, không thể trở về dự sinh nhật của hắn
Ở trong phòng cho thuê đốt ngọn nến ăn chiếc bánh ngọt lớn như gương mặt lại chỉ cần một trăm tệ, hay là ở nhà hàng sa hoa nước Pháp ăn một đĩa điểm tâm chỉ có hai ba khẩu nhưng cũng phải hơn một trăm tệ, lựa chọn cái sau không phải là đương nhiên ư?
Tần Tĩnh xem xong sơ yếu lý lịch và tư liệu của Chu Lý, thấy cũng không có điểm đặc biệt gì, sau đó liền cùng Hoa Tranh Y cùng nhau đi trước Trung tâm Nghiên cứu sinh vật.
Tên đầy đủ của Trung tâm nghiên cứu sinh vật là Trung tâm nghiên cứu tân Kỹ thuật và Công trình sinh vật An Khang, là đại học Khải Nam và tập đoàn Khoa học Kỹ thuật sinh vật An Khang hợp tác xây dựng, trong đó tập đoàn Khoa học Kỹ thuật sinh vật An Khang là toàn tư công ty con của tập đoàn An Tú.
Ngồi ở trên Maybach, tâm trạng Hoa Tranh Y có cảm giác phấn khởi mà hạnh phúc như lúc trước khi bạn trai ở dưới lầu gảy đàn guitar, đốt 99 ngọn nến hướng về nàng thổ lộ. Đối với nữ nhân tới nói, lãng mạn và hư vinh đều là một loại xuân dược vô cùng nồng cháy.
Trải qua tầng tầng kiểm tr.a an ninh, tiến vào khu phía tây trong trung tâm nghiên cứu. Tần Tĩnh nhìn Hoa Tranh Y đang tò mò quan sát xung quanh, “Trước kia chưa từng tới nơi này à?”
“Trước kia trường học từng tổ chức đi tham quan, nhưng chỉ ở bên ngoài xem một chút, không có tiến vào qua.” Hoa Tranh Y hoàn toàn không có lường trước được bên trong một cái trung tâm nghiên cứu thế nhưng lại giống như một trung tâm thư giãn, các loại phục vụ thư giãn giải trí, dường như tiến nhập khang thể bộ khách sạn cao cấp, thậm chí còn có trung tâm Spa và vật lý trị liệu.
“Nơi này tuy không tệ, nhưng nếu so với điều kiện công tác trong Trung tâm Tài chính Quốc tế An Tú quốc tế vẫn là có một chút chênh lệch, ưu thế nơi này là hoàn cảnh tự nhiên...... Bên kia cô có thể đi ra văn phòng ngồi vào trong xe của mình, sẽ có thang máy chuyên dụng trực tiếp mang cô từ tầng 70 đưa đến mặt đất, sau đó lái xe về nhà.” Tần Tĩnh phiêu liếc mắt tất chân màu da của Hoa Tranh Y một cái. Xuân hàn se lạnh, đôi chân thon dài mà xinh đẹp như vậy, nhưng thật ra lại hấp dẫn ánh mắt người. Tần Tĩnh kỳ thật không phải cảm thấy rất hứng thú với cô gái trẻ tuổi như vậy, nhưng mà hôm nay vẫn là có chút tâm động.
Hoa Tranh Y không dám tưởng tượng cảnh tượng mà Tần Tĩnh miêu tả, có mấy người có thể có được văn phòng như vậy? Chỉ là nếu có người đàn ông này ở bên người, đối với nàng mà nói chưa hẳn đã là mộng. Bản thân nàng chính là MBA, nàng cũng không phải là bình hoa không thể cung cấp trợ giúp gì cho Tần Tĩnh.
Tiến vào bộ nghiên cứu của Chu Lý, lại chỉ thấy được trợ lý nghiên cứu của Chu Lý, thì ra Chu Lý đã đi rèn luyện thân thể.
Khi nhìn thấy Chu Lý lần nữa, Tần Tĩnh mới cảm thấy quan điểm về nàng vốn là người ngoài hành tinh của mình không khỏi có chút bất công. Chu Lý ở kiếm đạo quán, bỏ đi bộ áo blouse màu trắng cơ hồ là trang phục mang tính tiêu chí của nàng, trên thân là một bộ khỏa ngực màu trắng, bao vây lấy bộ vị từ nách xuống tới rốn của thân thể, không tính bại lộ, nhưng là cũng đủ gợi cảm. Nhất là bộ ngực đầy đặn kia, làm cho người ta ý thức được phụ nữ cũng không nhất định lúc nào cũng sẽ làm cho người ta hiểu được kích cỡ chân thật của nàng.
Vòng eo mảnh mai linh động mà nhẹ nhàng, quần dài luyện công màu đen, đi chân trần giẫm tại trên nền. Kiếm thuật của Chu Lý cũng không thấy được cao minh bao nhiêu, nhưng là luồng khí thế tàn nhẫn kia ngay cả người thường như Tần Tĩnh cũng có thể đầy đủ cảm giác được.
“Chu Lý.” Tần Tĩnh hô một tiếng.
Chu Lý xoay người lại, cũng là chân trái dẫm một cái, cầm theo trúc kiếm trong tay liền phóng vọt lại đây.
Tần Tĩnh hoảng sợ, vội vàng né tránh, kiếm trúc của Chu Lý đâm mạnh vào sau bức tường Tần Tĩnh đứng thẳng vừa rồi, lún thật sâu vào trong tấm ván gỗ.
“Cô điên rồi!” Tần Tĩnh sờ sờ mồ hôi lạnh trên đầu, Hoa Tranh Y đứng bên cạnh càng là sắc mặt tái nhợt.
Chu Lý không có đi rút ra kiếm trúc của nàng, khoát tay áo, cũng không quay đầu lại hướng ngoài cửa bước đi, “Tôi đi tắm, lát nữa gặp.”
“Cô...... cô ta là ai!” Hoa tranh hoa dung thất sắc. Vừa rồi ánh mắt của phụ nữ này khi nhìn lại đây, hoàn toàn không có một chút do dự, lại càng không giống đùa giỡn. Nếu Tần Tĩnh không có tránh đi, lúc này thanh kiếm trúc kia khẳng định đã đâm xuyên qua lồng ngực Tần Tĩnh.
“Cô ta là người điên!” Tần Tĩnh trấn tĩnh xuống dưới, cảm giác đã bị Chu Lý trêu chọc một phen. Hắn biết rõ, hai người nói chuyện luôn luôn một người sẽ là phe chủ đạo, mình bị Chu Lý đùa giỡn như vậy, có thể nói là Chu Lý trực tiếp đánh sâu vào phòng ngự tâm lý của hắn, làm cho hắn không có cách nào lại dẫn dắt Chu Lý nói ra thứ hắn muốn biết.