Chương 2
Buổi tối hôm đó, Lí Cẩn cuối cùng nói một câu: “Em không có ấn tượng gì về anh” chấm dứt đề tài.
Cậu hiếm khi mới có lúc lo nghĩ như vậy. Trong trí nhớ tìm tòi hồi lâu, nhưng vẫn nghĩ không ra, chính mình rốt cuộc lúc nào đã nhận thức người này. Lí Cẩn không có đến một người bằng hữu, từ nhỏ học quốc trung đến trung học rồi đại học, không có ai có thể lưu lại dấu vết trong trí nhớ cậu, cho dù từng có vài người ít ỏi làm được nhưng cuối cùng vì thời gian trôi qua cũng làm cậu quên đi. Những người này trong quá khứ của cậu bây giờ bất quá cũng chỉ là một bóng dáng mơ hồ không rõ mà thôi.
Chu Sĩ Tranh tuổi tác so với cậu cũng chỉ lớn hơn một chút, hoặc là cùng khóa, vì thế rất có khả năng là bạn học, hoặc là học trưởng. Nhìn bộ dáng của đối phương cũng không phải loại lêu lổng ăn chơi trác táng, nhưng mà Lí Cẩn hoàn toàn không có ấn tượng gì.
Nam nhân bên người đã muốn ngủ rồi.
Giống như những lời nói ra chỉ là thuận miệng, cũng không quan trọng.
Cậu đột nhiên phát hiện ra chình mình không hiểu nam nhân này chút nào. Rõ ràng đã bắt đầu hợp đồng bao dưỡng, ngay hôm nay lại nói ra lời này, như vậy nguyên nhân đối phương bao dưỡng mình cũng rất khả nghi. Rõ ràng nhận ra mình lại còn bao dưỡng, cùng với bao dưỡng xong mới nhận ra hoàn toàn là hai vấn đề khác nhau.
Vài ngày sau, Chu Sĩ Tranh vẫn là bộ dáng như không có việc gì, tựa hồ không tính toán nhắc lại chuyện này, Lí Cẩn cũng vui vẻ coi như không có gì xảy ra.
Vào ngày nghỉ, Chu Sĩ Tranh cũng không ngủ nướng, ngồi trên bàn xem báo chờ cậu chuẩn bị bữa sáng. Tuy rằng mùa đông nhưng hiếm có một ngày nắng đẹp như hôm nay, Lí Cẩn hâm nóng cháo, chuẩn bị vài món ăn sáng, phối hợp với bánh quẩy mua về, hai người ăn bữa sáng kiểu Trung Quốc.
Cơm nước xong, Chu Sĩ Tranh hỏi: “Hôm nay em có phải làm gì không?”
Lí Cẩn nghĩ thầm, quả nhiên tới rồi. Bởi vì đang là ngày nghỉ, đối phương đại khái hi vọng có hoạt đồng cùng nhau, dù sao lúc mua cũng nói là muốn một tình nhân, cần phải ra ngoài hẹn hò đi. Lí cẩn đoán ra bắt đầu nhưng không nghĩ ra quá trình và kết thúc.
“Chiều hôm nay anh có một trận đấu tennis, em cùng đi đi.”
“Cần em chuẩn bị gì không?”
Chu Sĩ Tranh lắc lắc đầu.
Tuy rằng cảm thấy chính mình như anh hùng không đất dụng võ nhưng phải diễn hoàn vai của mình, Lí Cẩn cuối cùng vẫn thay một bộ trang phục nhẹ nhàng, đi theo sau đối phương.
Ngồi trên xe bán tân bán cựu, lúc đầu còn cảm thấy tới một nơi gần như vậy cũng lái xe có điểm kỳ quái, nhưng sau đó nghĩ lại, đối phương đánh tennis xong có thể còn muốn đi nơi khác, lập tức cảm thấy thư thái.
Năm phút sau, đậu xe trong bãi đỗ xe sau vườn trường xong, Chu Sĩ Tranh mặc trang phục thể thao xuống xe, trên vai trái đeo vợt tennis, tay trái cầm một túi đồ, tay phải giao chìa khóa xe cho Lí Cẩn xong thì lập tức nắm lấy tay cậu.
Trước công chúng, hai người đàn ông trẻ tuổi nắm tay nhau………..
Mặc dù không biết ngượng ngùng, nhưng Lí Cẩn vẫn không khỏi toát ra một tia không được tự nhiên cùng xấu hổ, nhưng rất nhanh sau đó cậu đè ép mớ tình tự này xuống.
Ngày nghỉ trong sân trường cơ hồ không còn người nào, xa xa trên sân bóng rổ có mấy người trẻ tuổi đang chơi bóng. Hai người ngón tay giao triền, Lí Cẩn cơ hồ có thể cảm nhận được đối phương đang căng thẳng, tuy rằng gương mặt không chút thay đổi nhưng độ ấm trong lòng bàn tay có chút lạnh, thậm chí còn có chút ẩm ướt. Rõ ràng lúc trên giường luôn giỏi như vậy, lúc nắm tay lại còn có thể mắc cỡ sao?
Hai người trầm mặc đi qua nửa sân trường, cuối cùng ngừng lại bên sân chơi tennis.
“Sĩ Tranh, ai vậy?” Có người qua hỏi.
“Bạn trai tôi.”
Bị người quen của Chu Sĩ Tranh vây quanh, từ đầu tới đuôi, Chu Sĩ Tranh cũng chỉ nói mấy từ này. Lúc đối phương đi vận động làm nóng người, lưu lại một mình Lí Cẩn bị mọi người tò mò vây quanh.
“Cậu thật là bạn trai anh ta?” Một nam nhân xem ra cùng tuổi với anh ta vừa hỏi vừa cẩn thận đánh giá cậu.
Lí Cẩn không được tự nhiên gật đầu, không phải rụt rè, chỉ là đối mặt với thái độ thân thiện của mọi người có chút không được tự nhiên. Chẳng lẽ tất cả mọi người nơi này biết Chu Sĩ Tranh là đồng tính luyến ái cũng có thể tiếp nhận sao? Xã hội này từ lúc nào đã thoáng như vậy.
Tuy rằng có cảm giác không được tự nhiên, nhưng vẫn nhanh chóng nắm bắt tình hình trả lời mọi người, thế mới biết trận đấu hôm nay do các giáo viên tự tổ chức, quy mô cũng không lớn, mà Chu Sĩ Tranh là đại diện tài trợ một đường vào thẳng chung kết, đấu trận chung kết với đại biểu của ban thể dục.
“Quen biết Sĩ Tranh cũng khá lâu, bất quá chưa thấy anh ta kết giao với ai, không ngờ tới anh ta lại thích loại hình như cậu. Cậu khá cao, đại khái chỉ thấp hơn anh ta một chút đi, chúng ta trước kia thường đánh cược xem anh ta rốt cuộc sẽ kết giao với dạng người nào………bất quá có thể tìm được người như cậu, không uổng phí anh ta cô đơn nhiều năm như vậy, ha ha.”
Người bên cạnh còn nói liên miên cằn nhằn một chút về chuyện của Chu Sĩ Tranh, nhưng Lí Cẩn đã muốn thất thần.
…….nói là bạn trai cũng đúng a, tuy thật ra là bạn trai ‘mua được’………. Không biết vì cái gì, cậu đột nhiên có chút tức giận, cũng không biết bởi vì đối phương không nói một tiếng đã dẫn cậu đến công khai, hoặc là để mình cậu trong đám người xa lạ, tuy rằng hai người bình thường cũng không quá để tâm, nhưng bị động so với chủ động dù sao cũng bất đồng, cách đó không xa truyền tới tiếng bóng đập xuống nền đất làm cậu giật mình hoàn hồn, mới phát hiện ra trận đấu của Chu Sĩ Tranh đã bắt đầu.
Cuối cùng Chu Sĩ Tranh thua sít sao. Nhìn ra đối phương không để chuyện thắng bại trong lòng, rất có phong độ mà tới bắt tay với đối thủ, nói vài câu mới đi về phía cậu. Lí Cẩn vội vàng lấy khăn mặt đưa qua, Chu Sĩ Tranh lau mồ hôi, nói với cậu: “Anh đi tắm, em ở đây chờ anh.”
Lí Cẩn gật đầu, đưa túi xách đưa qua cho đối phương. Không biết qua bao lâu, Chu Sĩ Tranh cuối cùng cũng quay lại, trên người đã thay y phục hằng ngày, mang theo hơi thở khoang khoái nhẹ nhàng sau khi tắm rửa. Cậu đứng lên, trước khi Chu Sĩ Tranh đưa tay tới đã chủ động nắm lấy tay đối phương.
Sau khi lên xe, Chu Sĩ Tranh liếc cậu một cái tựa hồ muốn nói gì, nhưng không còn kịp rồi, Lí Cẩn đã nghiêng thân, dựa sát tới hôn đối phương.
Hai gò má cậu hồng hồng cùng ánh mắt có chút mông lung, nhìn sao cũng giống như bị tư thế oai hùng khi chơi bóng của đối phương làm say mê đến thần trí không rõ đi? Không giống cũng không quan tâm, cậu không quản nhiều như vậy. Kéo dây kéo xuống, Lí Cẩn trực tiếp dùng mặt cọ sát bộ phận vẫn chưa nỗi lên phản ứng kia. Chu Sĩ Tranh giật giật tay, tựa hồ muốn làm gì, nhưng cuối cùng cái gì cũng không làm. Rõ ràng là bên trong xe, tuy là trong bãi đỗ, nhưng bên ngoài bất cứ lúc nào cũng có thể có người đi lại, Chu Sĩ Tranh vẫn như cũ rất nhanh có phản ứng. Khí quang gắng gượng bị ngậm lấy, Lí Cẩn dùng nộn thịt sâu trong khoang miệng bao lấy đối phương, mặc dù nuốt quá sâu sẽ có cảm giác buồn nôn nhưng cậu có thể kiềm chế.
Phát hiện Chu Sĩ Tranh đã tới cực hạn, cậu ngược lại thả chậm động tác, chậm rãi hút đầu khất, một giọt chất lỏng trong suốt lập tức tràn ra.
“Ân…………..” Nam nhân phát ra tiếng thở dốc trầm thấp.
Lí Cẩn ngẩng đầu nhìn đối phương, ngơ ngác một lúc lâu. Ánh mắt Chu Sĩ Tranh nhìn cậu vừa khó nhịn lại vừa khổ sở, ȶìиɦ ɖu͙ƈ ở bên ngoài, thậm chí còn có thêm vài phần dụ hoặc khó có thể kiềm nén──anh ta cứ nhìn như nhìn thấy thứ mình đã tìm kiếm từ rất lâu, tình cảm này không giống như phát sinh trong mấy ngày ngắn ngủi ở chung.
Không biết vì cái gì, cậu thế nhưng không dám nhìn lại Chu Sĩ Tranh, ý nghĩ muốn đùa giỡn đối phương cũng nhanh chóng biến mất vô tung, cậu cùi đầu hung hăng ʍút̼, vật nọ nhanh chóng sung huyết đứng thẳng, giống như cực thích sự âu yếm của cậu, ngẫu nhiên còn phấn khởi mà rung động. Cậu vốn định nuốt dịch của đối phương, đỡ phải dọn dẹp, nhưng bọn họ vẫn chưa đủ ăn ý, Chu Sĩ Tranh hung hăng đâm sâu vào vài cái lập tức rút tính khí ra ngoài, Lí Cẩn đem mặt chôn giữa hai chân đối phương, cọ sát vật đã tiến tới cực hạn trước mắt, bất quá sau một hồi trên mặt mình biến thành một mảnh ẩm ướt. Kỳ thật cậu có thể dùng phương thức đơn giản mà xử lý tinh dịch đối phương, nhưng như vậy quả thực không có tình thú, cũng không thích hợp với tôn chỉ công việc.
Thẳng đến khi chấm dứt hết thảy, Lí Cẩn mới lén lút liếc mắt trộm nhìn nam nhân. Chu Sĩ Tranh đã muốn khôi phục bình thường, đáy mắt không còn nửa phần cảm xúc, sắc mặt hồng nhuận hô hấp có chút ồ ồ, nâng tay vỗ về chơi đùa lổ tai cậu, trừng phạt nhéo một chút.
“Em thật là………” đối phương cũng không nói xong nửa còn lại, kết thúc hóa thành tiếng thở dài.
Anh rút khăn giấy, thay Lí Cẩn lau đi dấu vết trên mặt, động tác ngoài ý muốn bình thản ôn nhu, gương mặt vẫn còn chút tàn dư sau khi thỏa mãn. Lí Cẩn tiếp nhận tờ giấy, tùy ý lau vài cái trên mặt mình, thấp giọng nói: “Em đi rửa mặt chút……..”
“Không cần.”
Lí Cẩn kinh ngạc, nhưng đối phương đã xuống sửa sang lại quần áo, sau đó khởi động máy. Chu Sĩ Tranh chở cậu tới một khách sạn không xa, hai người cầm chìa khóa tiến vào thang máy. Từ khi dừng xe trong bãi đổ khách sạn, thậm chí trong quá trình giao tiếp với tiếp tân, trừ bỏ tất yếu thì hai người đều không nói chuyện, trong thang máy, Lí Cẩn muốn tìm đề tài gì đó để làm không khí thoải mái hơn một chút, ngẩng đầu lại bị vẻ mặt của đối phương làm hoảng sợ.
Biểu tình Chu Sĩ Tranh vô cùng ẩn nhẫn, lại có ngầm ý khát vọng. Anh thậm chí còn không thèm nhìn tới cậu, chỉ có hai tay nắm chặt nhau có chút dùng sức, giống như chỉ cần nhìn cậu một cái, tất cả nhẫn nại tới giờ sẽ lập tức sẽ bị phá vỡ, bởi thế chỉ có thể dùng tiếp xúc duy nhất để phát tiết cảm xúc một chút.
Rõ ràng chính mình chỉ là trai bao, cũng không thể cự tuyệt đối phương, Chu Sĩ Tranh vì sao lại có cảm giác bức thiết như vậy? Lí Cẩn nghĩ tới cảm thấy có chút buồn cười. Hai Người vào phòng, trong nháy mắt đóng lại cửa phòng, Chu Sĩ Tranh tiến tới hôn cậu, nụ hôn vừa sâu lại vừa hung hãn, nhưng cũng cực kỳ ngắn ngủi.
“Đi tắm.”
Anh nhẫn nại đến cổ đều có chút đỏ ửng, nhưng vẫn bình tĩnh nói. Lí Cẩn nghĩ mình đại khái bị không khí bức thiết lại ẩn nhẫn nại này cuốn hút, nhanh chóng cởi bỏ quần áo, đến phòng tắm tẩy sạch cơ thể, làm tốt những việc vệ sinh tất yếu, đại khái vì nơi này không có vật phẩm bôi trơn mà có chút buồn bực, nhưng cũng không muốn dùng mấy thứ sữa tắm linh tinh gì đó, may mà sau khi rời khỏi phòng tắm, nhìn thấy mấy thứ trong tay Chu Sĩ Tranh, mới giật mình, hóa ra đối phương đã sớm có chuẩn bị. Cậu tuy rằng không thèm để ý chút nào tới việc cơ thể xích lõa của mình bị nhìn thấy, nhưng theo vai diễn mình đang đóng, vẫn ra vẻ rụt rè cầm lấy khăn tắm quấn quanh cơ thể.
Chu Sĩ Tranh ngồi bên mép giường, nhấc cậu lên giường một phen, sau đó vội dàng đem dược bôi trơn tiến vào bên trong cơ thể cậu. Bởi vì khuếch trương chưa đủ, Lí Cẩn có chút đau, một bên ra vẻ thẹn thùng hơi khép chân lại, một bên lại ra vẻ vô ý mà dùng bắp chân cọ xát tay đối phương. Thế là ngón tay nam nhân nhất thời lại xuyên xỏ càng sâu. Lí Cẩn thở dốc, lập tức bị hôn, không chỉ là môi, thậm chí mặt, cái mũi, còn có lổ tai đều nhất nhất bị thô lỗ hôn hoặc ʍút̼ lấy, tiếp đến là cổ rồi ngực, bụng, bắp chân, cơ hồ không bỏ qua nơi nào, bởi vì đối phương quá nóng bỏng, nên Lí Cẩn cũng rất nhanh bị kích thích, hạ thân trướng đến khó nhịn, chỉ cảm thấy nơi không được chạm tới, tịch mịch đến phát cuồng.
“Sĩ Tranh…………” Cậu nhỏ giọng kêu, sau đó lại phát ra một tiếng rên rỉ khàn khàn. Nháy mắt âm thanh vang lên cơ thể lập tức bị sáp nhập.
Chu Sĩ Tranh đâm vào rất sâu, lực đạo cũng rất mạnh, nhưng tốc độ lại vô cùng thong thả, giống như tất cả những bức thiết lúc trước chỉ là giả, tiểu huyệt chỉ bị đơn giản khuếch trương sao có thể chịu đựng ma xát thô bạo như vậy, cơ hồ là run rẩy siết chặt, siết chặt giống như chưa từng bị xâm phạm, chưa từng bị chiếm lĩnh.
“Nhẹ…….. nhẹ một chút……..” Lí Cẩn thấp giọng cầu xin, tiếng nói có chút khàn khàn, thậm chí còn có vài phần giọng mũi.
“Em bảo cái gì?” Nam nhân chậm rãi hoạt động.
“Sĩ Tranh………..ân……………”
Ước chừng là bị lấy lòng, Chu Sĩ Tranh phóng nhẹ lực đạo, chậm rãi ma xát, đẩy vào lại rút ra, ôn nhu xâm phạm, bởi vì bị đối đãi rất cẩn thận, cửa vào không bao lâu sau bắt đầu co giãn ra, da thịt mềm mại bên trong thậm chí còn co rút lại ngậm ʍút̼ đối phương, giống như khát cầu nhiều hơn, càng muốn bị mạnh mẽ va chạm khi dễ hơn.
Hai chân quấn trên eo đối phương, hai tay ôm lưng anh, Lí Cẩn lúc này trừ bỏ thở dốc cũng chỉ có thể nhẹ nhàng hôn đầu vai đối phương. Kỳ thật cậu có điểm muốn tự an ủi chính mình, nhưng nghĩ lại đây đang làm việc, lại cố nén lại dục vọng của mình. Không biết qua bao lâu, Chu Sĩ Tranh áp thấp thân hình, đẩy nhanh tốc độ hơn, cơ bụng rắn chắc vừa lúc ma sát tính khí của cậu, nơi mẫn cảm bị hung hăng ma xát, phía sau lại bị mạnh mẽ xâm chiếm, thắt lưng Lí Cẩn run rẩy, cư nhiên có vài phần cảm giác đạt tới cao trào. Đương nhiên, cậu cũng không nhẫn nại, bất quá sau một lúc lâu, gương mặt nóng bừng chôn sâu bên cổ anh, không nhịn được mà thở gấp, ngón tay vô lực bấu trên lưng đối phương, hạ thân dứt quãng bắn ra một dòng chất lỏng, dính trên người cả hai.
Cao trào qua đi, Lí Cẩn buông lỏng tay, cả người nằm phịch trên giường, hai chân bị nâng lên rất cao, đặt trên vai đối phương, phía sau vì bị mạnh mẽ xâm chiếm mà trở nên đỏ ửng, nóng rực khó nhịn, từ góc độ này cậu có thể trực tiếp nhìn thấy tính khí tráng kiện của đối phương sáp nhập vào bên trong cơ thể mình, không biết vì cái gì nhưng lại cảm thấy có chút lúng túng, đơn giản nhắm mắt lại.
“Vì sao không dám nhìn?” Chu Sĩ Tranh đột nhiên hỏi.
“………”
“Trả lời anh.”
Cậu đỏ mặt lắc đầu, không nói chữ nào, trong lòng thầm biết chính mình thoạt nhìn nhất định giống như đang thẹn thùng.
Chu Sĩ Tranh không truy đến cùng, chính là trở người cậu lại, lấy cái gối chèn dưới eo, từ phía sau một lần nữa hung hăng xỏ xuyên cậu. Tuy rằng cả người đều uể oải, nhưng đối với loại ma xát khi bị xâm nhậm mạnh mẽ như vậy vẫn có cảm giác, kìm không được phát ra tiếng kêu rên rất nhỏ, cuối cùng trong một phút đối phương phát ra tiếng thở dốc nặng nề, cậu cảm nhận được một dòng chất lỏng nóng rực lấp đầy trong cơ thể, cự vật vùi trong cơ thể mình vẫn cứng cáp như cũ, tựa hồ vẫn còn phấn kích mà rung động.
Lí Cẩn hơn run rẩy, cảm giác nơi giao hợp ẩm ướt nóng rực làm người ta cảm thấy thẹn. Cậu đột nhiên nhớ tới câu nói kia của Chu Sĩ Tranh ‘chúng ta từ rất lâu trước kia đã quen biết’, không hiểu sao rùng mình một cái. Tuy rằng cậu vẫn không hiểu được đối phương, nhưng cậu có thể khẳng định, thể lực của Chu Sĩ Tranh tốt lắm. Sau khi đấu một trận tennis, còn có khí lực cùng cậu dây dưa trên giường khách sạn cả buổi chiều, Lí Cẩn đã mệt tới mức cơ hồ không mở mắt nỗi, ngay cả tắm rửa cũng không kịp liền trực tiếp tiến vào giấc ngủ.
Trong khi mơ màng tựa hồ có một giấc mộng, nhưng cậu không thể nhớ được, những cảnh tượng trước mắt có chút quen thuộc, dường như đã thấy ở đâu đó. Cậu nhanh chóng quăng chuyện này ra sau não, trở mình một chút, như dĩ vãng, kim chủ của cậu từ phía sau ôm cậu, ngủ thực sâu.
Cơ thể có cảm giác đã được vệ sinh qua, ước chừng Chu Sĩ Tranh hảo tâm giúp cậu lau người, Lí Cẩn đưa mặt tiến gần lại, mặc dù chỉ là một giao dịch tiền bạc, nhưng ấm áp như vậy vẫn làm cho người ta cảm thấy hoang mang. Cậu biết rõ người này cũng không yêu mình, chính mình cũng không thương anh, nhưng gắt gao ôm chặt nhau ở cùng một chỗ như vậy, không biết vì sao làm người ta sinh ra ảo giác bọn họ kỳ thật là yêu nhau.
Lí Cẩn cũng không ngủ tiếp, ngồi dậy xuống giường, đem quần áo hai người vất lung tung trên mặt đất thu thập lại, xem giờ một chút, đã chạng vạng rồi, bọn họ còn chưa ăn cơm trưa, Lí Cẩn có chút đói bụng, tuy rằng muốn gọi phục vụ khách sạn, nhưng nghĩ có thể đối phương có thể có an bài khác, cậu liền từ bỏ ý tưởng này.
Nam nhân trên giường trở người, phát ra âm thanh không rõ, Lí Cẩn ngồi xuống mép giường, cúi người nhẹ nhàng vuốt tóc đối phương, ôn nhu hỏi: “Sao thế?”
“………mấy giờ rồi?” Chu Sĩ Tranh mơ hồ hỏi, bộ dáng vẫn còn buồn ngủ.
“Gần 5 giờ rồi.”
Chu Sĩ Tranh thong thả bò xuống giường: “Em tắm chưa?”
“Chưa.”
“Anh vừa nãy không có giúp em rửa sạch bên trong.”
“Di………”
Lí Cẩn sửng sốt, lập tức theo sau Chu Sĩ Tranh đi vào phòng tắm. Tuy rằng cơ thể không có cảm giác, nhưng nếu không rửa sạch, qua một đoạn thời gian sẽ chảy ra, đến lúc đó nếu trước mặt công chúng nhất định sẽ rất xấu hổ. Cũng may Chu Sĩ Tranh không có ác thú thích nhìn người ta tẩy trừ, vọt vào phòng tắm rửa xong liền chạy ra, để lại cậu có không gian một mình tẩy trừ. Lí Cẩn không tính toán để đối phương chờ đợi, cố gắng dùng tốc độ nhanh nhất làm sạch cơ thể, sau đó liền mặc quần áo đi ra ngoài. Chu Sĩ Tranh cầm áo khoác cậu đưa tới, đồng thời hỏi: “Em không thoải mái sao?”
“A?”
“Mặt thực đỏ.”
Lí Cẩn thoáng xấu hổ, tiếp nhận áo khoác mặc vào, vội vàng nói: “Không có việc gì, chỉ là nước có chút nóng thôi.” Cậu vội vàng thay đổi chủ đề: “Bây giờ làm gì?”
“Đi ăn cơm.”
Tuy rằng trình tự tựa hồ có chút ngược, bất quá….. đây quả nhiên là hẹn hò a?
Từ khách sạn nghỉ ngơi, xong đi ăn tối rồi đi xem phim, nhìn sao cũng là hành trình hẹn hò của tình lữ. Lí Cẩn phát hiện ra có chút kinh ngạc, sau đó cũng nhanh chóng tiêu tan. Cậu nên sớm biết, nguyện ý dùng tiền để mua bạn trai chứ không phải trai bao, ở phương diện tình cảm ít nhiều cũng có nhu cầu, nhìn qua Chu Sĩ Tranh thoạt nhìn không giống người thiếu người yêu thích, nhưng có nhu cầu tình cảm cũng không có gì đáng trách.
Xem bộ phim kinh dị không có chút đáng sợ nào, nhưng ở trong rạp chiếu phim tối om, Lí Cẩn vẫn giữ vững chức nghiệp, thủy chung rúc vào trong lòng ngực đối phương giả vờ một bộ dáng sợ hãi, nhưng ỷ lại vào tình nhân vẫn có thể đi. Xem xong bộ phim cũng đã hơi trễ, Chu Sĩ Tranh lái xe về nhà. Lí Cẩn lần đầu ngồi trên xe đối phương, không khỏi có chút tò mò, được sự đồng ý của đối phương mở ra ngăn chứa trước mặt ghế phó lái, bên trong có nửa gói thuốc lá, một quyển tạp chí, một cái kính râm, còn có một ít thứ linh tinh. Cậu đeo thử kính mắt một chút rồi bỏ xuống, cầm lấy tạp chí.
Chu Sĩ Tranh bỗng nhiên nói: “Kỳ thật bộ dáng em đeo kính lúc trước cũng không khó khìn, vài năm nay đã làm phẫu thuận chữa cận thị sao?”
Kính mắt trong tay rớt xuống trên đùi, Lí Cẩn không ý thức được vẻ mặt mình đã trở nên khẩn trương.
“Anh, anh biết……..”
“Phải.” Chu Sĩ Tranh thẳng thắng trả lời.
Cậu nhìn nam nhân trước mắt, miễn cưỡng áp chế kinh ngạc, duy trì trấn định, trong lòng có vô vàn mối nghi ngờ. cuối cùng tất cả đều tập trung vào một câu hỏi: “Anh…….là ai?”