Chương 3-1

Thần Lạc đã ba ngày không có về nhà ngủ qua một giấc đầy đủ rồi, mà tất cả nguyên nhân tai họa, toàn bộ đều do Sunny tới công ty cùng tổng giám đốc đại nhân trình diễn cảnh nóng vào ngày đó mà ra.


Thật ra thì, mọi việc vốn là tiến hành tương đối suôn sẻ thuận lợi , tất cả vấn đề đều sau khi xảy ra chuyện đó mà dồn dập kéo đến, như măng mùa xuân mọc sau mưa vậy.


Hôm đó sau khi nhận được chỉ thị, đầu tiên cô lén lén lút lút đem cái hộp giấu kĩ trong túi, tiếp đó giống như tên trộm vội vã bước nhanh đến cửa hàng tiện lợi dưới lầu công ty, rất nhanh tìm được nhãn hiệu bao cao su giống trên hộp, chỉ là khi cô ra sức chạy trở về, thì tiểu thư Sunny đã rời đi rồi, trong phòng làm việc hiện trạng là người đi phòng trống đi.


Vốn tưởng rằng tổng giám đốc đại nhân sẽ bởi vì chưa thỏa mãn dục vọng mà giáo huấn cô, nhưng không ngờ rằng cái ông trời con kia cư nhiên cực kỳ thiện lương, chẳng những không có nổi đóa mắng chửi người, ngược lại là nhìn chằm chằm bao cao su cô mới mua về, không thể tưởng tượng được trầm giọng hỏi: “Cô không có cảm giác xấu hổ sao?”


Xấu hổ? Cô đương nhiên là có!
Nhưng là, nếu như vì cảm giác xấu hổ của cô mà làm trở ngại đến cơ hội em gái thực hiện mơ ước.
Cô thà tình nguyện tạm thời quên đi mình có loại cảm giác này.


Lại nói, bao cao su cũng không phải đồ vật khốn nạn gì, hơn nữa có bảo hiểm đương nhiên tốt hơn so với không có bảo hiểm.
Mặc dù thật sự lúc mua cô có một chút lung túng , chỉ là dù sao cũng không phải cô muốn dùng, có cái gì mà ngượng ngùng chứ.


available on google playdownload on app store


Chuyện tiến triển tới đây , thật ra thì đã sớm nên hạ màn, nhưng lúc này vấn đề lại cố tình phát sinh,


trong tiệm tạp hóa xảy ra một đoạn nhạc đệm thế này – lúc cô cầm bao cao su trả tiền vì không chịu nổi nhân viên phục vụ ánh mắt ám muội nhìn cô và bảng tên công việc trước ngực cô quên lấy xuống,
Cô liền không nhịn được mở miệng giải thích:


“Này…. Đây không phải là ta muốn dùng đâu, thật đấy”
Khi đó trong lòng nàng đơn thuần chỉ có một ý tưởng- tuyệt không thể khiến cho nhân viên cửa hàng cho là nhân viên công ty bọn họ " tùy tính "(buông thả) như thế, cho nên cô bắt được cơ hội nhanh chóng giải thích.






Truyện liên quan