Chương 20: Kẻ giấu mặt bí ẩn

Nó nằm im ở một góc trong căn tù . Đôi mắt ti hí nhìn mấy tên canh ngục . Trong lòng cầu mong chúng mau mau biến khỏi nơi này .
Rồi , cái thời gian nó mong ước nhất cũng tới . Đến trưa khi có người mang thức ăn đến cho bọn chúng .
- Ây , đi ăn thôi . - Một trong số đó vố vai mấy đứa rồi nói .


Ai kia đang chán nản nằm bỗng sực tỉnh , lòng hân hoan .
- Bọn mày đi hết thì ai chông con bé này ? - Khi tất cả đang định đi thì một thằng cha mắc dịch nào đó lên tiếng , tay chỉ về hướng nó .
Ai kia như rơi từ chín tầng mây xuống mười tám tầng địa ngục . Trong lòng không ngừng nguyền rủa tên đã nói ra .


- Lo gì , ở đây sẵn có kết giới . Mà trước giờ , người qua được từ hắc sắt này chỉ có một . Huống chi nói đến con bé yếu ớt này , đã vậy còn bị hãm lại pháp thuật nữa chứ .
Ai kia tán thàn ngay lập tức , có chút cảm tình với tên này rồi đấy .


Cả đám nghe cũng có lý , xách đồ ăn của mình cùng tới chiếc bàn đá bên phải nó .
Đợi khi tiếng nói đã đi xa , nó mới mở mắt ngồi bật dậy , bới từ đống rơm ra cái điện thoại . đồng tác từ từ và cẩn thận , rất ít gây tiếng động .


Lấy điện thoại ra , nó ngó qua chỗ bọn canh ngồi rồi tìm chỗ khuất mắt bọn chúng nhất mà nằm . Sau khi đã nằm xong xuôi , nó bắt đầu mở máy . Trong dòng tin nhắn gồm có 3 tin .
TN 1 :Kì thi còn 1 ngày nữa là bắt đầu rồi . Tôi sẽ tìm cách giải oan cho cô .


TN 2 : Cô hãy nhớ , khi nào có người tới thăm . Ghi âm hết và tôi . Không sót một từ .
TN 3 : Hãy thuận lại tất cả những gì cô nhớ trước khi vào đó .


available on google playdownload on app store


Nó vừa đọc những dòng tin nhắn . Dù biết là Alan nhắn , nhưng không hiểu sao , khi đọc những lời lẽ này , nó lại nghĩ là Kaito . Nhanh chóng gạt phăng cái ý nghĩ vớ vẩn đó . Nó nhanh chóng thuận lại những gì mình nhớ và viết ra một cách ngắn gọn nhất . Viết xong , đang định ấn gửi thì nó bỗng dừng lại , suy nghĩ một lát rồi nhắn thêm : "Sao anh lại nghĩ tôi vô tội ?"


Tin nhắn đã gửi được mấy phút , vẫn chưa có lời hồi đáp , chứng tỏ người bên kia đang phải sua nghĩ hoặc đã bỏ không nhắn tin nữa . Bữa ăn trưa cũng đã sắp tàm . Nó ngó qua chỗ lý lính canh , rồi sốt ruột nhìn vào cái điện thoại . Trên mặt lấm tấm vài giọt mồ hôi , ánh mắt dán vào màn hình điện thoại . Nó chợt ngơ một lúc. tại sao cô lại mong đợi lời đáp trả này nhỉ . Không phải ní đã có ý với Alan rồi chứ ? Hay đơn dản , nó đang nghĩ người nhắn tin là Kaito . Chiếc điện thoại sáng lên có tin nhắn , nó nhanh tay mở dòng tin nhắn . Chỉ có một chữ " tin " đơn giản mà lại khiến nó cảm thấy an ủi hơn , ấm áp hơn .


- " Cảm ơn nhiều " Tin nhắn đã được gửi lại .
-------------------
Người nhắn tin bên kia đọc được tin nhắn . Bất giác cười .


Trước giờ cậu luôn cho rằng , giúp một ai đó , là không cần trả ơn , không cần người đó biết . Chỉ cảm thấy giúp người đó , mình vui là được. Vậy mà bây giờ , khi giúp cô ấy , đáp trả lại là lời cảm ơn , lời cảm ơn không dành cho mình . Đúng là buồn cười , Kaito đây là ghen à ? mày thích cô ấy à ? Nếu không , tại sao lại cảm thấy khó chịu thế này . Trên đời này , chẳng ai là rộng lượng cả .


------------------------
* Tối *
Nó đang nằm suy nghĩ về vụ bắt cóc hôm đó . Nó nhớ rõ nét là một bóng đen , không da thịt , lạnh lẽo và u ám bịt vào miệng nó . Cái thứ đó nó chưa hề gặp , chưa hề đọc trong sách nào về nó cả . Rốt cuộc nó là gì , tay sai của ai nhỉ .


- Suy nghĩ gì vậy ? - Một giọng nói chanh chua pha lẫn chảng chọe phát ra lamf cắt đứt mọi suy nghĩ của nó . Nó ngồi dậy , liếc nhìn người đó bằng nửa con mắt . Là Sopia và Anna , không hiểu sao giờ nó nhìn thấy hai nhỏ này chỉ muốn đấm một phát .


- Tôi buồn ngủ , không muốn thăm thiếc gì . Linh canh , đuổi hai mụ này ra giúp tôi với .- Nó ngáp một cái , rồi nằm xuống .
- Con đ* này....- Nhỏ Sophia đang định chửi thì bị Anna ngăn lại . Cô ta bước tới cạnh song sắt , nói một cách vô cùng nhẹ nhàng .


- Linh gác tôi đuổi hết rồi , À mà ! Cô bạn bị nhốt thế này chắc không thi đấu được đây nhỉ ?
Nó mở mắt . khoan đã , ở trường này chỉ có hai con mụ này ghét mình sâu đậm. Có lẽ nào.....


Nó nhanh tay bật nút ghi âm trong máy rồi ngồi bật dậy . Nhìn thấy 4 con mắt đang khiêu khích , nó tỏ vẻ uốt ức . Như một con thú hoang nhảy tới chỗ Anna với ý định tấn công . Nhưng...chưa kịp tới nơi thì thì đã bị những song sắt đẩy vào . Nó đâu đớn hét lên .


- Aaaaaaa , có phải các ngươi đã vu oan cho ta không aaaaaaaa .
- Hahahaha ukm , đúng là bọn tao . Mày làm được gì nào ? - Sopia sung sướng khi thấy nó không khác gì con điên .
- Sopia - Anna hét lên với Sopia .
- Sợ gì chứ chị , chúng ta làm mà . Chúng ta quang minh chính đại tuyên bố cho cô ta biết . Chúng ta làm mà .
** Chát **


Một cái tát giáng mạnh vào mặt Sopia , cô nàng trợn tròn mắt .
- Em.....em đã nói gì vậy chị ? Em..... thực sự không hiêủ sao....minh lại hành sử như thế . - Bỗng Sopia lo lắng nhìn Anna .


Nó khó hiểu liếc qua nhìn Sopia , cảm xúc của Sopia không giống giả tạo chút nào . Mà thôi , nói ra là tốt rồi . Nghix đến đây , lòng ní đã có chút nhiều hi vộng giải oan .
Anna nhìn Sopia một lúc , rồi quay qua nó . Nhưng nó không nhìn lại mà đang bay bổng trobg hạnh phúc . Anna nhếc mép rồi dẫn Sopia đi .


Nhân lúc bọn linh canh chưa vào , nó nhanh tay gửi đoạn ghi âm cho người bên kia. Rất nhanh sau đó , có một tin nhắn gửi tới .
" Cô sẽ được thả "
Nó hoan hỉ vô bờ bến , trong đầu chẳng nghĩ cái gì ngoài vui vui và vui .


Chẳng bù cho ai kia , sau khi xem đoạn video . Thắc mắc vừa gỡ ra được một tý thì lại bị vò cho rối hơn . Sopia chắc chắn đã bị điều khiển bởi khẩu chỉ ma thuật cấm của trường ta . Từ trước đến giờ , không nhầm thì cậu mới gặp được hai người biết ma thuật cấm này . Chứng tỏ , người đứng đằng sau chỉ đao không phải hạng soàng , đã vậy còn thông minh . Dùng Anna và Sopia để cho nó vào tù , rồi lại dùng để cả hai cùg chịu tội , và cuối cùng một trong hai bên chắc chắn một bên sẽ bị hạ . Và sự tính toán của cậu , đều đã nằm trong kế hoạch của tên đó. Nhưng , điều cậu thắc mắc nhất đó là , tại sao lại nhắm vào Khánh Phương chứ.Càng ngày , cậu càng cảm thấy nó có thật nhiều điều bí ẩn mà .


Tại một nơi trong kí túc xá nữ . Một cô gái nhìn vào quả cầu , đôi môi nhếch lên tạo một đường quến rũ , bàn tay xoa xoa quả cầu như muốn ăn tươi nuốt sống .
- Cậu định tìm hiểu ra tôi ư , được tôi chơi với cậu . - Nói xong cô gái bỏ đi
Trong quả cầu hiện lên Kaito đang ngồi chầm tư .






Truyện liên quan