Chương 6
Buổi lễ khai giảng kết thúc thì cũng đã đến gần trưa, các học sinh lần lượt di chuyển về các phòng học của mình.
Ngồi trong lớp, Mộ Thiên Du không biết nói chuyện với ai ngoài Chu Mạc Mạc. Nói vậy thôi ngồi gần 10 phút nhưng cô chẳng nói một tiếng nào, chỉ "ừ", "ò", hoặc thêm một vài câu hỏi phụ họa cho có cốt truyện. Còn Chu Mạc Mạc, cậu ta cứ luyên thuyên không ngớt, cậu ta kể cho cô nghe về lịch sử cũng như tất cả lai lịch của mọi người trong lớp.
Người thứ nhất chính là Lưu Tôn hay còn có thể gọi cậu ta là siêu quậy của lớp. Một tuần gồm 5 ngày đi học thì cậu ta chỉ đi học có 2 buổi trên một tuần. Đó là khi cậu ta rất siêng năng. Không chỉ được mọi người biết đến với tài năng siêu quậy. Cậu ta còn rất nổi tiếng khi thừa hưởng cho mình một khối gia tài khổng lồ khi mới 17 tuổi do chính ông của cậu ta từng là một thương nhân nức tiếng để lại. Bên cạnh đó cậu ta cũng có một nhan sắc không hề tầm thường. Những bạn nữ, nhắm bản thân mình không thể với tới Hà Tử Đông hay Trương Lôi Vĩ thì sẽ chuyển hướng sang cậu ta.
Đã có người siêu quậy, thì ngược lại phải có người chăm ngoan. Bối Học Tử cũng là một cái tên rất có sức ảnh hưởng trong khối 12. Cậu ta có IQ là 150, tuy vẫn không gọi là thông minh như Hà Tử Đông nhưng dù gì cậu ta cũng hơn được rất nhiều người. Mọi người cũng hay gọi cậu ta là thằng "mọt sách" vì cậu ta cố gắng rất nhiều để mãi mãi không bao giờ là cái bóng của Hà Tử Đông.
Người tiếp theo nằm trong danh sách những người có sức ảnh hưởng nhất của Chu Mạc Mạc chính là Trình Vũ Yến. Tuy là con trai nhưng thực chất cậu ta chính là một "bà tám" chính hiệu. Trên đời này, những chuyện liên quan đến thế giới của những người giàu có, không có chuyện gì là cậu ta không biết. Bởi chỉ đơn giản một điều, cậu ta chính là con trai của nhà báo nổi tiếng, Trình Vũ Tường.
Và không thể không kể đến chính là Châu Mã Vy Vy, trong lớp này cậu ta chính là thiên kim tiểu thư, con gái của tập đoàn Châu thị, nghe đâu là cạnh tranh rất quyết liệt với Hà thi, nhưng tiếc thây vẫn ở dưới trướng của họ. Châu Mã Vy Vy sở hữu cho mình một nhan sắc chim sa cá lặng, phải nói là rất đẹp. Nhưng cái đẹp của cậu ta rất dễ làm cho người khác cảm thấy chán nãn vì nó giống như là vẻ đẹp đại trà. Hai gia tộc Hà - Châu có mối thù với nhau từ rất lau nhưng cô tiểu thư nhà họ Châu lại đem lòng yêu công tử nhà họ Hà. Đúng thiệt là trớ trêu thây.
Cuối cùng chính là Hoắc Dạ, cậu ta nằm trong nhóm 4 người với Hà Tử Đông, Ninh Đắc Thần và Trương Lôi Vĩ, trong 4 người thì cậu ta là người thân thiện, khá khiêm tốn, tính cách thuộc vào dạng dễ chơi. Nhà cậu chính là chuỗi cửa hàng xe hơi BMW ở Trung Quốc. Nhà bạn nào có mua xe thì cứ liên hệ cho Hoắc Dạ.
Sau một hồi luyên thuyên, cuối cùng Chu Mạc Mạc cũng nghỉ ngơi cái miệng của mình bằng cách rút trai nước trong cặp của Mộ Thiên Du ra tu ừng ực.
Tiếng chuông reo lên một lần nữa. Bây giờ chính là giờ nghỉ trưa của các bạn học sinh. Chu Mạc Mạc vội nắm tay cô, kéo cô bay ra khỏi cửa lớp. Cô hoảng hốt:
- Cậu làm gì thế? Tạo sao lại đi nhanh như thế?
- Chúng ta phải nhanh chóng xuống căn-tin, nếu không sẽ hết đồ ăn ngon.
- Không phải ở trường này thì cái gì cũng ngon hay sao? - Mộ Thiên Du ngu ngơ hỏi.
- Nhưng tớ muốn ăn món thịt sườn.
-..............
Chu Mạc Mạc kéo cô chạy nhanh qua dẫy phòng học, xuống dưới cầu thang, rẽ trái chính là căn tin của trường. Với tông màu trắng là chủ đạo, căn-tin cực kì sáng sủa và sạch sẽ, với những chiếc bàn to được xếp gọn gàng, thẳng tắp.
Đi theo Mạc Mạc đến nới để khay thức ăn. Cô cũng làm theo mọi người, đứng xếp hàng theo thứ tự để láy thức ăn. Thay vì ra nhà hàng ăn những khâu buffet đắt tiền thì cô có thể vào căn-tin của trường ăn thường xuyên. Nhìn những món ăn bóc mùi thơm nghi ngút, bụng của cô không khỏi đánh trống biểu tình.
Láy thức ăn xong xuôi, cô và Chu Mạc Mạc chọn một chiếc bàn trống và ngồi xuống.
Không thể chờ một giây phút nào nữa, Mộ Thiên Sơ bắt đầu cầm thìa lên và ăn một cách ngấu nghiến. Thấy bạn mình như thế, Chu Mạc Mạc nhường hộp sữa cam của mình cho cô.
- Không ngờ có lúc tớ lại thấy cậu đáng yêu như thế đấy - Chu Mạc Mạc cười tươi.
Mộ Thiên Du khôi phục lại trạng thái của mình, cô ho khang vài tiếng để đáng trống lãng, rồi cuối xuống tiếp tục ăn.
Bỗng Chu Mạc Mạc đánh vào cánh tay cô, làm suýt chút nữa thì cô đã phun hết cơm ra ngoài:
- Cậu nhìn kìa.
Theo ánh mắt của Chu Mạc Mạc, cô quay đầu lại.
4 công tử hào hoa đang bước vào căn-tin với ánh mắt ngưỡng mộ của các bạn nữ.
Mộ Thiên Du rủa thầm: " Đúng là ấu trĩ "
- Không ngờ hôm nay máy cậu ấy lại xuống căn tin của trường. - Chu Mạc Mạc vừa nói vừa mang theo đôi mắt ngưỡng mộ.
- Họ có cho cậu no không? - Mộ Thiên Du hờ hững hỏi.
- Tất nhiên là có rồi.
-...........
Tưởng đâu sẽ được ngon lành. Ai ngờ đau đám bọn họ lại lựa chọn chỗ ngồi ngay phía sau lưng cô. Bỗng chốc, xung quanh khu vực cô ngồi dần trở thành một cái phim trường.
Nhiều bạn nữ còn đem khay đồ ăn của mình ngồi vào cùng bàn với cô để được gần họ hơn. Có người còn cố tình đuổi cô đi chỗ khác nhưng cô nào có ngu.
Ninh Đắc Thần từ từ đứng dậy, đi tới chỗ Mộ Thiên Du, cậu vỗ vào vai cô:
- Cậu là Mộ Thiên Du?
Mộ Thiên Du quay đầu lại, giả bộ diễn khuôn mặt ngây thơ.
- Là tôi.
- Tớ nghe nói là cậu học rất giỏi, có phiền không nếu tớ mượn tài liệu của cậu?
- Hình như tôi thấy có gì sai sai ở đây.
- Sai? - Ninh Đắc Thần giơ đôi mắt thỏ con nhìn cô.
- Không phải bạn của cậu, cái cậu Hà Tử Đông gì đó học rất giỏi sao?
- Đúng là như thế nhưng cậu ta sẽ không cho tôi mượn. Cậu cũng biết mà, vì keo kiệt nên không ai biết được bí kiếp học tập của cậu ta vì thế máy năm liên tiếp cậu ta đều đứng nhất trường. Ngoài cậu ta ra thì tớ chỉ biết mỗi mình cậu là người đáng tin cậy.
- Được rồi, chút nữa tôi sẽ đưa cho cậu.
Nói rồi, cậu ta quay lại chỗ ngồi của mình để lại cho cô hàng trăm con mắt như lưỡi dao sắt bén đang nhìn chằm chằm vào cô. Cô chỉ biết cấm đầu xuống bàn và ăn hết phần cơm của mình càng nhanh càng tốt.