Chương 51: Kịch bản của phong thiếu

Đã nghe xong phần biểu diễn của dương cầm gia Tình Tình, tên hề Trương Tuấn cũng đã nhận được bài học.
Trần Ninh và Tống Sính Đình cũng không ở lại nữa, rời đi trước.
Trương Vạn Hào và Tình Tình tiểu thư đưa hai vợ chồng Trần Ninh ra ngoài, nhìn theo bóng xe của họ rời đi.


Sau đó Tình Tình cũng chuẩn bị rời đi.
Có điều lúc nào, La Dược Phong lại nắm bắt cơ hội, tới hỏi: “Tình Tình tiểu thư đợi chút.”
Tình Tình tiểu thư vẻ mặt hoài nghỉ: “Vị tiên sinh này là?”
Quỷ Thủ bên cạnh La Dược Phong liền nói: “Đây là tam thiếu của La gia chúng tôi.”


La Dược Phong hỏi: “Tình Tình tiểu thư, không biết Trần Ninh rốt cuộc là nhân vật gì, sao cô ấy lại tình nguyện bỏ lại đoàn lãnh đạo Tôn Thị đó mà tới biễu diễn cho anh ta vậy?”


Tình Tình tiểu thư bình tĩnh nói: “À, buổi diễn bên Tôn Thị cũng gần xong rồi. Dựa theo nguyên tắc của tôi thì bình thường tôi sẽ không nhận diễn hai buổi trong một ngày. Chỉ là từ nhỏ tôi đã ngưỡng mộ quân nhân, biết được Trần Ninh là chiến sĩ đã thôi ngũ tôi liền quyết định tới đây.”


Đám người La Dược Phong, Quỷ Thủ, Đồng Lộ Lộ, Hạ Vĩ nghe thấy Tình Tình tiểu thư nói vậy thì đều trợn tròn mắt.
: Tình Tình thây bọn họ không tin thì trong nơi sâu trong mất cô xẹt qua ý cười, cũng không nói gì nữa, quay người rời đi cùng VỆ Sĩ.


La Dược Phong chú ý tới Triệu Vạn Hào đang chuẩn bị quay lại khách sạn ở bên cạnh, vội gọi: “Ông chủ Triệu, tôi muốn hỏi chút ông có quan hệ gì với Trần Ninh…”
Đọc FULL bộ truyện.


available on google playdownload on app store


Triệu Vạn Hào mặt không cảm xúc: “Tình Tình tiểu thư tới khách sạn tôi biểu diễn, là vinh hạnh của chúng tôi. Nếu như Tình Tình tiểu thư tôn kính Trần Ninh như vậy, tất nhiên tôi cũng xem anh ta là khách quý. Ai dám vô lễ với Trần Ninh, tôi liền xử lý người đó. Giải thích này của tôi, các cậu hài lòng không?”


Triệu Vạn Hào nói xong liền quay người rời đi.
Đám người La Dược Phong lúc này cuối cùng hiểu ra, Trần Ninh chẳng qua chỉ là cáo mượn oai hùm thôi!


Đồng Lộ Lộ cũng nói: “Tôi còn tưởng Trần Ninh giỏi giang cỡ nào chứ, thì ra là Tình Tình tiêu thư diễn xong ở bên Tôn Thị, nễ tình Trần Ninh từng vào bộ đội. Còn có ông chủ Triệu cũng là nễ mặt Tình Tình tiểu thư mới giúp anh ta giáo huấn Trương Tuân.”


Hạ Vĩ cũng nói: “Cảm thấy Trần Ninh chính là một tên bỏ đi, mèo mù vớ được cá rán, gặp may mà còn giả vờ, đáng ghét!”
Rất nhiều người có mắt đều biết “nội tình” của Trần Ninh, đều không phục mà mắng mỏ.


Chỉ có La Dược Phong lại nở nụ cười tự tin. Anh ta bình tĩnh mà đưa đám người Quỷ Thủ rời đi.
Anh ta cùng Quỷ Thủ sau khi lên chiếc xe Mercedes G, anh ta liền đắc ý mà cười nói: “Tao còn tưởng Trần Ninh ghê gớm lắm cơ, không ngờ chỉ là con hỗ giấy. Vậy thì kế hoạch của chúng ta có thể tiếp tục rồi!”


Quỷ Thủ cung kính nói: “Phong thiếu, tôi đã bảo mấy tên A Ngưu, giả vờ thành một đám côn đồ đầu đường, đi theo xe của Trần Ninh và Tống Sính Đình, bây giờ liền bảo chúng ra tay hay sao ạ?”


La Dược Phong cười lạnh nói: “Đúng, bây giờ bảo chúng ra tay, lần này tao phải diễn cho tốt cảnh anh hùng cứu mỹ nhân.”
Trần Ninh và Tống Sính Đình đang thong thả lái xe về nhà.


Tống Sính Đình lúc này vẫn còn chìm đắm trong niềm hạnh phúc của việc Trần Ninh mời Tình Tình tiểu thư tới đàn cho cô nghe. Cô hưng phấn mà hỏi Trần Ninh rốt cuộc làm sao làm được vậy?


Trần Ninh vừa lái xe, khóe mắt nhìn một cái lên gương chiếu hậu, phía sau có hai chiếc xe Van cũ đã đi theo họ rất lâu rồi.


Trần Ninh bình tĩnh nói: “Lúc anh còn ở trong ngũ, một lần chấp hành nhiệm vụ, trùng hợp cứu được Tình Tình tiểu thư này. Cô ấy rất cảm kích anh, vì vậy anh gọi điện, cô ấy liền tới.”
Tống Sính Đình tỏ vẻ đã hiểu: “Thì ra là vậy!”


Vào lúc này, Trần Ninh thầm chú ý tới hai chiếc xe Van đó đã đột nhiên tăng tốc, vượt qua chiếc BMW của anh.
Lúc xe Van tăng tốc vượt qua BMW thì đột nhiên tạt đầu xe, chặn lại trước xe BMW.


Trần Ninh sớm đã có chuẩn bị, đạp mạnh phanh, chiếc BMW liền phát ra tiếng két chói tai mà dừng lại nên mới không đâm xe vào.
Tống Sính Đình kinh hoàng mà nhìn chiếc xe Van cũng dừng lại trước mặt đó, nói: “Xe của họ sao vậy?”


Trần Ninh vẫn chưa nói gì thì xe Van phía trước đã có năm người hùng hục bước xuống.
Đều là mấy tên lực lưỡng, tên nào cũng vẻ ngông cuồng, vừa nhìn liền biết là đám vô lại.
Tên dẫn đầu, người cao một mét chín, mắt to như mắt trâu, mặt béo múp.


Anh ta đưa mấy tên khí thế hùng hỗ tới trước xe BMW của Trần Ninh, giơ tay vỗ lên nắp xe của BMW, chỉ vào Trần Ninh mà quát lên: “Lái xe kiểu gì thế. Cút xuống đây cho tao, nếu không thì đừng trách Thủy Ngưu tao không khách khí với bọn mày.
Cố ý tới gây chuyện?


Khóe miệng Trần Ninh dâng lên ý cười trêu chọc. Mở dây an toàn ra, mở cửa xuống xe.
Tống Sính Đình thấy máy tên Thủy Ngưu khí thế hùng hồ, sợ Trần Ninh sẽ chịu thiệt nên cũng vội xuống xe theo.


Mấy tên Thủy Ngưu nhìn thấy Tống Sính Đình mặc chiếc váy lễ phục lộ vai, xinh đẹp như tiên nữ, mắt liền sáng lên.
Thậm chí Thủy Ngưu còn huýt sáo, hèn hạ mà kêu lên: “Áy chà, em gái này xinh nhỉ!”
Tống Sính Đình tỏ vẻ chán ghét.


Trần Ninh nheo mắt, từ từ nói: “Ai bảo chúng mày tới gây chuyện vậy?”


Thủy Ngưu nghe Trần Ninh hỏi vậy thì trong mắt xẹt qua tia hoảng hốt, chỉ là rất nhanh liền biến mắt, anh ta cười gẳn: “Tiểu tử, tao không biết mày đang nói cái gì? Lúc nấy mày lái xe kiểu gì thế, muốn đâm ch.ết mấy anh em tao à? Món nợ này mày tính thế nào?”


Tống Sính Đình gấp gáp: “Lúc nãy rõ ràng là các người không bật xi nhan, đột nhiên tạt đầu xe, chồng tôi phanh gấp mới không gây ra tai nạn, đây rõ ràng là lỗi của các người.”


Thủy Ngưu cười lạnh: “Cái rắm, là chồng mày ỷ mình lái xe sang mà muốn đâm vào xe Van của bọn tao. Chuyện này chúng mày không cho bọn tao một lời giải thích hài lòng thì đừng trách Thủy Ngưu tao không khách khí.”
Lúc nói, anh ta và mấy tên đồng bọn của mình đã rút dao nhỏ sắc nhọn ra.


Tống Sính Đình bị dọa cho mắt trắng bệch, vội nói: “Có gì thì từ từ nói, các người muốn bao nhiêu tiền, chúng tôi đưa cho các người là được rồi.”
Thủy Ngưu nhéo mắt mà nhìn cơ thể yêu điệu của cô hai cái, sau đó cười xấu xa: “Mấy người bọn tao yêu mỹ nhân không yêu tiền!”


Thủy Ngưu nói đến đây thì vung vẫy con dao nhỏ sắc nhọn sáng bóng trước mặt Trần Ninh, hung dữ mà uy hϊế͙p͙: “Ngưu ca tao không muốn nhìn thấy mày, bây giờ mày cút cho tao, chuyện bồi thường mấy huynh đệ tao sẽ thương lượng riêng với vợ mày.”


“Nếu mày không đi, vậy thì tao sẽ đâm máy cái lỗ trên người mày.
Bọn Thủy Ngưu đều là do La Dược Phong phái tới. Bây giờ Thủy Ngưu phải dọa cho Trần Ninh bỏ mặc Tống Sính Đình lại mà bỏ chạy một mình, sau đó bọn chúng lại chuẩn bị phi lễ với Tống Sính Đình.


Mục đích là để phối hợp La Dược Phong, để anh ta đứng ra diễn vở anh hùng cứu mỹ nhân.
Như vậy La Dược Phong không những có thể để lại ấn tượng cao thượng mà còn có thể để Tống Sính Đình nhìn rõ bộ mặt thật “xấu xa” của Trần Ninh.


Vậy thì La Dược Phong sẽ dễ dàng mà có được trái tim của Tống Sính Đình!
Đám người Thủy Ngưu đang hung dữ mà trừng Trần Ninh.
Giống như bây giờ Trần Ninh không cút thì bọn chúng sẽ đâm cho chảy máu chảy đầm đìa ngay.


Chỉ là điều khiến Thủy Ngưu không ngờ là Trần Ninh không những không bỏ vợ lại mà chạy như anh ta tưởng tượng.
Ngược lại nụ cười lạnh trên khóe miệng Trần Ninh càng đậm hơn.
Trần Ninh cười lạnh nói: “Các người nói nhảm xong chưa?”






Truyện liên quan