Chương 60: Đi sứ Khánh quốc 4
Bao Thanh nhân lúc có mọi người che chắn liền vận khí bay lên xà nhà cao vút của Nghị Triều điện lặng lẽ tránh đi, đưa mắt nhìn đoàn người công chúa từ từ rời khỏi. Nghị Triều điện xây dựng trên núi cao, vì muốn giữa vững kết cấu cung điện, xà ngang được bố trí chi chít chằng chịt, tạo cho hắn một chỗ ẩn nấp lí tưởng. Hắn che giấu toàn bộ khí tức của bản thân, cẩn thận tr.a xét động tĩnh bốn phía, đợi cho ám vệ ẩn mình trong bóng tối đã rời đi hết, mới cẩn thận cởi bỏ khôi giáp mặc trên người giấu đi thật kĩ, vẻn vẹn một thân hắc sắc y phục như đi săn, vụt thẳng tới hậu điện Nghị Triều điện – nơi Khánh Vương nghỉ ngơi dưỡng sức.
Thân ảnh linh hoạt như rắn ẩn trong bóng tối chậm rãi tới gần, Bao Thanh cẩn thận tr.a xét bốn phía, trong lòng nghi hoặc không ngừng, mới vừa rồi trên đại điện, hắn rõ ràng thấy được tứ phía có đầy ám vệ, vì sao gần nơi ở của hoàng đế lại chẳng thấy bóng dáng ám vệ nào? Chẳng lẽ Khánh Vương không ở chỗ phòng nghỉ hậu điện này? Nhưng mới vừa rồi chính hắn còn thấy Khánh Vương kia lúc nói chuyện với tiểu công chúa, hơi thở rối loạn, đích xác biểu hiện của nam tử lúc động tình, chẳng lẽ hắn còn có thể nhịn được mà chạy đến nơi khác?
Lắc mình ẩn vào một góc, Bao Thanh cẩn thận tr.a xét động tĩnh trên xà nhà, lần nữa các nhận không có ám vệ ẩn nấp gần đó, mới ghét đầu tr.a xét tình cảnh trong phòng nghỉ dưới xà nhà. Dựng đứng tai lắng nghe, vang lên thanh âm liếm mút “sách sách” cùng tiếng vải vóc ma sát, chẳng qua là tại vị trí của hắn không thấy được người, dưới chân không chút tiếng động nhẹ nhàng xê dịch một chút, cuối cùng hắn cũng nhìn thấy mục tiêu cần dò xét, khung cảnh trong điện lúc này làm cho hắn giật mình trừng lớn mắt.
Chỉ thấy trên chiếc giường thêu Kim Long, hai thân người cha con quấn chặt lấy nhau. Thân thể trẻ con trắng nõn hoàn toàn bị thân thể cao to cường tráng đè ép, vặn vẹo rên rỉ không ngừng.
Bao Thanh hoàn toàn bị đả kích, che lấy miệng hít khí, bất luận từ trước đến nay không cần biết Khánh Vương trị quốc thế nào, chỉ dựa vào tình trạng cha con loạn luân hỗn tạp thế này, không được, thực sự không nhìn nổi nữa.
Thật không phải biến thái bình thường, để ấu nữ mười hai tuổi cho huynh trưởng thành niên cưỡng ɖâʍ cả đêm, đây là quy của Khánh hoàng thất của hắn? Bao Thanh nghĩ mà rùng mình một cái, khóe mắt liếc thấy mấy thân ảnh từ xa lại gần, biết ám vệ cũng đã lựa thời gian quay lại, liền không tiếng động thoái lui. Trở về tiền điện tìm lại khôi giáp của mình, mặc vào xong mới nhảy từ trên xà nhà xuống, thấy một Tiểu thái giám liền lấy cớ mình bận đi nhà vệ sinh bị đội ngũ bỏ lại, nhờ Tiểu thái giám mang hắn ra khỏi Khánh hoàng cung, rồi ngay lập tức cất bước hướng dịch quán chạy như bay.