Chương 31: Ghen
Hàn Chiến ôm Hàn Tuyết một đường phi thân về tẩm cung, đi ngang qua
Ngự Hoa Viên bèn trốn vào trong hòn non
bộ.
Hàn Tuyết thấy kỳ quái ngẩng đầu nhìn Hàn Chiến: "Sao không trở về vậy
..... Ách". Nói còn chưa dứt lời, liền bị Hàn Chiến dùng môi
chặn lời, cái lưỡi to dài của hắn mang theo khí thế bén nhọn đột
nhiên xông vào miệng nàng đem theo hơi thở đậm mùi đàn hương, kịch
liệt càn quét mọi nơi, đến mức làm cho Hàn Tuyết cảm giác thấy tê đau.
Trong đầu Hàn Chiến đều là hình ảnh gương mặt Hàn Tuyết nhìn Hoàng Phủ Hạo Thiên đầy sùng bái, trong lồng ngực dâng lên một cỗ ghen tức mãnh liệt, ôm Hàn Tuyết thật chặt như dính vào trên người mình, nụ hôn tràn ngập tức giận như cuồng phong cùng mưa to đem Hàn Tuyết nuốt hết.
"Ừ......" Hàn Tuyết hừ nhẹ một tiếng, hơi nhíu lông mày yên lặng
chịu đựng Hàn Chiến kịch liệt đòi hỏi, mặc cho lưỡi hắn ở trong miệng
nàng mạnh mẽ đâm tới, hai tay nhỏ bé phủ trên lưng hắn, ôn nhu khẽ
vuốt.
Cảm nhận được Hàn Tuyết ôn nhu an ủi, Hàn Chiến mới tỉnh táo lại, kích tình cuồng hôn chuyển thành nhẹ nhàng như nước, ôn nhu cuốn lấy cái lưỡi thơm tho của nàng tinh tế triền miên. Dây dưa hồi lâu, Hàn Chiến mới buông ra đôi môi nhỏ nhắn giày xéo đến sưng đỏ xung máu của Hàn Tuyết ra, nhìn thấy kiệt tác mà mình đã lưu lại trên môi người yêu, gưong mặt hắn không khỏi tràn đầy áy náy, le lưỡi thương tiếc khẽ ɭϊếʍƈ lấy mật ngọt trên đôi môi đang sưng đỏ, tràn đầy đau lòng hỏi: "Sao không đẩy ta ra?"
Hàn Tuyết ôn nhu cười một tiếng, hai tay vòng lên cổ Hàn Chiến, kéo đầu hắn xuống, "Ta thích chàng hôn ta." Nói xong nhẹ nhàng ấn xuống
môi hắn một cái hôn, rồi sau đó nghiêm túc nhìn chòng chọc Hàn Chiến
vào mắt hỏi: "Tại sao tức giận?"
Hàn Chiến trong mắt lóe lên một tia chật vật, trên mặt đỏ ửng rất khả nghi.
Nhìn thấy động tác không được tự nhiên của Hàn Chiến, Hàn Tuyết ở
trong lòng nhớ lại những chuyện đã xảy ra hôm nay, càng nghĩ càng mơ
hồ, chợt trong đầu linh quang hiện ra, nàng trợn tròn hai mắt, tay bưng lấy mặt của Hàn Chiến đem nó quay tới đối diện với mặt mình.
Gương mặt đỏ ửng Hàn Chiến cùng đôi mắt chật vật không cách nào che dấu được khắc sâu vào đáy mắt nàng, Hàn Tuyết có chút không biết nên khóc hay cười nhìn nam nhân trước mặt bộ dáng không chút tự nhiên này nói, "Chiến, chàng ghen sao?"
Hàn Chiến nghe vậy hung hăng trợn mắt nhìn nàng một cái, bàn tay đặt
lên gáy nàng dùng sức nhấn một cái, đem nàng vào trong ngực, trong
miệng hung ác tuyên bố."Nàng là của ta!"
Những lời này của Hàn Chiến không khác gì thừa nhận hành vi của mình, Hàn Tuyết khóe miệng cong lên ngọt ngào cười, bộ dáng chim nhỏ nép người dán sát, mặt tựa trên ngực Hàn Chiến, hai tay vòng ôm lấy vòng hông tinh tráng của hắn.
Thân thể của hai người dính sát ở chung một chỗ, không khí ấm áp ngọt
ngào tự trên người hai người lan ra, Hàn Chiến trong lòng cuồng phong
bạo vũ nháy mắt chuyển thành cảnh xuân tươi đẹp, hắn thâm tình đem Hàn Tuyết ôm chặt, một bàn tay ôn nhu đặt trên tấm lưng mềm mại của Hàn Tuyết
Cảnh sắc tốt đẹp mà có người không thức thời đi tới chính là đại sát
phong cảnh, chỉ thấy Hàn Chiến lỗ tai đột nhiên giật giật, thân thể
cứng đờ, vô cùng áo não khẽ phát ra thanh âm nguyền rủa.
Âm thanh lầu bầu kia bị ngậm tại miệng làm cho Hàn Tuyết tò mò ngẩng
đầu lên, chỉ thấy đầu lông mày Hàn Chiến cao vút, khóe miệng đang mất
hứng mím thành đường thẳng tắp, giống như giống như tiểu hài tử không đoạt được kẹo mà tức giận, nàng không nhịn được khẽ cười lên thành tiếng, đoạn giớ tay vuốt ve lông mày cau lại thành một đám như nọn núi cười hỏi: "Xảy ra chuyện gì nha, mày nhíu lại tưạ như tiểu lão đầu vậy."
"Phía nam chạy tới một đám vịt." Hàn Chiến ảo não muốn ch.ết, sớm biết
đã trực tiếp mang Hàn Tuyết về Phi Phượng Các rồi, không khí lúc này
mật ngột như vậy lại bị người khác quấy rầy, hắn hận không không thể
đem kẻ đang đi tới chặt làm trăm mảnh.
"Vịt?" Hàn Tuyết ngạc nhiên trừng mắt to chớp chớp, trong đầu hiện ra
một đống nghi vấn. Vịt là từ đâu chạy tơi Ngự Hoa Viên nha? Cũng không phải là ở Ngự Thiện Phòng, huống chi phía nam phải là hướng đi hậu cung, nói "Gà" cũng còn nhiều, " vịt" nha, hẳn là không có chuyện đó xảy ra đi. Ngay sau đó nhớ tới nàng trước kia thường cùng thủ hạ nói mồm miệng 1 cô gái tựu giống với mấy trăm con con vịt cùng la lớn. Nghĩ tới đây, nàng tâm lĩnh thần hội cười khẽ: "Đại khái là thê thiếp của hoàng đế ca ca tới thôi."
Hàn Chiến võ công cao cường, nhĩ lực kinh người, hiện nay mặc dù bốn phương một mảnh yên tĩnh, nhưng nàng đối với Hàn Chiến lời nói vẫn tin không chút nghi ngờ.
Hàn Chiến gương mặt âm trầm, mất hứng bĩu môi, tràn đầy không cam
lòng trừng mắt nhìn gương mặt nhỏ nhắn của Hàn Tuyết đang cười vui vẻ quá đáng. Hai người đang nồng tình mật ý chàng chàng thiếp thiếp chi tiếp xúc lại nhảy ra như thế một đám lớn miệng nữ nhân phá hư không khí, thua thiệt về mình mà nha đầu này còn có thể cười thật vui vẻ. Hàn Chiến mày rậm đứng đấy, mặt khó chịu cúi đầu trên cổ Hàn Tuyết gặm nhấm một hồi mãnh liệt.
"Ai...... Đừng, đau ──" Hàn Tuyết rụt cổ lại né tránh nhưng nào
có thể trốn được tập kích của Hàn Chiến, chỉ có thể rụt cổ lại mị mắt
mặc cho Hàn Chiến gặm cắn, trong miệng không cam lòng nhỏ giọng kháng nghị: "Các nàng cũng không phải là ta bảo ra đây, chàng cắn ta được cái gì nha, lại nói, nếu không phải chàng dừng ở nơi này, chúng ta đã sớm về Phi Phượng các, tại địa phương của chính mình muốn cái gì không được ah...."
Hàn Chiến động tác dừng một chút, một đôi mắt ưng nguy hiểm nheo lại, "Làm cái gì cũng có thể?" Trong đầu hiển hiện ra hình ảnh Hàn Tuyết
nằm dưới hắn uyển chuyển thừa hoan, bộ dáng hấp dẫn kiều mỵ phệ cốt khiến toàn thân hắn huyết dịch không khỏi cũng sôi trào lên, cấp tốc
xông về một điểm.
Bụng Hàn Tuyết bị một cây nhục côn chọc vào, hơn nữa cây gậy này còn ngày càng có khuynh hướng trở nên cứng rắn, Hàn Tuyết hô hấp khó nhọc, chỉ cảm thấy nhiệt khí trên đầu một đường vọt tới chân, ngay cả hai lỗ tai cũng nóng rực lợi hại.Trải qua nhiều chuyện vậy nóng rực
tại trên bụng nàng đến cùng là cái gì. Nàng không khỏi giơ tay nện cho
Hàn Chiến một cái, xấu hổ nói: "Ban ngày ban mặt, chàng ở đây tư tưởng loạn hả?"
Hàn Chiến nhíu mày cười tà, áp vào bên tai hồng hồng của nàng thanh
âm trầm trầm nói: "Thật nhớ bộ dạng nàng nằm bên dưới ta thoải mái a."
Nam nhân thanh âm trầm thấp hấp dẫn tràn đầy mùi vị ȶìиɦ ɖu͙ƈ, bàn tay
càng thêm không an phận thuận theo lưng Hàn Tuyết trượt đến bờ mông ngạo nghễ cong lên của nàng, không khách khí dùng lực mạnh xoa bóp.
Lúc này nơi xa truyền đến thấp thoáng tiếng cười của mấy cô gái, trước
có "Ác ôn" sau có "Móng vuốt sói", Hàn Tuyết ngẩng đầu trừng
mắt nhìn bộ dáng mị mắt hưởng thụ của Hàn Chiến, hai tay khắc chế
không được đặt lên cổ hắn từ từ thít chặt."Thu hồi móng vuốt của
chàng, thu hồi cây gậy của chàng ngay, nơi này là Ngự Hoa Viên, không
phải là phòng ngủ ở nhà chàng nhé."
Nhìn dáng vẻ ngon ác của Hàn Tuyết, Hàn Chiến ngây người hồi lâu mới bật cười thành tiếng, cúi đầu ɭϊếʍƈ ɭϊếʍƈ đôi môi đỏ mọng của Hàn Tuyết vì tức giận mà cong lên, cười nói: "Khí thế không tệ, thủ kình không tồi, chẳng qua là lần tới tức giận thì cũng đừng nữa chu mỏ rồi, nàng làm như vậy càng khiến cho ta muốn khi dễ nàng." ( biến thái anh Chiến
=.=)
"Như vậy thật không đứng đắn, làm ta muốn tức giận mà." Hàn Tuyết giậm chân quát một tiếng, hai tay đang bóp trên cổ Hàn Chiến đổi thành vòng tay qua người hắn, thân thể mềm mại không xương một lần nữa dán trên người hắn. Khổ não thở dài một tiếng, nàng nhẹ giọng lẩm bẩm nói:"Hoàng đế ca ca thê thiếp đều giỏi dối trá, la lớn, còn thích chơi
trò giết người không thấy máu, các nàng không động ta, ta không cần
cùng các nàng đụng phải á."
Thân là công chúa được hoàng đế tối cưng chiều, tuy là khác họ, cũng
là so với với công chúa có máu mủ hoàng gia còn được cưng chiều hơn.
Hậu cung vẫn là trong triều đệ nhất tranh đoạt thế lực chiến trường,
đám nữ nhân hậu cung cũng đã từng kéo đến nhà nàng gây phiền nhiễu, lần nào tụ tập đều đông hơn sao trên trời làm cho Hàn Tuyết phiền ch.ết đi được. Mỗi lần hồi cung, nàng đối với mấy loại hành vi thăm viếng bái phỏng này kị như rắn rết bọ cạp, hoặc là cáo ốm, hoặc là trực tiếp đi tị nạn tại Ngự Thư phòng, tóm lại là có thể tránh liền tránh, họ
không chọc được nàng, nàng còn không trốn được sao.
* Tác giả: Hạ thiên chính là tương đối chảy máu mũi tình tiết rồi,
núi giả chỗ sâu H, hắc hắc