Quyển 1 - Chương 65: Ngày ngày đánh nhau, khắp nơi đánh nhau
Editor: 21302766
Sinh vật có trí khôn có được bản năng tìm kiếm địa vị càng cao hơn trong tộc đàn, lao động thì không chia cao thấp sang hèn, đây chẳng qua là con người chủ trương đạo đức xã hội nhưng lại không có thực tế, nói vậy có lẽ vì cho một ít chức nghiệp để người ta đi tiếp nhận trách nhiệm với xã hội nhưng lại không có người nguyện ý chủ động xử lý, đồng thời an ủi những người theo nghề này giảm bớt đấu tranh tâm lý và sinh ra càng ít cạnh tranh nghề nghiệp chức vị.
Ai cũng biết là bốc phét, nhưng thường rất nhiều người đều cam tâm tình nguyện tin tưởng lời nói dối, kiểu như thề non hẹn biển, hứa hẹn hôn nhân các kiểu.
Vương An cũng không phải xem thường nghề bảo mẫu này, chỉ là người thường lúc bản thân có năng lực đạt được chức nghiệp tốt hơn, nắm giữ càng nhiều cơ hội lấy được đồ vật về mình, thì thường sẽ chọn đổi chỗ tốt hơn, trong mắt Vương An, Đạm Đài Tĩnh nếu như đổi lại mức độ quản lý chuyên môn, vậy thì nàng dư sức tham gia hội nghị Lệ Chi Viên rồi, mà còn là tới gần vị trí Vương An hơn nữa.
Mặc dù Vương An vẫn chưa từng thấy qua một mặt thật sự phi thường của Đạm Đài Tĩnh, nhưng là nếu là người mà Shanna tìm đến, tuyệt đối sẽ không để Vương An thất vọng.
"Ta không biết làm chuyện gì khác, tiếng Anh ta không tốt, giới hạn đơn giản giao lưu, ta cũng không biết làm một người giỏi bán hàng mồm mép lanh lợi, ta không có tiền, cho nên không có cách nào làm ăn, ta không có trình độ, cũng rất khó tìm được việc làm, ta không làm bảo mẫu, vậy thì làm gì?""Đạm Đài Tĩnh theo lý thường đương nhiên biểu thị đối với Vương An khó mà hiểu được, khó mà hiểu nổi.
"Tốt a, ngươi là người rất có lý tưởng, liền xem như làm nghê bảo mẫu, ngươi cũng là vô cùng cao cấp."" Vương An chỉ có thể tỏ vẻ như thế, Đạm Đài Tĩnh nói là sự thật, giữa người và người là bất đồng, có ít người cảm thấy một số lựa chọn là chuyện đương nhiên, có ít người chắc chắn sẽ không làm vậy, tựa như Đường Minh lựa chọn trở thành sát thủ,tại lúc hắn có thể an ổn cả đời sau này, xuất phát từ tham lam, còn dự định tiếp tục kiếp sống sát thủ, thế nhưng Đạm Đài Tĩnh lựa chọn làm bảo mẫu, cùng người khác vô hại, tình nguyện làm người bình thường.
"Bởi vì bình thường ta cơ bản không xài tiền, cho nên lúc rời đi người thuê thứ hai sau đó, ta tiết kiệm được một chút tiền, ta đi bái kiến một đại sư đặc biệt nổi danh chiến đấu tay không: Lance Tarot, hắn là một ông lão rất bác học mà điềm đạm... Cùng hắn học tập một đoạn thời gian, ta phát hiện trong nghệ thuật chiến đấu phương Tây có một ít thứ vô cùng thực dụng mà khoa học.""
Đạm Thai Tĩnh bình tĩnh tự thuật lại, càng giống nói về một người bạn tốt của mình, "Tiểu thư Shanna vốn dĩ hi vọng thầy Lance Tarot tự mình đến dạy bảo người, nhưng thầy Lance Tarost cho rằng mình lớn tuổi rồi, hơn nữa rất do dự đi tới Trung Quốc, cho nên hắn hướng tiểu thư Shanna đề cử ta."
Nguyên lai chuyện là như thế, nghe vị đại sư Lance Tarot này ngược lại giống như một tiền bối rất có phẩm chất và đức hạnh, Đạm Đài Tĩnh cùng Lance Tarot học tập luận bàn hẳn vô cùng vui sướng, phải biết người như Đạm Đài Tĩnh, nếu như Lance Tarost chỉ có hư danh, hoặc là nhưng người có phẩm hạnh không xứng với thân phận địa vị, Đạm Đài Tĩnh chắc chắn sẽ không lui tới.
Lúc Đạm Đài Tĩnh đang quan sát đệ tử của mình, Vương An cũng đang quan sát Đạm Đài Tĩnh, cứ việc Đạm Đài Tĩnh có tâm cảnh vững chãi, nhưng cái này vẻn vẹn chỉ nói nàng rõ ràng không dễ dàng bị tạp niệm bên ngoài lay động, cũng không phải nói không thể biết được tính cách cùng cách đối nhân xử thế của nàng.
""Vậy sau này ta xưng hô với ngươi thế nào mới đúng? Tiểu Tĩnh? chị tiểu Tĩnh, hay là sư phụ tiểu Tĩnh?"" Vương An cảm thấy đây là một vấn đề, hai người sớm ngày ở chung, đâu tiên vấn đề cần giải quyết chính là xưng hô.
"Ngươi liền gọi ta là sư phụ đi, sư phụ tiểu Tĩnh nghe giống như người xuất gia." Đạm Thai Tĩnh suy nghĩ rồi nói ra.
Được người làm thầy mình, hướng người học tập gì đó, vốn là không cần để ý tuổi tác đối phương, Vương An đã có thẻ đóng vai nhân vật của mình thật tốt, xưng hô tự nhiên Vương Trung Thái cùng Lý Vân là ba ba mụ mụ, Đạm Đài Tĩnh tuổi không lớn lắm nhưng gọi sư phụ thì cũng không có vấn đề gì... Đương nhiên, Vương An cũng không cảm thấy nhất định phải chấp hành lễ bái sư gì đó, Đạm ĐàiTĩnh không yêu cầu, hắn cũng không đề cập tới.
"Sư phụ, vậy ta có thể cùng ngươi học những thứ gì?"" Vương An cảm thấy Đạm Đài Tĩnh khẳng định không không phải gì mà truyền nhân thế gia Trung y, dạy hắn điểm huyệt, dĩ nhiên không phải để hắn đi trị bệnh cứu người, võ học có liên quan đến huyệt vị, nghĩ lại đã thấy thần bí khó dò.
"Cường thân kiện thể." Đạm Thai Tĩnh nghĩ nghĩ, nghiêm túc trả lời.
Thân thể là gốc rễ của tất cả, thân thể khẻo mạnh chế định toàn bộ căn bản kế hoạch, cũng là cơ sở thể hiện lực chấp hành của một cá nhân, thế nhưng thứ Vương An muốn không chỉ là như vậy a, vì vậy Vương An dò hỏi:"" Liền chỉ có cường thân kiện thể sao?""
""Thực tế ta am hiểu chính là thuật dưỡng sinh, ngoại trừ cường thân kiện thể, chờ ngươi trưởng thành, ta còn có thể dạy ngươi Hoàng xích chi đạo *."" Đạm Đài Tĩnh bình tĩnh thuật lại, chỉ là gương mặt có chút ửng hồng.
*Thuật phòng trung còn gọi "Nam nữ hợp khí thuật", "Hoàng xích chi đạo", là chỉ chuyện sinh hoạt nam nữ chốn phòng the.
Vương An chỉ có thể giả bộ nghe mà không hiểu, Hoàng xích chi đạo là cái gì? Đó chính là thuật phòng the a! Vương An sau khi xấu hổ, không khỏi càng thêm tò mò, Đạm Đài Tĩnh rốt cuộc là nhân vật thế nào a, nàng rốt cuộc từ đâu học đến những thứ này?
Đạm Đài Tĩnh liếc mắt nhìn Vương An một chút, giả vờ đơn giản không cách nào giấu diếm được con mắt của nàng cùng trực giác bén nhạy, thế là Đạm Đài Tĩnh nghiêng đầu đi, bên tai lặng lẽ ửng đỏ một mảnh, nàng im lặng nhìn xuống sàn nhà phía trước, phảng phất đơn thuần chờ đợi Vương An mở miệng.
"Ta muốn học công phu, chính là vào thời điểm ta gặp phải kẻ địch, có thể phản kích, cũng có thể chủ động xuất kích, ứng phó hiểm nguy."" Vương An nói ra thứ mà mình cấp thiết muốn học, dù sao bây giờ hắn không có khả năng ra vào đều cần nhóm nhỏ bảo an tùy thời chờ lệnh, huống chi dựa vào sức mạnh của mình càng thêm có khả năng, cũng càng thêm tùy tâm sở dục, dù sao lực lượng bảo an chuyên nghiệp cũng có thể bị thu mua, luôn sẽ có thời điểm hắn đối mặt với việc lực lượng bảo an trống không.
""Công phu chỉ là đường hẹp, khi ngươi sáng mắt,tâm sạch, nhanh nhẹn, thân nhẹ, khí mạnh, có thể quen thuộc thân thể của mình, hoàn toàn khống chế được sức mạnh bản thân, ngươi sẽ hiểu được căn bản không cần học tập công phu, bản thân ngươi có thể làm đến trạng thái tốt nhất." Đạm Đài Tĩnh cười nhạt một tiếng, rốt cuộc chỉ là thằng bé con, trẻ con ở độ tuổi này đặc biệt cảm thấy hứng thú với công phu.
Vương An cái hiểu cái không, Đạm Đài Tĩnh tự thuật đơn giản mười phần, nhưng Vương An có thể hiểu được trong đạo lý ẩn chứa phản phác quy chân, mở hồ chính là đại đạo vô hình, đại âm hi thanh, trọng kiếm không sắc bén, vô chiêu thắng hữu chiêu các loại cảnh giới.
"Ta hiểu được." Vương An nhẹ gật đầu, Đạm Đài Tĩnh giao cho hắn không phải ý nghĩa thông thường của công phu, nhưng cái mà hắn học, so với cái hắn muốn học còn muốn hiệu quả mà cao siêu hơn.
"Tốt a, chúng ta đến trong sân đi một chút, buổi sáng không khí trong lành, đáng tiếc chung quy là đô thị lớn, sẽ không có hương vị tinh khiết của nông thôn."" Đạm Đài Tĩnh đứng lên.
Vương An rời giường, lúc này Vương Tiểu Mạt đẩy cửa ra, nhìn thấy Đạm Đài Tĩnh ngồi trên giường Vương An, kinh ngạc đến cả cái còi đều từ miệng rơi xuống.
""Các ngươi đang làm gì?" Vương Tiểu Mạt hoài nghi mà nhìn em trai cùng bảo mẫu.
Một chân Vương Tiểu Mạt còn đặt ngoài cửa, con mắt vòng tới vòng lui, dường như muốn đào móc ra âm mưu gì, không khỏi làm Vương An có chút đau đầu, hắn hiểu được hôm nay có thể lừa gạt qua Vương Tiểu Mạt, nhưng về sau rốt cuộc sẽ bị Vương Tiểu Mạt phát hiện quan hệ của mình cùng Đạm Đài Tĩnh không hề giống chủ nhân nhỏ cùng bảo mẫu.
Bởi vì Vương Tiểu Mạt đối với em trai có dục vọng thăm dò cùng tìm hiểu thực sự quá mạnh, Vương An căn bản không thể đảm bảo thời điểm hắn ở cùng Đạm Đài Tĩnh, nàng sẽ chạy đến trước mặt hắn, Vương An tuyệt đối cảm thấy chuyện này không kỳ quái.
"dì Tiểu Tĩnh biết công phu, nàng dự định dạy ta công phu." Vương An nghĩ chút, cảm thấy Vương Tiểu Mạt học một chút vật cường thân kiện thể thì luôn tốt.
"Ta cũng muốn học!" Vương Tiểu Mạt vội vội vàng vàng chạy vào.
Đạm Đài Tĩnh nghi hoặc mà khó xử nhìn xem Vương An, nàng chỉ dạy một cái đệ tử, nàng không có nhiêu tinh lực dạy hai cái đệ tử, vừa rồi nàng đã nói với hắn rất rõ ràng.
"Ngươi dạy nàng một chút mấy loại như bát đoạn cẩm a, tùy tiện một cái ứng phó là được rồi."" Vương An nhỏ giọng, tại bên tai Đạm Đài Tĩnh nói ra.
Đạm Đài Tĩnh nghiêng thân thể, lỗ tai hơi ngứa một chút, có lẽ còn hơi ửng hồng, cảm giác bị người tại bên tai thổi hơi rất kỳ quái.
"Tốt a, nhưng là đây là bí mật của chúng ta, Tiểu Mạt ngươi không thể nói cho người khác biết." Đạm Đài Tĩnh nghĩ nghĩ nói ra.
Vương Tiểu Mạt trịnh trọng gật đầu, đột nhiên trong lòng cảm thấy mình vừa tiến vào thế giới công phu.
"Chờ ta học xong công phu, ta nhất định ngày ngày đánh nhau."" Vương Tiểu Mạt đầy vẻ mong chờ nói ra.
"Vậy ngươi không cần học nữa."" Vương An trừng mắt nhìn nàng, "" Ngươi nếu học công phu chỉ vì đánh nhau, thì học làm gì?""
"Học công phu không phải để đánh nhau sao?" Vương Tiểu Mạt vô cùng không hiểu, "Chẳng lẽ ngươi học công phu không phải để đánh nhau? Thật sự là quá kì quái, trên TV mỗi người học được võ công, đều muốn đánh nhau, ngày ngày đánh nhau, khắp nơi đánh nhau!"
Xem ra trong lòng Vương Tiểu Mạt, học được võ công chính là lý do có thể danh chính ngôn thuận đánh nhau. Vương An suy nghĩ, quyết định hù dọa nàng chút, thế là nháy mắt với Đạm Đài Tĩnh:"" Sư phụ, nếu như Vương Tiểu Mạt ngày ngày đánh nhau, có thể hay không phế võ công của nàng?""
"Đương nhiên có thể." Đạm Đài Tĩnh phối hợp gật gật đầu.
Nếu như học được công phu, không thể ngày ngày đánh nhau, vậy thì học công phu làm được cái gì a? Vương Tiểu Mạt rất không hiểu rõ, nhưng là cảm thấy còn là học trước nói sau, chờ sau này bản thân so với sư phụ còn lợi hại hơn, ai cũng không quản được mình rồi, chính mình thật sự là Tôn Ngộ Không!
Siêu cấp lợi hại! Vương Tiểu Mạt vì tính toán nhỏ nhặt của mình mà đắc ý không thôi.