Chương 27: Mỹ Nhân Kế chi nguy cơ

Hoàng Phủ Hạo Thiên nghe vậy ngây cả người, ngay sau đó im lặng vỗ vỗ cái trán, "Căng thẳng! Tuyết Nhi......" Chống lại ánh mắt trừng trừng của Hàn Chiến, Hoàng Phủ Hạo Thiên tự động nuốt vào lời nói có thể làm cho Hàn Tuyết căng thẳng, vô lực thở dài, thôi, vị hôn phu kia đã không để ý xem miệng tiểu kiều thê mình nói cái gì thì người ca ca này chỉ ra chỗ sai cũng chẳng dễ gì."Mấy vị mỹ nhân ──, " nhìn bộ mặt phớt tỉnh của Hàn Tuyết không giống như


đang
cùng hắn nói giỡn, Hoàng Phủ Hạo Thiên cũng liền không e dè mà nói: "Mấy vị mỹ nhân kỹ thuật quả thật cũng không tệ."
Hàn Tuyết sắc mặt thâm trầm hỏi nữa: "Đều là xử nữ?"
"Đúng vậy." Hoàng Phủ Hạo Thiên thấy Hàn Tuyết sắc mặt không tốt, thu liễm nụ cười trong lòng nghiêm mặt nói: "


Đêm đầu


lạc hồng là ta thân kiến, mà lại, khụ ──" mặc dù hỏi như vậy không đúng, bất quá hắn hiểu Hàn Tuyết sẽ không vô cớ dây dưa về việc này, nhất định là có vấn đề mới có thể hỏi về hắn loại chuyện này cho nên cũng không dám giấu giếm, "Nam nhân có thể cảm giác được, cái đó..... . Khụ ──"


"Được rồi được rồi, đã biết." Hàn Tuyết mặt đỏ hồng lên nhìn Hoàng Phủ Hạo Thiên phất phất tay, chuyện như vậy nói ra quá rõ nàng cũng thấy xấu hổ."Muội vốn cho là những cô gái như vậy hẳn
đã


làm qua chuyện đó, nếu là như vậy, mà vào cung lúc Nội Vụ phủ không phát hiện ra đã nói lên trong cung có người tiếp ứng, nhưng hiện nay xem ra, ít nhất có thể loại bỏ được nghi vấn này."


available on google playdownload on app store


"Trải qua loại phong tình giáo dục như vậy mà vẫn còn giữ được thể thân xử nữ có thể thấy được tâm tư của người sau lưng cũng không đơn giản." Hàn Chiến trầm tiếng nói.
"Ngươi biết các nàng?" Sao lại nói như đã tận mắt chứng kiến vậy chẳng lẽ Hàn Chiến biết?


Hàn Chiến nhắm mắt giật giật khóe miệng, "Tối hôm qua, tẩm cung của ngươi."
Hàn Tuyết đã dự kiến được trước nên che lỗ tai nhưng vẫn là có thể nghe được tiếng quát như Hoàng Phủ Hạo Thiên như sấm: "Hoàng Phủ Hàn Tuyết, muội dám nhìn lén?"
Không dám để tay
bịt tai xuống


, Hàn Tuyết chui vào trong ngực Hàn Chiến rụt một cái, yếu ớt nói: "Muội không có nhìn lén, bọn muội là
Quang Minh Chính Đại
đứng ở trên nóc nhà huynh nhìn."


Hoàng Phủ Hạo Thiên không dám tin trừng mắt Hàn Chiến, "Ngươi đi làm chuyện điên khùng cùng nàng?" Hàn Tuyết nói ‘ chúng ta ’ tức là còn người khác, mà ngoài Hàn Chiến ra làm gì có người nào khác.


"Điều kiện trao đổi quá mức mê người nên coi một cái cũng không sao." Hàn Chiến mỉm cười, nhớ tới cảnh tượng ân ái mĩ lệ sau khi hồi cung không kìm hãm được hôn một cái lên mặt Hàn Tuyết, hành động đã nói lên tất cả.


"Dám! Hai người các ngươi dám." Hoàng Phủ Hạo Thiên thật sự không có cách nào loại bỏ được cảm giác xấu hổ khi bị người khác nhìn trộm ra ngoài, rồi lại tức giận không có chỗ phát, chỉ vì hai kẻ đi rình một là một đại hoả gia khôg thể chọc được, một người hắn muốn giận cũng không giận nổi, chỉ có thể dùng


bạo ngôn
để phát tiết buồn bực trong lòng buồn.


"Hoàng đế ca ca, ngươi đừng tức giận, " thấy Hoàng Phủ Hạo Thiên bực mình, Hàn Tuyết vội lên tiếng an ủi: " Muội không phải là vì nhàm chán mà muốn nhìn các ngươi sinh hoạt vợ chồng á." Mặc dù nhìn sau khi nhìn học được không ít thứ, bất quá lời này là không thể nói, nếu không hoàng đế ca ca nhất định sẽ nổi đóa."Ta nghe Tiểu Lăng Tử nói cô gái được tiến cống cũng rất mị, hoàng đế ca ca gần đây cũng hàng


đêm
xuân, cho nên mới muốn gặp a."
"Có cái gì khác nhau sao?" Nhìn lén còn nói với hắn lý do, trời ạ! Hắn muốn điên rồi!
"Dĩ nhiên a, nếu chỉ là cô gái bình thường, quyết sẽ không ở trên giường kinh nghiệm cùng lão luyện như vậy, hoàng đế ca ca
không cho là như thế sao
"


"Chuyện như vậy có thể giải thích được vì tú nữ khi vào cung đã có các mama chuyên phụ trách dạy dỗ chuyện này." Hoàng Phủ Hạo Thiên sắc mặt đỏ bừng tức giận, thanh âm cũng không nhịn cao hai độ.


"Vậy huynh đã từng nhìn thấy vị phi tần nào lão luyện như nữ nhân này chưa?" Hàn Tuyết trừng mắt nhìn Hoàng Phủ Hạo Thiên còn chưa hiểu ra
tức giận
chu mỏ, nam nhân nào cũng đần như vậy, không
thấy


được những chuyện đã rất rõ ràng. Nàng không khỏi liếc mắt Hàn Chiến, hai người tâm ý tương thông, Hàn Chiến chép miệng, liếc Hoàng Phủ Hạo Thiên một cái, ý là: ta cũng không phải là hắn, đừng vội đem ta cùng hắn đánh đồng với nhau."
Hoàng Phủ Hạo Thiên đặt mông ngồi vào long ỷ, bưng
tách


trà trên bàn uống sạch trơn mới nói: "Nước khác tiến dâng mỹ nhân, mục đích bất quá vì ba
lý do
: một là mê hoặc quân chủ, hai là
thăm dò
tin tức, ba là đám hỏi thật lòng." Hắn đã sớm biết mấy cái nữ tử kia có vấn đề, mắt


hung ác trợn mắt nhìn Hàn Tuyết một cái mới nói: "Muội thật coi ta là
tiểu hài tử ba tuổi
hay sao?"
"Thì ra là ngươi biết a!" Hàn Tuyết vui vẻ nói.


"Nói nhảm" Hắn tức không phải vì thân thể bị nhìn hết sạch mà bởi vì vị khả ái tiểu muội muội của hắn trèo lên nóc nhà xem trộm hắn cùng phi tần làm chuyện ân ái, mà ám vệ của còn không có một ai báo cáo qua, thật là làm cho người ta buồn bực.


"Xem ra tam quốc cũng đối với chúng ta có ý tứ, hoàng đế ca ca có chủ ý?" Hàn Tuyết nén cười nghiêm mặt nói.


Hoàng Phủ Hạo Thiên trong mắt hàn quang chớp động, thanh âm trầm thấp lạnh :" Điều này muốn cũng phải xem bọn họ có bản lãnh không đã." Từ trong ngăn bàn rút ra một tấm hoạ đồ, hắn đem nó trải ra, ngoắc tay bảo hai người kia tới đây.


Hàn Tuyết nhảy xuống dưới chân Hàn Chiến, kéo lấy bàn tay to của hắn cùng đi đến bên cạnh bàn, thấy bức đồ Hoàng Phủ Hạo Thiên mở ra chính là một quyển bản đồ ── toàn bộ đại lục bản đồ. Đại lục gồm năm phần, bản đồ theo như vẻ riêng của ngũ quốc
dùng
năm loại màu sắc


khác nhau
miêu tả, Hàn Tuyết thấy bản đồ này cực kỳ đơn giản cùng sơ lược, các dãy núi cũng chỉ lấy ba hình tam giác bày tỏ, Ngọa long sông chảy từ nam đến bắc Bích Lạc quốc cũng chỉ có ba đường không dài không ngắn
minh họa
.


Hoàng Phủ Hạo Thiên chỉ vào Bích Lạc quốc cùng tứ quốc tiếp giáp nói: "Lấy
ý kiến
Tuyết Nhi,
nước nào
trước sẽ
nhẫn nại
không được
"
"Không biết!" Hàn Tuyết không chút nào
do dự
lớn tiếng trả lời, nàng cũng không phải là có
khả
năng phán đoán mọi
việc
,


làm sao có thể biết nước nào sẽ đối với
Bích Lạc xuất thủ
trước
. Nàng chỉ vào lãnh thổ màu xanh nhạt của Băng Tinh quốc nói: "Băng Tinh quốc một năm chỉ có bốn tháng có thể cùng ngoại giới thông thương, cho dù muốn khai chiến, cũng chỉ có bốn tháng này, căn bản không cần quá lo lắng."


Hoàng Phủ Hạo Thiên yên lặng gật đầu một cái, nhìn Hàn Tuyết ngón tay chuyển qua Long Dược vị trí gật một cái.
"Nước ta cùng Long Dược cách con sông Ngọa Long,
chiến thuyền của chúng ta sẽ có ưu thế hơn so với Long Dược


, nhưng huynh xem Ngọa long sông này thật dài, nếu khai chiến, căn bản là phòng không thể phòng, nếu thật muốn đánh, còn không bằng chúng ta động thủ trước, như vậy cơ hội nắm chắc thắng lợi sẽ lớn hơn chút.


Quả thật theo như lời Hàn Tuyết, Ngọa Long sông chảy qua Bích Lạc từ bắc đến nam, phía nam hơn phân nửa khúc sông trùng với đường ranh giới hai nước. Nếu thật muốn khai chiến, dòng sông như vậy căn bản không cách nào phòng bị.
Hàn Tuyết ngón tay hướng xuống khoảng màu vàng của Kim Sa quốc, "Kim Sa là quốc gia không


khả năng cùng chúng ta khai chiến nhất, bọn họ hiện tại quốc nội phân tranh không ngừng, nội loạn
liên miên


, mấy thân vương tranh vương vị không biết trời đất, nơi đó chỉ có thời gian quản sự nước hắn." Ngón tay dời về phía màu tím của Khánh quốc, "Khánh quốc nhiều năm qua vẫn Quốc Thái Dân An, xã hội ổn định, quốc khố tràn đầy, nếu quả thật khai chiến, Khánh quốc sẽ là đối thủ lớn nhất của chúng ta."


Hoàng Phủ Hạo Thiên trầm mặc, hắn lên ngôi bất quá cũng chỉ ngắn ngủn bốn năm, chuyện phiền toái này cũng là lần đầu tiên xảy ra.
Hàn Chiến
thanh âm trầm ấm


bổ sung: "Bích Lạc cùng Khánh quốc tiếp giáp nơi thảo nguyên là vùng đất bằng phẳng, so với Long Dược không chống đỡ được, nếu khai chiến mà tấn công không tốt để thất thủ thì địch sẽ thần tốc tràn vào trong." Hiện tại Bích Lạc hơn phân nửa binh mã trú ở Kim Sa, Khánh quốc, cùng Long Dược biên cảnh, nhưng cho dù tất cả binh mã đều xuất ra thì ba chỗ này lại có hai nơi là không thể phòng không phòng đấy.






Truyện liên quan