Quyển 1 - Chương 62: Bảo mẫu

Editor: 21302766


Tên chữ chỉ là một danh hiệu, chính như cùng tiểu thư mỹ lệ Luna vô cùng nhớ nhung lấy người trong lòng mình kia, lại vẫn không dùng tên thật của mình tới đối mặt với tiểu sư đệ của nàng, tiểu thư Luna hiển nhiên chỉ là không muốn để cho Vương An phát hiện mục đích mình đi vào Trung Quốc, cái gọi là không gặp bất luận kẻ nào ngoại trừ đệ tử quan môn Vương Thiếu ra, đơn giản chỉ là lo lắng cho trò nghịch ngợm nho nhỏ của mình bị người kia biết, gây nên hắn không cao hứng mà thôi.


Katarina chân chính không có những tật xấu kia, nàng cũng không có kháng cự cùng những người khác tiếp xúc, cũng không có tận lực bảo trì cảm giác thần bí... Bất kỳ chủ nhà nào đều không hy vọng bảo mẫu nhà mình thần thần bí bí, một bảo mẫu thần thần bí bí trừ phi nàng cùng người nam chủ nhà có quan hệ mập mờ, nếu không chỉ có phần cuốn gói rời đi.


""Ta tại khu xã đại học nước Mỹ học tập tiếng Anh, đồng thời lấy một cái tên nước ngoài Katarina, nhưng là ta phát hiện bảo mẫu Trung Quốc dạng này giống ta theo như người môi giới mà nói thì rất khó: tiến vào gia đình tầng lớp trung lưu nước Mỹ, đạt được lương bổng sung túc, cho nên ta ngẫm lại còn là trờ về Trung Quốc, có kinh nghiệm làm việc ở nước ngoài, chủ thuê cũ của ta ở Trung Quốc đều cực kỳ hài lòng, chí ít ta biết làm cơm Tây một chút, thỉnh thoảng có thể cải thiện khẩu vị."" Bảo mẫu tự giới thiệu bản thân. ""Ta là người Tứ Xuyên, họ Đạm Đài, Đạm Đài Tĩnh, Tĩnh là an tĩnh.""


Vương Trung Thái rất là vừa ý người bảo mẫu này, nhưng mà loại chuyện mang nữ bảo mẫu về trong nhà, không có sự đồng ý của nữ chủ nhà, cái kia là tuyệt đối không thể nào.


Lý Vân đánh giá trước mắt người nữ trẻ tuổi, tuổi không lớn lắm, thân thể xương cốt mềm mềm mại mại, mặc một thân quần áo đen dài tay nút ngang, nhìn qua chút giống quần áo luyện công của lão ông lão bà trong công viên, thành khẩn mà chờ mong xem qua Lý Vân, nhưng vẫn biểu hiện nghiêm túc, cũng không có tùy tiện hoặc là tùy ý nở nụ cười.


available on google playdownload on app store


Lý Vân có chút do dự, dựa theo lý lịch bảo mẫu mà nói nàng rất là hài lòng, mời cái bảo mẫu từng qua nước ngoài về nhà mình, nói ra cũng rất có mặt mũi, thế nhưng là người bảo mẫu này có chút trẻ tuổi, mới hơn 25 tuổi, so với tiểu thư Luna dĩ nhiên không có xinh đẹp bằng, nhưng mà có mấy người có thể cùng tiểu thư Luna so sánh? Lý Vân ánh mắt cũng cao, sẽ không tuỳ tiện liền cho rằng đối phương là một đại mỹ nhân, vị này tối đa cũng chỉ xinh đẹp hơn mình một chút, nói không chừng chính mình trang điểm một tí, chưa hẳn thua nàng, nhưng mà nàng lại trẻ tuổi a! Phụ nữ đã có tuổi, đối với cô gái trẻ tuổi có khả năng tiếp cận gia đình mình thì có bản năng cảnh giác.


"Mụ mụ, ngươi đừng lo lắng, ta sẽ giúp ngươi giám sát. Hơn nữa ngươi phải tin tưởng ba ba, vị a di này không tính là xinh đẹp, tiếp tân công ty của ba ba không phải so với vị a di này còn xinh đẹp hơn sao?"" Vương An tại bên tai Lý Vân nhỏ giọng nói ra.


Tâm tư Lý Vân bị con trai đoán trúng, không khỏi mặt có chút nóng, ngẫm lại cũng thế, ngàn phòng vạn phòng, không phòng được đàn ông tự mình có tâm vượt quá giới hạn, Vương Trung Thái nếu là không có tâm tư kia, bảo mẫu này uy hϊế͙p͙ đúng là không lớn, chỉ riêng tiểu cô nương trẻ tuổi trong công ty Vương Trung Thái cũng khá hơn rồi.


Ngẫm lại đây là Lý Sát giới thiệu, chồng mời về đương nhiên là vừa ý, vẫn phải cho chồng mặt mũi, miễn cho Vương Trung Thái cảm thấy mình không tin tưởng hắn, huống chi Vương Trung Thái nếu như ở Trung Hải, bình thường cũng là đi sớm về trễ, bằng không thì là đi ra ngoài làm việc, căn bản không có quá nhiều cơ hội tiếp xúc cùng bảo mẫu, cũng không cần lo lắng cái gì.


""Vậy... Vậy ở lại đi. Sau này ta gọi ngươi... Katarina?"" Lý Vân có chút không quen, vừa cười vừa nói:""Vẫn là gọi tiểu Tĩnh a?"
""Tiểu Tĩnh là tên của con trai!"" Vương Tiểu Mạt phản đối, "Hơn nữa ta sẽ nghe không rõ ràng, ngươi gọi tiểu Tĩnh ta sẽ cho là ngươi đang gọi Tiểu Mạt!"


"Cái này cũng có thể nghe lầm? Tự mà đi móc lỗ tai sạch sẽ đi."" Vương Trung Thái xoa đầu con gái, đối với Đạm Đài Tĩnh nói ra,""Ngươi xem gọi gì thì tốt?""
"Đều được, đều được, gọi cái gì đều được." Đạm Đài tĩnh cười nhạt một tiếng, kéo theo khẩu âm Tứ Xuyên nói ra.


Buổi chiều dẫn người trở về,bởi vì ban đầu không có chuẩn bị mời bảo mẫu, có chút gấp gáp, cho nên cho Đạm Đài tĩnh dùng cả buổi trưa dọn dẹp phòng ở, đến siêu thị mua đồ ăn về, buổi tối Đạm Đài Tĩnh liền thi triển tài nghệ, làm cả bàn món cay Tứ Xuyên, cả nhà ăn mà đầy mồ hôi mặt, cũng là hưởng lộc no đầy.


Lý Vân cũng không có lời gì để nói, xem chồng cùng bọn nhỏ ăn vui vẻ như vậy, nếu lại đuổi đi một bảo mẫu như vậy, chỉ sợ cũng sẽ tự trách bản thân, chính mình còn phải một ít tay nghề này, cảm giác so với món cay Tứ Xuyên trong quán ăn còn ngon miệng hơn a.


Sau khi ăn xong, người một nhà ngồi trong phòng khách xem tivi, Đạm Đài Tĩnh dọn dẹp phòng bếp, bưng tới trà bánh cùng trái cây, ngồi ở một bên gọt táo.


"Tiểu Tĩnh, chúng ta không phải là chủ nhà hà khắc thích làm khó dễ người khác, đã ở cùng một chỗ, thì là chăm sóc lẫn nhau, Sau này ngươi có chuyện gì cứ việc nói với chúng ta, nếu là xin phép nghỉ a, về nhà thăm người thân a, nói sớm với chúng ta là được."" Lý Vân lấy thân phận nữ chủ nhà cùng Đạm Đài Tĩnh nói một số việc trong nhà, không có quy củ thì không thành phương viên, nhà này không phải những nhà giàu quyền thế có rất nhiều quy củ, nhưng dù sao cũng có một chút chú ý cần tránh, cần phải nói rõ ra, miễn cho sau này gây ra không thoải mái.


Đạm Đài tĩnh hé miệng mỉm cười, "Vậy thì tốt, đại khái hàng năm ta muốn về Tứ Xuyên một đến hai lần, dù sao cũng là phụ nữ đã kết hôn, chồng trong nhà, mặc dù không có đứa con, nhưng luôn có chút nhớ mong.""


Lý Vân không có nhìn kỹ tư liệu, nghe được nguyên lai đã kết hôn rồi, ngẫm lại càng thêm yên tâm, ngược lại không nghĩ tới còn trẻ như vậy liền đã kết hôn, còn qua nước Mỹ làm công, kinh nghiệm vẫn là rất phong phú, chắc hẳn cũng là đứa bé thông minh, có lẽ xuất thân nghèo khổ một chút, có điều nói con gái Tứ Xuyên làn da thật tốt, đúng là thật sự không sai.


Vương An ngồi ở bên không nói lời nào ăn trái cây, trong lòng suy nghĩ những tài liệu của Đạm Đài Tĩnh này có mẫy phần là thật? 


Có điều cái này cũng không quan trong, Shanna tìm người, khẳng định đã thăm dò nội tình kỹ càng, vốn cho rằng hẳn là an bài một cái trường học huấn luyện gì đó, nghĩ biện pháp để Vương An kiểu như báo danh lớp học ngọa khóa ưu thích như thế đi tiếp thu huấn luyện, lại không nghĩ tới trực tiếp sắp xếp tiến vào cửa nhà, như vậy học tập càng thêm thuận tiện.


Cũng không biết có thể theo Đạm Đài Tĩnh nơi này học được thứ gì, một cô nàng trẻ tuổi yếu yếu ớt ớt, nhẹ nhàng mảnh khảnh, thế mà thật sự là đệ tử của đại sư chiến đấu Lance Tarot? Trong cảm giác của Vương An, người như vậy hẳn vẫn có mấy phần bản lĩnh thật sự, ít nhất hai mắt cũng phải có thần thái khiếp người, hoặc là vẻ mặt trầm ổn nghiêm nghị, thế nhưng trên thân Đạm Đài Tĩnh hoàn toàn nhìn không ra những vật này.


Vương An theo thói quen quan sát Đạm Đài Tĩnh, lại phát hiện đối mặt với người chuyên gia trong loại lĩnh vực mà mình tiếp xúc cực ít, cơ sở phân tích của mình cùng tri thức dự trữ có chút không đủ.


Trực giác nói cho Vương An, Đạm Đài tĩnh cũng Đường Minh không phải là một loại người, Đường Minh cuối cùng chỉ là người bình thường, chỉ là tâm tính càng thêm tàn nhẫn mà thôi, nhưng Đạm Đài Tĩnh không giống, ánh mắt của nàng rất sâu rất ổn định, mang ý nghĩa tâm cảnh cực kỳ vững mạnh, có loại cảm giác trầm tĩnh như nước, Vương An cảm thấy mình có lẽ tiếp xúc đến kỳ nhân dị sĩ chân chính... Trên người nàng có cảm giác tương tự Lâm Chi Ngôn, lại có chút khác biệt không rõ ràng.


-
-


Luna cũng không phải là Katarina, chỉ là Vương An cho nàng là Katarina, lúc Vương An hỏi Luna người có phải là Katarina không, Luna trả lời:""Tên chữ chỉ là danh hiệu, ngươi có thể gọi ta Luna, cũng có thể gọi ta Katarina", cũng không có thừa nhận mình là Katarina, chẳng qua chỉ cảm thấy mình gọi là gì, đối với tiểu sư đệ mà nói thì không quan trong. Nói rõ một chút, miễn cho mọi người cảm thấy chuyển hướng có chút đột ngột.






Truyện liên quan