Chương 13
Khi vật thô to thúc vào, Tạ Lỗi thật sự cảm giác như có người dùng côn đâm hắn, đau đớn quất thẳng tới nơi sâu nhất trong thân thể hắn, khiến cho hắn bật rên lên.
May rằng người nọ từ phía sau dịu dàng vuốt ve bờ vai hắn, nhẹ nhàng ʍút̼ ɭϊếʍƈ môi hắn, cổ hắn, dần dần xoa dịu hắn.
“Có đau không?” Đợi thật lâu sau, người nọ ôn hòa nói với hắn.
Gel bôi trơn vẫn rất hữu ích, lúc mới vào tuy cực kỳ khó chịu, nhưng càng về sau, đau đớn càng giảm xuống. Tạ Lỗi cảm giác một đôi tay trượt dọc lên từ lưng hắn, mang theo chút thô bạo, một bàn tay nắm lấy cơ ngực hắn, mạnh mẽ nắn bóp, bàn tay còn lại vỗ về gò má hắn, ép hắn xoay đầu, cùng người nọ hôn môi.
Tạ Lỗi bị đối phương nắm lấy cằm, chỉ có thể hé miệng, đầu lưỡi mềm mại đảo qua đảo lại trên môi hắn, hắn bất giác vươn lưỡi ra để quấn quýt cùng người nọ, càng hôn càng động tình.
“Ưm…” Tạ Lỗi khẽ kêu một tiếng, ma sát phía sau khiến hắn hơi khó làm quen, nhưng cảm giác này lại rõ ràng hơn hẳn những ngón tay khi nãy, vật thô to nới rộng hắn hết cỡ, cọ xát liên tục vừa đau đớn lại vừa ngứa ngáy làm hắn run rẩy, một thứ tê dại rất nhỏ từ đâu truyền đến chậm rãi lan tỏa trong bụng hắn, đó là một loại khoái cảm mới, tuy vẫn chưa đủ, Tạ Lỗi khiếp sợ nhận ra, hắn cảm thấy mềm mại mà xa xôi như vậy còn lâu mới đủ, hắn, muốn nhiều hơn.
Điều này sao có thể, Tạ Lỗi lập tức xua đi ý nghĩ trong đầu, chỉ tiếc là, dưới thời điểm huấn luyện khắc nghiệt ngày thường, hắn muốn xua đi ý nghĩ chỉ cần một chớp mắt, nhưng trong giờ phút này, hắn thực sự không làm được. Người nọ nhẹ nhàng chuyển động, không nhanh không chậm, ngứa ngáy càng lúc càng nặng, toàn thân Tạ Lỗi bị khát khao bào mòn, rất cấp bách, hắn nhận thấy trong người mình bắt đầu trào lên một cảm giác kỳ dị, mỗi lần người kia cử động, thân thể hắn căng cứng, cảm giác ấy khuếch tán càng rộng, hắn chỉ thấy hai chân bủn rủn, lồng ngực nóng như thiêu như đốt.
Nhưng người nọ, vẫn thảnh thơi chậm rãi!
“Sao, sao cậu chậm thế?” Tạ Lỗi ra vẻ điềm tĩnh nói ra những lời này, thầm muốn kích thích đối phương.
Nhưng đối phương chỉ cười khẽ một tiếng, “Học trưởng, anh dụ dỗ tôi à?”
Ngón tay người nọ nhẹ nhàng gãi dọc theo eo hắn, Tạ Lỗi khẽ run run, “Bây giờ toàn thân anh đỏ bừng, nơi này cũng ngẩng cao.” Ngón tay lướt qua phía trước hắn, Tạ Lỗi cứng người, “Chỉ khi người đàn ông cực kỳ phấn khích, nơi này mới cứng như vậy, vừa chạm nhẹ đã nảy lên, chưa nói đến…” Người nọ ghé sát vào tai hắn, “Mỗi lần anh run lên, bên trong kẹp tôi chặt quá.”
Tạ Lỗi chỉ nghe thấy “Ầm” một tiếng, một luồng hơi nóng dồn khắp người hắn, khiến cho hắn xấu hổ vô cùng, hắn chỉ biết mình càng run rẩy nhiều, thân thể lại càng khó chịu, hắn biết, phía dưới mình thật sự giống như trong tiểu thuyết, kẹp tới sít sao, hắn muốn che giấu, nhưng thân thể đã sớm phản bội hắn.
“Ngoài miệng không thành thực, nhưng thân thể lại rất thật thà, đúng không?” Người nọ lại mang một câu ‘danh ngôn kinh điển’ ra chế nhạo hắn, Tạ Lỗi xấu hổ chỉ muốn ch.ết đi.
“Học trưởng, có phải rất muốn tôi nhanh lên không?” Người nọ thì thào bên tai hắn.
Tạ Lỗi lặng im một lát, cam chịu gật đầu.
Nhưng người nọ vẫn không tha cho hắn, “Như vậy không được nha, tôi nói rồi, học trưởng không nghe lời thì phải chịu phạt, những lúc thế này nên nói cái gì, học trưởng viết văn nhiều như vậy, chẳng lẽ còn không biết sao?”
Những lời đó sao có thể tự mình nói ra được, Tạ Lỗi cắn chặt môi, hắn sợ nếu hé miệng lại không kiểm soát được mình.
Lúc này, người nọ rời đi một chút, đó là đang rút ra, bởi vì bị bịt mắt, nên thân thể hắn càng thêm mẫn cảm, hắn thấy trống trải, thứ ấy dần dần rút ra, tựa như một thanh kiếm đang rời khỏi vỏ, hoặc là, là một thanh kiếm đang vận sức chờ phát động.
Trong lòng Tạ Lỗi đột nhiên nảy lên một suy nghĩ, dài quá… Hắn xấu hổ nhận ra, chiều dài này, là do hắn dùng thân thể của chính mình đo đạc, chiều dài này, khi nó mạnh tiến vào, khi nó co rút, cảm giác sẽ ra sao?
Hiện tại, vật nọ chỉ còn lưu lại một chút trong thân thể hắn, nỗi trống rỗng khiến hắn không thể chịu đựng được.
“Vào, vào đi…” Hắn khẽ khàng nói những lời này, người nọ lại ác liệt kề sát bên tai hắn, “Học trưởng, anh nói gì cơ?”
Tạ Lỗi cắn môi, trầm ngâm một lát, rồi tựa như đầu hàng, lớn tiếng kêu lên, “Xin cậu, cho vào, đẩy vào, xin cậu vào trong tôi.”
“Xin ai?” Người nọ vẫn không buông tha hắn.
“Học đệ chủ nhân, xin ngài, cho vào trong tôi đi!” Tại khoảnh khắc kêu lên, Tạ Lỗi chỉ cảm thấy bản thân mình cuối cùng đã phá bỏ thứ gì đó, đồng thời người nọ cũng mạnh bạo đâm thẳng vào hắn, Tạ Lỗi nhất thời không nói nên lời, người nọ bắt đầu ra vào như cuồng phong bão táp, mỗi một lần đều rút ra gần hết, sau đó lại ác liệt thúc vào. Tạ Lỗi bị người nọ nắm lấy bả vai, muốn trốn cũng không được, công kích như điên như cuồng làm hắn không ngừng muốn tránh, nhưng hắn không thoát được, chỉ có thể dùng thân thể cảm nhận cảm giác bị người khác xâm nhập đến tận cùng. Công kích mãnh liệt kéo dài gần mười phút mới dừng lại, Tạ Lỗi chỉ còn biết thở dốc, lúc này hắn mới nhận ra, miệng mình vẫn còn chưa thôi rên rỉ, âm thanh nỉ non ấy khiến hắn ngượng nghịu đến phát run, thứ âm thanh đó, thật sự là do hắn thốt lên?
Người nọ vẫn vùi mình thật sâu trong thân thể Tạ Lỗi, khẽ nghiêng người, giúp hắn cởi bỏ dây thừng, cánh tay Tạ Lỗi run run, nhất thời không cử động được, người nọ đỡ lấy tay hắn, khoác lên vai mình.
Tạ Lỗi giật thót, miễn cưỡng ôm lấy bờ vai người nọ, từ bả vai trượt xuống, hắn phát hiện da thịt người nọ thật rắn chắc và mạnh mẽ, cơ bắp sau lưng sít sao chặt chẽ, vai rộng eo nhỏ, không phải kiểu lưng hùm vai gấu, mà cực kỳ dẻo dai và cứng cáp.
“Muốn nữa không?” Người nọ dùng bả vai chống đỡ đầu gối Tạ Lỗi, khẽ đẩy một cái, khiến thân thể hắn gập đôi lại. Tạ Lỗi ngập ngừng một lát, rồi trầm trầm dõng dạc nói, “Học đệ chủ nhân, yêu tôi đi…”
“Học trưởng ɖâʍ đãng, anh thật đúng là, cuồng ɖâʍ,” Người nọ mắng hắn, rồi lập tức hung bạo tiến công, Tạ Lỗi đột nhiên sợ hãi kêu lên một tiếng.
“Sao thế?” Âm thanh lẫn cả ý cười quanh quẩn bên tai, Tạ Lỗi muốn che miệng, nhưng người nọ lại nâng tay hắn, buộc hắn tiếp tục ôm lấy vai mình, cười khẽ, tiếng cười trong veo, nhưng lại mê hoặc không nói nên lời, “Tư thế này, rất dễ đâm trúng…”
Nói xong, lại mãnh liệt thúc ép, Tạ Lỗi bị đè nghiến, cố gắng ôm lấy bả vai người nọ, hắn chỉ cảm thấy bờ vai đối phương cũng chấn động theo từng đợt va chạm, mà chấn động ấy cũng đánh sâu vào trong thân thể hắn, Tạ Lỗi vẫn giữ nguyên tư thế gập người, mà nơi vừa được đối phương dùng tay ve vuốt, lúc này lại được ma sát theo từng lần va chạm, cảm giác ấy khác với những ngón tay, giống như vừa khươ khoắng, vừa chọc sâu vào thân thể hắn, thúc ép khoái cảm vào thật sâu bên trong hắn.
“Mạnh quá… A a… Đừng…” Những cú thúc vừa nhanh vừa mạnh, phía dưới truyền đến từng đợt âm thanh ‘ten tét’ không ngừng, vừa ẩm ướt, vừa giòn vang, mà kèm theo công kích, Tạ Lỗi cũng liên tục ngắt quãng rên rỉ, mỗi lần va chạm, hắn lại rên lên thật to. Hắn muốn kìm nén, nhưng không cách nào kiểm soát chính mình, khoái cảm theo từng lần va chạm nặng nề truyền tới, đánh sâu vào nơi sâu nhất bên trong hắn, hắn chỉ còn biết gắng sức bám lấy lưng người nọ, không thể chạy thoát. Càng khiến hắn sợ hãi chính là, chiều dài của thứ kia so với lần trước hắn cảm nhận còn kinh người hơn nhiều, hắn nghĩ, độ sâu thân thể mình sắp không đủ để đo hết chiều dài của đối phương.
Tựa hồ nhận ra Tạ Lỗi bị gập người đến khó chịu, người nọ nắm lấy mắt cá chân hắn, nhấc hắn lên, xoay tròn, đổi sang tư thế sau lưng, Tạ Lỗi bị xoay tròn bất ngờ, khẽ rên lên một tiếng, nhưng không đợi hắn đứng vững, người nọ đã kéo lấy tay hắn, tiếp tục hung hăng đưa đẩy. Tạ Lỗi bị ép kề đầu sát vào tường, không có chỗ trốn, chỉ đành cam chịu từng đợt va chạm mãnh liệt không ngừng ập đến.
“A, ư, học trưởng, học trưởng…” Hai chân Tạ Lỗi bủn rủn, tới khi hắn sắp không đứng vững, đối phương đột ngột ôm lấy hắn, hai bàn tay mạnh bạo xoa nắn trước ngực hắn, tốc độ va chạm còn nhanh hơn vừa nãy. Tạ Lỗi cảm thấy khoái cảm tích lũy trong thân thể hắn đã bị thúc lên tới đỉnh núi rồi, khác hẳn với khi hắn tự thỏa mãn, thứ cảm giác này tựa như sóng cuộn biển gầm, càng ngày càng dâng cao, từ giữa hai chân, xuyên thẳng tới eo, lại dọc theo xương sống xông lên não, tiếp theo đó, máu nóng toàn thân hắn dồn lại một chỗ, giữa từng cơn khoái cảm mãnh liệt, hắn chỉ còn biết mê muội, ngay cả phía sau dừng lại lúc nào hắn cũng không biết, tới khi lấy lại tinh thần, hắn phát hiện mình đang tựa vào lòng đối phương, được ôm chặt, tiếng hô hấp mỏi mệt của cả hai quanh quẩn khắp gian phòng.