Chương 76: Cô cả tử vong
Edit: Koliz
Lúc Quý Trần Ai thi tốt nghiệp trung học, cách sự kiện Bối Giang Thành đã được nửa năm.
Trong nửa năm này Quý Trần Ai làm từng bước thu thập chính năng lượng, lợi dụng kỹ năng đã có, cứu không ít người, cũng giết ch.ết không ít tên có mắt không tròng.
Trong thời gian ngắn này, bất kể là Quý Trần Ai hay Chu Nghiêu Uẩn đều đang giám sát Bối Giang Thành, chỉ lo thiếu niên này sẽ dẫn tới tai vạ gì.
Nhưng mà sự thực chứng minh, Quý Trần Ai và Chu Nghiêu Uẩn hình như đã suy nghĩ nhiều.
Bối Giang Thành rất bình thường, cậu ta không chỉ trở thành tấm gương quốc dân, vẫn còn tiếp tục sự nghiệp làm việc tốt của mình. Khác với Quý Trần Ai, Bối Giang Thành có dã tâm, chính bởi vì có dã tâm vô hạn, mới có càng nhiều động lực hành động hơn.
Cuộc sống của Quý Trần Ai bây giờ có thể nói là vô cùng yên bình, bởi vì nguyên nhân Bối Giang Thành, diện mạo xã hội có thể nói là rực rỡ hẳn lên. Những người vi phạm pháp luật kia, giống như cũng đàng hoàng lại.
Kỳ thực tín ngưỡng đối với nhân loại mà nói, là một thứ vô cùng quan trọng. Cũng không phải nói bạn nhất định phải tin vào tôn giáo gì, mà là nói bạn nhất định phải mang lòng sợ hãi đối với một số chuyện, biết có chút việc là không thể làm, một khi làm thì bạn sẽ phải chịu trừng phạt.
Bối Giang Thành chính cái Kẻ trừng phạt kia, theo như Quý Trần Ai được biết, trên tay cậu ta đã nhuộm không ít máu tươi.
Bối Giang Thành đối với người ngược đãi trẻ em, có một loại chán ghét trời sinh, cậu ta giải quyết toàn bộ những người ngược đãi trẻ em mà cậu ta biết được. Đầu tiên là khuyên bảo, nếu như khuyên bảo không nghe, thì trực tiếp sử dụng thủ đoạn cướp đoạt quyền dưỡng dục, hoặc là dứt khoát tiêu diệt nhân đạo.
Trên thế giới này người thích trẻ con nhiều như vậy, mày đã không muốn, thì cũng đừng mong có được. Đây chính là suy nghĩ Bối Giang Thành, sạch sẽ, gọn gàng, xưa nay chưa từng biết hai chữ nương tay viết thế nào.
So với Quý Trần Ai, Bối Giang Thành càng thêm cực đoan, mặc dù trước mặt đại chúng, hắn biểu hiện ra chỉ là hình tượng một thiết niên năm tốt, biểu tình ngượng ngùng, nụ cười ngọt ngào, cộng thêm gương mặt xinh đẹp kia, cho cậu ta thêm không ít phần.
itsukahikari.wordpress.com
Quý Trần Ai để ý tới Bối Giang Thành được một thời gian ngắn, sau khi phát hiện cậu ta cũng không làm ra hành động gì quá khích, thì bắt đầu bỏ suy nghĩ vào việc học tập.
Sắp thi tốt nghiệp trung học, Lỗ Du Du trong mấy tháng trước kỳ thi tốt nghiệp trung học học như phát điên, cả người gầy đi trông thấy, dưới viền mắt cũng thâm đen. Quý Trần Ai nhìn trong mắt, không nói gì, liều mạng một lần, tóm lại so với từ bỏ vẫn tốt hơn.
Quý Trần Ai cũng rất nỗ lực, mặc dù anh có Tiểu Thất, nhưng vẫn muốn nhìn một chút xem bản thân có thể đi tới bước nào.
Kết thúc ngày thi đại học ấy, Lỗ Du Du tìm tới Quý Trần Ai, thổ lộ với anh.
Cô trân trọng đưa cho Quý Trần Ai một lá thư, sau đó nhẹ nhàng nói: “Chu Nghiêu Cần, tớ thích cậu.”
Quý Trần Ai lúc đó chính cầm kem que gặm, nghe được lời này của Lỗ Du Du, bước chân dừng lại.
Lỗ Du Du nói: “Tớ trước giờ chưa bao giờ gặp được người như cậu, cậu thật sự khiến tớ cảm thấy mới lạ, tớ vô cùng… thích cậu.”
Quý Trần Ai trầm mặc, tự hỏi đáp lời thế nào.
Lỗ Du Du nói: “Cậu không trả lời tớ cũng không sao, lá thư này, có thể nhận lấy không?”
Quý Trần Ai cầm lấy lá thư, cuối cùng nói: “Du Du, tớ chỉ coi cậu như em gái.”
Lỗ Du Du a một tiếng, đỏ mắt lên chạy đi.
Tình cảnh này vừa lúc bị Trương Hiểu nhìn thấy, từ sau khi Trương Hiểu biểu hiện ra tâm tư của cô đối với Lỗ Du Du trước mặt Quý Trần Ai, thì không còn nói chuyện nhiều với Quý Trần Ai nữa, ngày hôm nay không ngờ nói câu đầu.
Đáng tiếc câu đầu tiên là: “Chu Nghiêu Cần, Lỗ Du Du từ chối tôi.”
Quý Trần Ai không chút nào kinh ngạc, anh nhìn Trương Hiểu: “Du Du thích con trai.”
Trương Hiểu nói: “Tôi biết.”
Quý Trần Ai nghiêng đầu, cũng không biết nên nói gi với Trương Hiểu, anh còn chưa mở miệng, thì nghe Trương Hiểu nói: “Tôi thật ghen tỵ với cậu.”
Quý Trần Ai nói: “Cậu ghen tị với tôi?” Anh vẫn chống gậy như trước, cho nên trong mắt những bạn học khác, anh vẫn là người tàn tật.
Trương Hiểu nói: “Đúng, tôi đố kị với cậu, cầm một tay bài nát, lại đánh tốt hơn bất cứ ai.”
Quý Trần Ai nghe vậy lại nở nụ cười, anh nói: “Trên tay tôi, không phải là một tay bài nát.” —— hay là không gì tốt hơn bài trong tay anh, nếu như biến thành người khác, ví dụ như Bối Giang Thành, sẽ lợi dụng hệ thống tạo ra càng nhiều thành quả.
Trương Hiểu nhìn về phía Quý Trần Ai, biểu tình rất phức tạp, cô ta nói: “Cậu chuẩn bị học trường nào?”
Quý Trần Ai nói anh không biết, đối thoại của hai người, liền bởi vậy mà kết thúc.
Buổi tối hôm đó bạn cùng lớp tụ họp, Lỗ Du Du vẫn chưa tới, Quý Trần Ai gọi điện thoại cho Lỗ Tương Minh, Lỗ Tương Minh cười khổ nói Lỗ Du Du đang vùi mình khóc trong phòng ngủ, còn không cho phép bất cứ ai đi vào.
Quý Trần Ai có chút bất đắc dĩ, nhưng lại không biện pháp gì.
Lúc thành tích công bố vào ngày hai mươi mấy, Quý Trần Ai thi rất tốt, trường đại học mà anh muốn vào, nhất định không thành vấn đề, tất cả mọi người đều vì anh mà cảm thấy vui mừng, thậm chí bao gồm cả Bối Giang Thành.
Đây là lần đầu tiên sau vụ việc kia, Bối Giang Thành gọi điện cho Quý Trần Ai.
Bối Giang Thành nói tiếng chúc mừng, lại hỏi Quý Trần Ai báo nguyện vọng vào đâu.
Quý Trần Ai nói anh còn đang suy nghĩ, hỏi khoảng thời gian này Bối Giang Thành trải qua thế nào. Bối Giang Thành câu hỏi thăm như vậy, chỉ cười cười, sau đó nói: “Rất tốt, không thể nào tốt hơn.”
Chu Nghiêu Uẩn vào lúc Quý Trần Ai nhận điện thoại, từ phía sau ôm lấy Quý Trần Ai, sau đó tựa cằm trên bả vai anh, thổi hơi vào trong hõm cổ Quý Trần Ai.
Quý Trần Ai bị động tác của Chu Nghiêu Uẩn làm buồn cười, cuối cùng chỉ có thể vội vàng cúp điện thoại.
Quan hệ giữa Chu Nghiêu Uẩn và Quý Trần Ai trong nửa năm này vẫn không có tiến triển gì, Chu Nghiêu Uẩn sợ hù đến Quý Trần Ai, Quý Trần Ai thì lại không nỡ trực tiếp đẩy Chu Nghiêu Uẩn ra.
Có lẽ là bởi vì, Chu Nghiêu Uẩn là người duy nhất trên thế giới này biết bí mật của anh đi, Quý Trần Ai không muốn nhìn thấy vẻ bi thương của Chu Nghiêu Uẩn, vì vậy chỉ có thể lừa mình dối người làm như không thấy tâm tư của Chu Nghiêu Uẩn đối với anh. Hành vi như vậy, cũng dẫn đến Chu Nghiêu Uẩn càng trở nên được voi đòi tiên.
Ngay tại tuần trước, Chu Nghiêu Uẩn lần đầu tiên hôn Quý Trần Ai lúc tỉnh táo, tuy rằng Quý Trần Ai rất nhanh đẩy Chu Nghiêu Uẩn ra, nhưng mục đích của Chu Nghiêu Uẩn vẫn đạt được.
Chu Nghiêu Uẩn nói: “Ca ca điền nguyện vọng chưa?”
Quý Trần Ai nói điền rồi, lại nói: “Mấy ngày nay em đã làm gì?” Ngay một bóng người cũng không thấy.
Chu Nghiêu Uẩn nói gia đình cậu có người tạo phản, Lưu Vân Hề gọi cậu về đi hỗ trợ.
Quý Trần Ai nghe được hai chữ tạo phản này chỉ cảm thấy buồn cười, anh biết trong gia đình Chu Nghiêu Uẩn phức tạp, cũng biết nhà bọn họ nhiều vấn đề, thường thường tạo ra rối loạn.
Quý Trần Ai nói: “Đứa em trai kia của em xảy ra vấn đề rồi?” Mấy tháng trước anh họ Chu Nghiêu Uẩn lôi sự việc em trai cậu Đồng Nhạc đi hút ma túy bùng nổ ra, Đồng Nhạc bị cha Chu Nghiêu Uẩn kéo về nhà chính đánh một trận, nếu không phải Lưu Vân Hề ngăn, e rằng người cũng phải đánh đến tàn phế.
Chu Nghiêu Uẩn nói: “Không, cậu ta bị giam ở trong nhà vẫn chưa đi ra, là cô cả của em.”
Quý Trần Ai nói: “Được rồi.”
Chu Nghiêu Uẩn nói: “Bà ta đã sớm nghĩ ngợi dằn vặt như thiêu thân, nay không thừa dịp ông nội em sinh bệnh, tạo ra thế lực sao.”
Quý Trần Ai mơ hồ nhớ tới cô cả của Chu Nghiêu Uẩn, thế nhưng toàn bộ ấn tượng đều rất thê thảm.
Chu Nghiêu Uẩn lại nói chút có chút không, kết quả ngày hôm sau, thì xảy ra chuyện.
Cô cả Chu Nghiêu Uẩn đột nhiên ch.ết, nghe nói là tự sát, tử trạng cực kỳ thê thảm, bà ta trực tiếp dùng một chiếc kéo, bắt đầu đem bụng mình, mổ xẻ thành hai nửa.
Trên lý thuyết mà nói, kiểu ch.ết này căn bản không thể thực hiện, bởi vì đau đớn sẽ mang đi lượng lớn khí lực của con người, mặc dù là chiến sĩ chịu qua huấn luyện nghiêm ngặt, cũng không thể nào làm tới tình trạng này.
Thế nhưng cố tình cô cả Chu Nghiêu Uẩn lại làm xong.
itsukahikari.wordpress.com
Chuyện này trực tiếp lên điểm nóng tin tức, nơi cô cả Chu Nghiêu Uẩn ch.ết, là nhà vệ sinh ở một cái quán cà phê, thời điểm xác ch.ết được phát hiện thời điểm, còn bị lượng lớn người vây xem.
Pháp y sau khi kiểm tra, cho ra kết luận là tự sát —— hiển nhiên, đáp án này, không thể khiến mọi người tin phục.
Có ai lại dùng loại này phương pháp tàn nhẫn đến cực điểm này tự sát? Hướng phát triển của dư luận khiến lực lượng cảnh sát đầy áp lực, đương nhiên, áp lực lớn nhất trong đó có lẽ là đến từ gia đình Chu Nghiêu Uẩn.
Ông nội Chu Nghiêu Uẩn cũng giống như những người khác, căn bản không tin cô của Chu Nghiêu Uẩn ch.ết là do tự sát.
Đây thật ra là một việc rất lúng túng, bởi vì căn cứ vào video, sau khi cô của Chu Nghiêu Uẩn tiến vào nhà vệ sinh, không có ai đi vào nữa, mãi đến tận lúc một khách quen phát hiện xác ch.ết báo cảnh sát, trong thời gian này không hề có người ra vào.
Chu Nghiêu Uẩn bởi vì chuyện này, cũng bị gọi đi về, cậu trước khi đi, vẫn cùng Quý Trần Ai ước định ngày nghỉ thời điểm ra ngoài chơi.
Quý Trần Ai đáp lại, nhìn Chu Nghiêu Uẩn ra cửa.
Ảnh hưởng của vụ án này cực kỳ không tốt, thế nhưng bất kể là pháp y hay là lực lượng cảnh sát, đều không phát hiện bất kỳ chứng cớ nào chứng minh cô cả Chu Nghiêu Uẩn là bị giết.
Quý Trần Ai ban đầu còn cảm thấy đây chỉ là vụ án hình sự thông thường, nhưng anh nhanh phát giác chỗ không đúng —— cô của Chu Nghiêu Uẩn, trước khi ch.ết đã gặp một người, tên của người đó là Bối Giang Thành.
Bất luận chuyện gì, chỉ cần dựa vào một bên cái tên Bối Giang Thành này, gần như đều sẽ xuất hiện chuyện ngoài ý muốn.
Sau khi Quý Trần Ai nghiêm túc nghiên cứu toàn bộ vu án, trực tiếp gọi điện thoại cho Bối Giang Thành, khiến anh không nghĩ tới là, Bối Giang Thành thẳng thắn thừa nhận.
Ở trong điện thoại, Bối Giang Thành nói thẳng: “Không sai, là tôi khuyên bà ta tự sát.” —— Vụ tự sát này, quả nhiên không là tự nguyện ch.ết thật.
Quý Trần Ai nói: “Tại sao cậu lại làm như thế?” Tuy rằng anh cũng không có hảo cảm gì với người phụ nữ kia, nhưng cách làm của Bối Giang Thành, cũng làm cho anh không nhấc lên được một tia hảo cảm.
Bối Giang Thành nói: “Bởi vì bà ta đáng ch.ết.”
Quý Trần Ai nói: “Bà ta đã làm cái gì?”
Bối Giang Thành nói: “Bà ta làm thương tổn anh.”
Quý Trần Ai nghẹn lời, anh đã sớm phát hiện, bất luận là chuyện gì, dường như chỉ cần dính một chút quan hệ với anh, Bối Giang Thành sẽ đánh mất lý trí.
Bối Giang Thành lại nói: “Anh bằng lòng gặp mặt tôi một lần sao?”
Quý Trần Ai nói: “Giữa chúng ta không có gì đáng nói.”
Bối Giang Thành nói: “Tôi có rất nhiều chuyện muốn nói với anh.”
Quý Trần Ai nói: “Cậu có thể nói ở trong điện thoại.”
Bối Giang Thành nghe vậy, trầm mặc hai giây đồng hồ xong trực tiếp cúp điện thoại.
Nghe tín hiệu báo máy bận trong điện thoại, Quý Trần Ai cảm giác vô cùng không ổn. Anh không biết Bối Giang Thành đến cùng sẽ làm ra chuyện gì, nhưng từ trong ngữ khí của Bối Giang Thành có thể nghe ra, đứa trẻ này, dĩ nhiên không thể dùng tư suy người bình thường mà suy đoán.