Chương 6-4

"Em có sao?" Cô chỉ là một thư ký nhỏ,có tư cách tức giận sao?
Anh đưa ra hai tay thăm dò về phía mặt của cô, nhưng bị cô rất nhanh né tránh.
Thấy thế, anh quyết định vứt bỏ tất cả băn khoăn lo lắng cùng sách lược, đem lời nói chân thật trong lòng mình thổ lộ ra ngoài.
"Anh yêu em."


"Anh..." Cô kinh ngạc nhìn anh, giống như bị sợ đến choáng váng.
"Anh yêu em." Anh chăm chú nhìn thật sâu vào đôi mắt to tròn của cô, lại nói một lần nữa.
Cô không có trả lời ngay, chỉ lẳng lặng cùng anh nhìn nhau, thật lâu, cô khe khẽ thở dài.


Nghe anh tỏ tình, Thần Lạc mới phát hiện tìm mình đập thật nhanh căn bản không chịu nổi một kích, "Anh thật không sợ em dính anh cả đời sao?"
Anh sửng sốt một chút, tràn đầy tự tin cười lên, tâm tình trong phút chốc lấy tốc độ thật nhanh trực tiếp lên cao, "Vô cùng vui lòng."


"Nhất định gần đây công việc của anh quá mệt mỏi." Trong khoảng thời gian ngắn, cô vẫn rất khó tin tưởng anh sẽ nguyện ý bị một người phụ nữ bình thường cuốn lấy, hơn nữa... Mặt còn cười đến vui vẻ?


Theo như ngày thường mà đánh giá, lúc này anh sẽ muốn nhíu mày, lộ ra vẻ mặt khinh thường mới đúng!
"Không, anh vô cùng yêu em." Anh lần nữa đưa ra hai tay, dịu dàng nâng khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng động lòng người của cô, chăm chú nhìn thật sâu.


"Yêu em sao?" Giọng của cô rất nhẹ, vẫn có cảm giác tất cả không chân thật.
"Anh cũng không rõ lắm, chờ anh hiểu được, thì phát hiện mình đã yêu em." Tròng mắt đen tràn đầy nhu tình của anh nhìn về cô.


available on google playdownload on app store


"Cho nên... Ý của anh là... Rất có thể sẽ tới cũng nhanh mà đi cũng rất nhanh sao?" Đúng là cái này nguy hiểm, cô vẫn không có biện pháp lập tức ném hình tượng hoa tâm của anh trước đây qua sau đầu.
"Ai nói tới cũng nhanh?" Anh bất mãn hừ lạnh.


"Không phải anh nói, lúc anh còn chưa hiểu được thì biến thành như vậy rồi hả?" Chẳng lẽ cái này chưa tính là nhanh?
"Không, nó tới rất chậm..." Nhìn vẻ mặt cô hoang mang, anh thâm tình cười một tiếng, "Anh sống hơn ba mươi năm, lần đầu mới biết đến mùi vị yêu một người là thế nào."


Cả người Thần Lạc đần độn, hoàn toàn không biết nên phản ứng sao, đây là lần đầu tiên có người trực tiếp tỏ tình ở trước mặt cô, quan trọng là, đối phương còn là cấp trên anh tuấn đẹp trai lợi hại của cô, ông chủ, trước đó cô còn liều cái mạng già cảnh cáo mình không được si tâm vọng tưởng.


"Em sao vậy?" Lúc hỏi câu này, cổ họng Hắc Diệu Luân đột nhiên cảm thấy một trận khẩn trương.
"Cái gì?" Cái gì sao vậy?
Nhìn khuôn mặt vô cùng anh tuấn của anh, thấy trong con ngươi anh bất an cùng khẩn trương, Thần Lạc cảm thấy chính mình sắp không thở được.


Ở đây một giây, cô đột nhiên có thể lý giải tại sao có người trúng xổ số trên trăm triệu mà ch.ết bất đắc kỷ tử rồi.
Bởi vì vui mừng quá lớn, thật sự không thể chỉ một trái tim nho nhỏ có thể phụ tải được, cơ thể trong nháy mắt quá vui mừng, hưng phấn dường như sắp nổ tung.


"Được rồi, anh đã từ trong con mắt của em lấy được đáp án." Trên mặt Hắc Diệu Luân có nụ cười tự tin kiêu ngạo.
" Trong ánh mắt em có đáp án?" Nét mặt của cô thoạt nhìn tràn ngập nghi ngờ.


"Đúng vậy." Tay trái của anh lướt nhẹ từ gò má đến cằm của cô nhẹ nhàng chế trụ, ngón cái tiếp xúc ở trên cánh môi đỏ thắm của cô dường như an ủi, "Em đồng ý với anh." Anh nghiêng người gần sát lỗ tai của cô nói, giọng ôn hoà hiền hậu giống như rượu nguyên chất làm người ta say mê.


"Em đồng ý với anh?" Thần Lạc vẫn như cũ mờ mịt nhìn vào mắt của anh.
Chuyện là thế nào? Bản thân cô cũng không biết?


"Từ hôm nay... Không, từ giờ phút này, em là bạn gái của anh." Anh cười nhìn vẻ mặt cô sững sờ vì bị mình mê hoặc, quyết định rất độc đoán. Chưa từng có một phút nào giống như bây giờ, anh đột nhiên phải dồn hết sức quyến rũ bẩm sinh phái nam của mình đến 12 vạn phần.


"Em?" Cô vừa rồi có nói cái gì sao?
Cô nghi ngờ nhíu mày lại, sẽ không phải vừa rồi mình bị anh cố ý dùng "Nam sắc", mơ hồ mà gật đầu chứ?
Vừa nghĩ tới đây, toàn thân cô một trận run rẩy, ông trời!


"Đúng, là em." Hắc Diệu Luân ôm cô vào trong lòng, cụng nhẹ trán của cô, tà ác đem hơi thở nam tính trên người mình bao phủ lấy cô.


Vì để tránh cho đêm dài lắm mộng, hiện tại anh quyết định sẽ ép cô nhìn thẳng vào chuyện này; vì muốn công khai xâm chiếm toàn bộ sinh mệnh của cô, anh không ngại lợi dụng mỹ nam kế, hoặc sử dụng một thủ đoạn vô hại nhỏ này.


"Vậy..." Quả thật cô bị anh mê hoặc đến gần như không có biện pháp suy nghĩ.
"Ừ?" Khóe miệng anh nâng lên nụ cười thắng lợi.


"Chúng ta sẽ ở chung một chỗ bao lâu?" Cô cẩn thận mở miệng, ở trong lòng mình cười khổ, trên đời này chắc chỉ có cô vừa mới bắt đầu đã cùng một người đàn ông lui tới, cũng bởi vì tình yêu mà đếm ngược ngày kết thúc.


"Đại khái..." Anh cố ý sờ sờ cằm dáng vẻ nghiêm túc tính toán, "Cả đời đi. Nếu như hai bên vẫn hài lòng với nhau mà nói, thì kiếp sau nữa, anh sẽ nguyện ý hẹn với em cũng không chừng."


Thần Lạc nghe xong lời của anh, gương mặt trong nháy mắt đỏ rực, hoàn toàn không ngờ nhận được đáp án ngọt ngào như vậy. Cô bất chấp bên trong lời nói này có bao nhiêu phần chân thật, chỉ biết giờ phút này đáy lòng cảm giác rất ấm áp và dễ chịu.


Người đàn ông này nếu như có muốn lừa gạt một người phụ nữ, quả thực đối với anh mà nói rất đơn giản.
Cô lại nghĩ đến một cái vấn đề.
"Ừ?"
"Còn những người đẹp của anh làm sao vậy đây?" Cô khẩn trương hỏi.


"Bọn họ cũng chỉ là gặp dịp thì chơi." Anh cải chính, "Hơn nữa từ đám cưới trở về, anh đã tự mình cắt đứt toàn bộ với bọn họ." Anh vươn ngón trỏ có lực ra, trìu mến vuốt giữa lông mày cô đang ưu phiền.
"Còn có..." Tim của cô không tự chủ mà đập nhanh bởi vì động tác dịu dàng anh.


"Còn có?" Anh có chút bật cười nhướng cao lông mày.
"Chuyện anh kêu em mua giúp anh "Bao cao su" kia lại nên làm sao đây?" Chuyện mới đã xong, bắt đầu tính nợ cũ.


Ở đáy lòng anh âm thầm kêu hỏng bét, đầu óc đồng thời thật nhanh chuyển động, "Em là nói chuyện em làm tổn hộn danh dự của anh sao?" Thấy cô đang muốn mở miệng phản bác, anh vội vàng giành trước đem lời nói tiếp cho hết, "Để cho anh hôn một cái, anh lập tức tha thứ cho em.


Nói xong, không cho cô bất kỳ cơ hội phản ứng, anh lập tức cúi người hôn triền miên lên đôi môi mềm mại ngọt ngào ướt át của cô.
Trong tay Thần Lạc đang cầm ly trà nóng, người đứng ở trong phòng giải khát, nhìn cảnh ngoài cửa sổ thành phố đến ngẩn người.


Thì ra hai người lui tới, vừa là chuyện đơn giản cũng vừa là chuyện khó khăn, lúc trước chưa nói rõ, trong đầu luôn nhắc nhở bảo vệ tim của mình trước sự tấn công đánh cho hừng hực khí thế, chỉ khi nào có một bên thẳng thắn nói ra, "Ở chung một chỗ" lập tức trở nên một cách tự nhiên, mà tất cả công lao thuộc về tài lãnh đạo của anh có phương pháp đi...






Truyện liên quan