Chương 6-2: Đơn hàng số 6: Nam nhân nhà tôi là đại thần (Thân trên)
Điền Dương follow weibo của Chương Viễn, sau đó mới để lại bình luận cho từng cái weibo kia.
Viễn Dương:
Xin hãy dùng nụ hôn dịu dàng để đánh thức cậu ấy đi!
Điền Dương không ngờ bấm bậy bấm bạ lại có thể phát hiện ra một mặt khác của Chương Viên, cậu hăng hái bừng bừng lên Baidu tìm ID của anh. Kết quả đầu tiền là Baidu baike(1).
ID: Bạch Tuộc, nick name: Chương đại nhân, CV kịch truyền thanh tiếng Trung, giới tính nam, cao 180, ngày tháng năm sinh, tác phẩm tiêu biểu…
Tư liệu cá nhân rất chính xác kỹ càng. Điền Dương có chút hiếu kì muốn nghe kịch của Chương Viễn, vì vậy nhắn tin cho Anh Đào.
Điền Dương:
Tôi muốn nghe kịch của Bạch Tuộc, có thể gửi cho tôi không?
Anh Đào lập tức trả lời cậu, ba dấu chấm than làm cậu hoảng sợ.
Anh Đào:
!!!
Anh Đào:
Cậu muốn nghe kịch của Chương đại nhân?! Tôi cũng là fan cuồng của anh ấy! Kịch của đại nhân có rất nhiều, tôi tìm cho cậu.
Anh Đào cho rằng Điền Dương cũng là fan của Bạch Tuộc, nhất thời nhìn thấy tri kỉ cho nên kích động vô cùng. Kết quả, cô không chỉ nén kịch của Bạch Tuộc gửi đi, còn kèm theo bản cắt những cảnh H, tổng cộng hơn 400 Mb.
Anh Đào:
Chỗ H cẩn thận đừng để cho chồng cậu thấy được, nếu không khẳng định sẽ ghen.
Điền Dương:
Tuyệt đối không để cho anh ấy nghe thấy đâu.
Kết quả sau khi Điền Dương nghe xong bản cắt, cả người đều xong đời.
Mẹ nó, thở dốc so với bình thường còn hay hơn!
Nhưng mà người bên trong phối hợp với anh không giỏi bằng cậu *ngoáy mũi*
Anh Đào:
Được rồi, muốn vào nhóm fan của Chương đại nhân không?
Điền Dương:
Bạch Tuộc có ở trong nhóm không?
Sợ bại lộ thân phận, Điền Dương phải cẩn thận thăm hỏi.
Anh Đào:
Chương đại nhân không có nhóm fan, nhóm này là do các fan lập nên.
Điền Dương:
Có, tôi muốn vào.
Điền Dương vừa mới vào nhóm, trên màn hình đã nhảy ào ào ra một đống chữ cái, thật đúng là náo nhiệt. Trong nhóm có hơn tám trăm thành viên, cũng khó trách.
Anh Đào:
Mọi người mau tới hoan nghênh người mới đi, con trai đó.
Vốn có nhiều người trò chuyện như vậy, lẽ ra câu nói của Anh Đào rất dễ bị trôi qua, nhưng mà Anh Đào dù thường lặn nhưng vẫn rất quen thân với các cô gái trong nhóm, hơn nữa Bạch Tuộc từng nhận vai quần chúng trong kịch của cô chuẩn bị, cộng thêm họ luôn hoan nghênh fan nam.
Trong nhóm đều là chị em với nhau, hiếm khi có fan nam, tất nhiên ai cũng nhiệt liệt đón chào. Điền Dương sửa lại tên trong nhóm rồi mới nói.
Viễn Dương:
Chào cả nhà, mong được giúp đỡ ><
Fan cuồng phong độ số 1:
Gào khóc, fan nam quá đáng yêu.
Fan cuồng phong độ số 2:
Chào fan nam, tôi cũng là con trai *nắm tay*
Fan cuồng phong độ số 3:
ID này thật quen mắt, có phải là CV mà Bàn phím nhắc tới trên weibo không?
Fan cuồng phong độ số 1:
Hóa ra là một CV, chờ mong cậu hợp tác với Chương đại nhân sau đó kéo anh ý rẽ vào đây luôn.
Fan cuồng cực đoan số 1:
Người mới sao có thể dễ dàng hợp tới với Chương đại nhân được.
Fan cuồng cực đoan số 2:
Đùi đại nhân không phải muốn ôm là có thể ôm.
Bởi vì đây là một nhóm do fan tự lập ra cho nên người trong nhóm cũng có chút hỗn tạp. Trong đó cũng có không ít thành phần cực đoan ấu trí, các fan trẻ tuổi. Anh Đào đã từng nhắc cậu nên Điền Dương có thấy cũng không thể trách.
Nhìn về phía mọi người đang bàn về đồ trang điểm, Điền Dương không nói nữa, liền thu nhỏ khung chat nhóm.
Thời gian sau đó, Điền Dương đều đeo tai nghe thưởng thức kịch truyền thanh của Chương Viễn. Từ ôn nhu dịu dàng cho tới xấu xa khốn kiếp công, thực sự là dạng nào cũng có. Trong lúc đó, mỗi lần Điền Dương thấy Chương Viễn diễn vai không phù hợp với hình tượng của bản thân đều kích động hét to, lần nào cũng bị nhân viên cửa hàng khinh bỉ “Lên cơn điên gì vậy?”
Bởi vì nghe quá chăm chú, cậu để nhỡ rất nhiều cuộc gọi của Chương Viễn, phải nhờ Diêm Vi nhắc nhở mới biết.
“Có thể đi rồi.” Điền Dương hẹn Chương Viễn cùng tới cửa hàng đồ ngọt mới mở tại khu phố trung tâm.
“Em đi ngay đây.”
Điền Dương đeo balo lên vai, tạm biệt mọi người trong cửa hàng rồi mới vừa chạy vừa nhảy đi, liếc mắt đã thấy một chiếc xe đỗ ở con đường đối diện.
Cửa sổ xe hạ xuống, Chương Viễn cười tủm tỉm nhìn về phía cậu. Điền Dương chỉ lo nhìn chiếc xe kia, bước chân nhanh qua đó, thiếu chút nữa bị xe khác đụng phải, hoảng sợ chạy tới ngồi vào ghế phó lại.
“Qua đường sao em không chú ý một chút?”
Điền Dương lè lưỡi, “Sau này em sẽ chú ý.”
Đi được năm phút, hai người mau chóng tới điểm đến. Cửa hàng đồ ngọt được trang hoàng rất đáng yêu, làm Điền Dương thấy cảnh đẹp ý vui. Hai người tìm một góc yên tĩnh ngồi xuống, Điền Dương vừa đặt mông đã vội vàng lật menu ra xem.
“Cái này, cái này, cái này cũng muốn, còn có cái này, lại thêm cái này, sau đó mang cho tôi nước dưa hấu.” Điền Dương chỉ bánh kem, hỏi Chương Viễn muốn ăn cái gì, hoàn toàn vứt béng quyết định giảm béo của mình ra sau đầu.
Chương Viễn cái cũng không nói, đi tới quầy hàng thanh toán.
Khi anh trở về, trong đĩa đựng đủ chỗ bánh ngọt cậu chọn.
“Anh không ăn sao?” Điền Dương hỏi.
Chương Viên khẳng định: “Em không ăn hết được đâu.”
Đĩa được đặt lên bàn, Điền Dương dường như rất sự món ngon trước mắt bị đoạt đi.
“Anh đừng hòng cướp của em, những cái này đều là của em.”
Chương Viễn chống tay nâng cằm, chỉ mỉm cười nhìn cậu, yêu chiều không gì sánh được nói: “Được, anh không tranh với em, những món này đều là của em hết.”
Bởi vì anh biết, mỗi lần Điền Dương đều gọi rất nhiều đồ ăn, sau đó cần anh phải tới ăn hộ. Huống chi bánh này rất ngọt, sẽ nhanh no.
Điền Dương vui vẻ cắn miếng chocolate, thoáng nhìn sang Chương Viễn đang nghịch điện thoại, chợt nghĩ không biết anh có nói về mình không. Vì vậy cậu lén lút lấy điện thoại ra đặt trên đùi xem weibo.
Vừa mở trang chủ ra đã thấy một weibo mới do Chương Viên đăng.
Bạch Tuộc:
Đưa nhóc đi ăn đồ ngọt, cái miệng phồng phồng thật giống như chuột con ôm kho thóc [Hình ảnh]
Có ảnh chụp làm chân tướng là điều các fan thích vây xem nhất. Chương Viễn ngỗi ở chỗ mình chụp ảnh, chỉ chụp từ mũi xuống, vậy nên có thể thấy được bộ dáng phồng mồm của Điền Dương.
Dám chụp ảnh em.
Điền Dương thuận tiện nhìn xuống bình luận phía dưới.
Bình luận 1:
Gào khóc, nhóc kia thật đáng yêu. Chương đại nhân, hình như đây là lần đầu anh đăng ảnh mặt nhóc, tuy rằng không nhìn ra hình dạng gì.
Bình luận 2:
Giơ tay biểu thị quá thỏa mãn.
Bình luận 3:
Trắng ghê, chỉ chụp có nửa mặt biểu thị không vui vẻ.
Bình luận 4:
Chương đại nhân, nhóc con của anh đang ăn ngon kìa, đâu có giảm béo đâu o(*
≥▽≤
)
ツ
Nhưng mà vóc người này có thật sự cần giảm béo không?
Thấy cái cuối cùng, Điền Dương yên lặng đẩy cái đĩa qua.
“Em no rồi.”
Chương Viễn buồn cười nhìn cậu, sau đó yên lặng ăn những cái bánh bị cậu cắn qua.
Điền Dương quang minh chính đại đặt di động lên, dùng cốc nước trái cây che màn hình.
Viễn Dương
:
Đồ ngọt trông thật ngon (
—﹃—
)// Bạch Tuộc: Đưa nhóc đi ăn đồ ngọt, cái miệng phồng phồng thật giống như chuột con ôm kho thóc [Hình ảnh]
Ngay sau đó, Bàn phím trả lời cậu.
Bàn phím:
Tôi sẽ làm bánh ngọt, có cơ hội mời cậu thưởng thức.
Viễn Dương trả lời Bàn phím:
Được được, tôi đợi cậu.
Bàn phím trả lời Viễn Dương:
Tiền nguyên liệu cậu trả
﹁
_
﹁
Viễn Dương trả lời Bàn phím:
OK OK
Điền Dương cũng không quên nhiệm vụ của mình, dù sao weibo của cậu không nhiều, cậu cứ trả lời qua lại có không ít bình luận. Không từ thủ đoạn, dường như cậu đã hiểu được ý nghĩa sâu xa trong đó rồi.
Chương Viễn đưa Điền Dương đến dưới lầu, bởi vì buổi tối anh còn có tiết mục nên buổi chiều vẫn phải tiếp tục trở về đài. Sau khi nhắc nhở Điền Dương nhớ hâm nóng cơm tối mình đã làm xong, hai người mới hôn tạm biệt, sau đó Điền Dương nhảy nhót vào nhà. Chương Viễn nhìn theo bóng dáng cậu, thẳng cho tới khi không còn nhìn thấy nữa mới lấy điện thoại di động ra.
Viễn Dương:
Xin hãy dùng nụ hôn dịu dàng để đánh thức cậu ấy đi!
Bạch Tuộc trả lời Viễn Dương:
Được, ý kiến này không tồi, có thể thử một lần.
*Chú thích:
(1) Baidu Baike: giống wikipedia.