Chương 42: Người nào thay thế người nào
Vẻ mặt của Giơ Cao Vũ nghiêm túc lên, ” Sáng sớm có gặp qua một lần … Còn nữa, chuyện của nàng giải quyết làm sao ? Nàng nếu thật không buông tay, chúng ta có thể tìm luật sư giải quyết, chúng ta…” Hắn cầm lấy bản hợp đồng mới , ánh mắt sáng ngời, “Có phải phần hợp đồng của nàng không có hiệu quả không ?”
Tất cả mọi người yên lặng, không ai biết nên nói chuyện này như thế nào, dù sao cũng không có ai mong muốn vì Đái Tình mà đài truyền hình chịu thiệt thòi, hơn nữa, mấy năm nay cách nàng đối xử với mọi người không khỏi làm người ta khó xử. Bất quá công lao của nàng mây năm nay, không ai là không thấy được, không biết nên đối xử làm sao với nàng cho phải. Có lẽ tột cùng nên giao cho Gia Đường xử lí vậy …
Gia Đường nhíu mày, chậm rãi mở miệng, “Nếu như nàng không có yêu cầu gì khác, vậy thì theo bản hợp đồng mà làm việc, mọi tổn thất ta sẽ chịu hết thảy. Dù sao khai trừ nàng cũng là hành vi của cá nhân ta, không liên quan đên đài truyền hình. Nếu thật sự nàng muốn làm chuyện tổn thất đến đài truyền hình, vậy …” Hắn cũng cầm lấy bản hợp đồng trong tay Bạc Hà lên. ” Theo như cái này, nàng cũng không còn là nhân viên của đài truyền hình nữa”
Mọi người gật đầu, bọn họ tin tưởng khả năng của Gia Đường, cũng tin tưởng nếu như Đái Tình không phải là sờ hắn điểm mấu chốt, là tuyệt sẽ không có hôm nay cái kết quả này, như vậy xem ra, sau này ở Gia Đường bên cạnh thật phải chú ý , nhất là bạc hà vấn đề thượng, dù sao Đái Tình cũng từng là nhân viên nơi đây, cảm tình của nàng đối với Gia Đường bọn họ cũng nhìn thấy, nhưng tất cả đều có chung một cảm giác … Từ sau khi Bạc Hà quay về, Gia Đường thay đổi rất nhiều, cười giỡn nhiều hơn lúc trước, cũng lãnh khốc hơn lúc trước …
Giơ Cao Vũ bắn cho Gia Đường một ánh mắt, thấy Gia Đường nhún vai, hắn to tiếng nói: “Tan họp! Mỗi người đều có vị trí và cương vị riêng, khởi công!”
“KHông ăn cơm trưa sao ?” Trương Tiểu Diệp thét chói tai, bây giờ đã gần xế chiều mà ngay cả cơm trưa cũng chưa ăn nga
“Ăn cái gì ăn? Buổi tối ăn đi, bây giờ tiếp tục làm việc ! Đói bụng thì tìm đồ ăn trong tủ lạnh a ” Công việc của hắn bận rộn nhất, thường xuyên không ăn cơm, chỉ ăn lót dạ cho qua. Vừa nói vừa ném cho Tiểu Diệp một cái chìa khoá, lại bị thuộc bác đoạt trước một bước, hướng về phía trương tiểu Diệp chen chúc dưới mắt, “Cùng nhau!” Nói xong bụng còn rất phối hợp ừng ực: ùng ục một tiếng, đi qua bên cạnh hắn mấy người không có chỗ nào mà không phải là trên khóe miệng giương hình dáng…
Gia Đường vui mừng nhìn những ngươi này, bọn họ cũng vì sân khấu mà giao ra nhiều lắm, thử nghĩ xem… Đái Tình cảm giác không phải là? Bất đắc dĩ lắc đầu, hắn ôm bả vai Bạc Hà hướng đến phòng ghi hình, muốn nàng nhanh chóng quen thuộc với công việc. Hôm nay Đái Tình chính thức rời đi, tiết mục nàng nhận không thể là tiết muc cua hắn mà là của Đái Tình ….
“Nếu thật sự Đái Tình không chịu chấp nhận, ngươi sẽ làm theo lời ngươi nói, không công nhận hiệu lực của hợp đồng sao ?” Bạc hà chờ câu trả lời của hắn, thật ra thì, nàng cũng không biết mình rốt cuộc nghĩ nghe cái gì, hoặc là Gia Đường nói như thế nào nàng cũng sẽ không hài lòng…
“Ngươi hy vọng ta làm như vậy sao?”
Bạc hà không nói, một lát sau sau, chậm rãi phun ra một câu, “Thật ra thì ta cũng không biết, ta chỉ là hy vọng ngươi đừng làm quá “
“Nữ nhân ngốc, ngươi sợ ta thương tổn nàng? Nhưng là đã thương tổn, cái nàng quan tâm vốn không phải là tiền, chỉ là muốn ta van xin nàng, khiến ta rời khỏi ngươi, nếu như vậy, ta thà rằng thương tổn nàng, ngươi … Là người mà cả đời này ta tuyệt không thương tổn” Trong lòng hắn rõ ràng, thật ra thì hắn cho nàng tạo thành quá rất lớn tổn thương, nhưng cũng không phải cố ý làm, nguyên mà đối đãi tình cảm hắn quá mức nội liễm, thế cho nên để cho người khác cho là hữu cơ nhưng ngồi, vốn dĩ sau sẽ không …
Bạc Hà định nói đã bị môi của Gia Đường ngậm lại, cho đến khi nàng không còn phản kháng nữa, nàng mới nhìn thấy tia cười xấu xa trên mặt hắn …
“Ngươi làm gì a? Bên trong sân khấu nhiều người như vậy, còn đứng ở đây mà … Ta đoán ngay cả Giơ Cao Vũ ngồi trong văn phòng cũng nhìn thấy được a “
Hắn không để ý đến, chẳng qua là tùy ý đơn độc thủ hoàn ở vai của nàng một loạt, tiếp tục đi về phía trước, “Cần gì phải quản chuyện của bọn hắn ? Ta chính là muôn cho toàn thế giới nhớ kỹ, ngươi chính là của ta, không có kẻ nào có thể phá hỏng quan hệ của chúng ta” Hắn nói rất tuỳ ý nhưng Bạc Hà lại cảm thấy rúng động một trận, nàng có chút không tin được … Nếu bốn năm trước hắn nói vậy thì nàng sẽ đi sao ? Bất quá hắn nói như vậy làm cho nàng thật rất rất cảm động…
Hắn nắm lấy vai Bạc Hà, ” Hãy nghe ta nói, một lát ta sẽ dẫn ngươi đến tiết mục của Đái Tình, chủ yếu là để ngươi hiểu rõ một chút, không cần khẩn trương”
“Cái gì? Ngươi để cho ta thay thế được vị trí của nàng? Không phải là tiết mục của ngươi sao ? Thật … Thích hợp sao ?”
“Ngươi cảm thấy có nơi nào không thích hợp ? ” Ngữ khí của hắn rất chân thành, để cho bạc hà có chút sợ, sao nàng không thấy hắn co bộ mặt này chứ ?
Nàng thuận thuận khí, “Dù sao cũng không thích hợp, bởi vì ta mà nàng bị khai trừ, nay ta lại thay thế tiết mục của nàng, người khác sẽ cảm thấy như thế nào ?”
Gia Đường tận lực làm cho mình tâm bình khí hòa, thiện lương dĩ nhiên là tốt nhưng thiện lương quá đáng lại thành ra không tốt. Giờ phút này nàng cư nhiên cho rằng là vì nàng ma Đái Tình bị khai trừ ? Chư không nghĩ tới nguyên nhân Đái Tình chọc giận hắn ?
Nàng chỉ cảm thấy thân thể bị quay chín mươi độ, sau rút lui hai bước, cả người giam cầm ở trên vách tường, Gia Đường hai tay nắm chặt lấy vai của nàng, để cho nàng nhìn mình, “Ngươi nghe rõ ràng! Không phải vì ngươi mà nàng bị khai trừ mà là bởi vì năm đó ngươi vì nàng nên mới ra đi, cũng là nàng cố gắng thay thế ngươi, nhớ kỹ, ngươi không nợ nàng bất kỳ vật gì, thiếu nàng cũng chỉ có ta, mà thiếu ngươi cũng là ta … Ta biết ta không nên đem nàng ở, cho tới nay ta cũng đơn thuần cho là, chỉ cần không để cho nàng hy vọng, nàng sẽ nhớ thông, bởi vì ta cũng không muốn thương tổn bất luận kẻ nào, nhưng là thế nhưng làm cho nàng ở sau khi ngươi trở lại còn có cơ hội thương tổn ngươi, đây đều là ta thất ngộ… Cho nên ở vấn đề của nàng thượng ta sẽ không nữa buông lỏng, nữa cũng sẽ không khiến nàng có cơ hội thương tổn ngươi…”
“Tốt!” Một trận vỗ tay vang lên, Giơ Cao Vũ cùng vài người khác đi tới , đây quả là một màn kịch hoàn hảo đến ngọt ngào ! Không biết bọn ho xuất hiện từ lúc nào, chẳng qua là nàng và Gia Đường quá nhập tâm nên không chú ý tới . Vừa nghe thấy thanh âm, Bạc Hà nhanh chóng đẩy tay Gia Đường, cúi đầu đỏ mặt, lộ ra bộ dạng tiểu nữ nhân …
Gia Đường khoa trương giơ quả đấm lên, “Các ngươi tới đây có ý gì ?”
“Hừ, chúng ta vừa rồi thấy được hình ảnh không nên thấy, rất đặc sắc, kết thúc … Chẳng qua là quá xa nghe không được, tò mò không nhịn được nên khống chế cả tay chân, tự nhiên đi tới chỗ này “Giơ Cao Vũ thản nhiên nói làm cho cả khuôn mặt của Bạc Hà lại càng ửng hồng, thì ra là vừa rồi bọn họ nhìn thấy hết, hơn nữa cả lời nói vừa rồi cũng bị nghe thấy, thật sự là làm cho người ta thẹn thùng, nàng định xoay người bỏ chạy thì cánh tay bị nắm lại, “Đi ngược rồi , bên này”
Nói xong nàng đã bị Gia Đường kéo đi, nàng thật không dám tin nữa, người này càng lúc càng có xu hướng “DÃ man” và “Bạo lực” a
“Ngươi… Ngươi chú ý một chút có được hay không? Tất cả mọi người đều đang nhìn chúng ta a” Nàng giống như một tiểu hài nhi đang làm nũng, làm cho Gia Đường cảm thấy thú vị, từng cái kia sao sợ bởi vì chính mình làm trái với ý nguyện của nàng mà làm cho nàng không vui, cho nên hết thảy theo nàng, mà hôm nay mới chánh thức hiểu, chỉ cần là đối với hai người bọn họ quan hệ tốt, nên cái gì cũng bất kể, hắn cũng rốt cục hiểu bạc hà sẽ không bởi vì chuyện như vậy thật không vui… Thật ra thì cho tới nay cũng là mình không biết nàng mà thôi…
Thấy hắn không có phản ứng vẫn kéo tay nàng, bạc hà cũng là ngầm đồng ý , phản đang mình bây giờ ở trước mặt hắn đã không có đánh trả năng lực, hơn nữa cái này cảm giác thật ra thì thật rất tốt, thì ra là thực tập thời điểm ở tiết kiệm sân khấu, làm làm sinh nào dám có cử động như vậy, như bây giờ thật ra khiến trong lòng nàng có mạc danh: không khỏi thỏa mãn, mặc dù ngoài mặt còn muốn thỉnh thoảng làm xuống phản kháng, nhưng là tựu trong lòng đã sớm rót đầy mật… Bất quá hảo tâm xuống phản kháng, nhưng là tựu trong lòng đã sớm rót đầy mật… Bất quá hảo tâm tình bị nàng đột nhiên toát ra ý nghĩ chen chúc chạy.
“Đái Tình làm tốt như vậy, tren người ta lại không có khí chất của nàng, lỡ như không hay thì làm sao ?”
“Ai bảo ngươi phải có cùng phong cách với nàng ? Ta bố trí ngươi là để thay đồi tiết mục này … Ngươi không thể làm cái bóng của bất cứ ai, nhất định phải có một vinh quang dành cho mình, tạo ra phong cách nổi bât, hiểu không ? Cho ngươi xem tiết mục của nàng cũng chỉ là muốn ngươi học hõi chút ít thôi … Năm đó ai là người tự nói sẽ trở thành người chủ trì nổi tiếng a ? Bây giờ sao lại như trái bóng bị xì hơi thế ?”
Bạc hà le lưỡi một cái, cũng là… có Gia Đường ở đây, lo lắng của nàng sẽ trở thành dư thừa …
Nàng cười khúc khích gật đầu, Gia Đường xoa xoa đầu của nàng, “Thế này mới ngoan ! Phải tin tưởng ngươi và chính lão công ta nữa, không ai ưu tú hơn ngươi, hiểu chưa ?”
Hắn đưa Bạc Hà vào phòng chiếu phim, mình còn chỉ kém một cước tựu rảo bước tiến lên trong nháy mắt, nghe thấy được cái kia thanh âm quen thuộc từ phía sau bọn họ vang lên, “Tống đài trưởng, chờ một chút…”
Đái Tình lại tới nữa … Chỉ thấy đằng sau nàng là một nam nhân cầm theo công văn, bộ dạng hào hoa phong nhã, lại rất nghiêm túc, trên người toả ra khí chất đặc biệt, người không sáng suốt cũng nhìn thấy đó là một lão luật sư … Xem ra lần này Đái Tình thật sự là” Có chuẩn bị mà đến” , Gia Đường không có vẻ mặt gì, tiếp tục kéo Bạc Hà đi vào, hướng về phía người ở bên trong nói một câu, “Tiểu Dương, cho nàng xem một lần tiết mục của Đái Tình, sau đó nói sơ qua toàn diện …” Sau đó hắn đặt Bac Hà vào chỗ ngồi, vỗ vỗ đầu nàng. ” Ở chỗ này đợi ta, ta sẽ nhanh chóng trở lại”
Sau khi Bạc Hà gật đầu, hắn mới xoay người rời đi, một màn này lam cho Đái Tình biến sắc … Không thể như vậy … Hắn không thể ôn nhu với Bạc Hà như vậy, cho Bạc Hà thay thế vị trí của nàng … Đái Tình cho đến nay cũng chưa chịu thừa nhận, chẳng qua là bôn nam nay nàng đã lầm tưởng về vi trí của chính mình … Nàng chẳng qua chỉ là người thay thế (không thành) cho người khác, nếu năm đó Bạc Hà không bỏ đi, có lẽ vị trí hôm nay của nàng cũng là của Bạc Hà …