Chương 56: Sẽ không

Nhân vật đặc biệt hiện ra, kết quả đã sáng tỏ.
Lương Bảo Nhi thấy Cố Thành Viêm xuất hiện, sắc mặt vốn dĩ u ám, càng trở nên khó coi, cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ tới, Cố Thành Viêm đột nhiên lại tới đây.
Không phải anh ấy ly hôn với Lâm Khả Lan rồi sao?


Chẳng lẽ ông bà Cố không thể áp bức được Lâm Khả Lan?
Một loạt vấn đề, khiến Lương Bảo Nhi cảm giác đầu ùng ùng kêu vang, giống như muốn nứt ra.
Không......Cô ta không tin, không tin, anh Viêm lại vì Lâm Khả Lan mà đứng ra!
Nhưng......
Sự thật đặt ở trước mặt, cô ta cũng không thể không tin.


Căn phòng vốn dĩ náo nhiệt, bởi vì Cố Thành Viêm hiện ra lại không có yên tĩnh, ngược lại càng sôi trào hơn.
Không ngờ bản lĩnh của Lâm Khả Lan không nhỏ!


Đầu tiên là Danh Tước, bây giờ lại là Cố Thành Viêm, khó trách tuổi còn trẻ, lại có thể làm giám đốc của Quật Khởi, phía sau có chỗ dựa vững chắc!
“Anh ấy chính là chồng hợp pháp của tôi.” Khả Lan kéo Cố Thành Viêm, cất giọng nói, con ngươi đen nhánh sáng ngời.


Cố Thành Viêm gật đầu, xác nhận, khiến cho tiếng bàn tán càng trở nên sôi trào.
Ánh mắt của mọi người đều tập trung lên hai người, hình như mọi người đều quên mất sự tranh chấp của Quật Khởi cùng Lương Thị.


Tò mò hơn nữa là tại sao một nhân vật nổi tiếng của quân nhân, lại lấy một người không có danh tiếng gì như Lâm Khả Lan.
Thật không thể tưởng tượng nổi!
Quá không thể tưởng tượng nổi!
Một lúc sau......


available on google playdownload on app store


“Đối với chuyện làm hình khiêu ɖâʍ làm hư thanh danh của tôi, tôi sẽ nhờ luật pháp can thiệp.” Khả Lan tiếp tục nói, tay vẫn ôm cánh tay Cố Thành Viêm.
Có Cố Thành Viêm ở đây, cái gì cũng trở nên đơn giản.
Lần này nếu như không phải là Cố Thành Viêm, chuyện sẽ không thuận lợi như vậy.


Nghĩ đến đây, Khả Lan ngẩng đầu, nhìn về phía Cố Thành Viêm, khuôn mặt khó che giấu được sự vui mừng.
Nhưng hai mắt Cố Thành Viêm tối tăm, chăm chú nhìn vào một chỗ khác.
Khả Lan nhìn theo ánh mắt anh, lúc nhìn thấy thì mặt tái nhợt, hai mắt Lương Bảo Nhi đỏ tươi.


Lúc này......Hai tay Lương Bảo Nhi nắm chặt mép bàn, móng tay màu hồng sáng bóng, cắm sâu vào mặt bàn, cả người run rẩy nhìn chằm chằm Cố Thành Viêm.
Vết thương bị bắn vài ngày trước của cô ta, đã tràn ra vết máu đỏ tươi, nhiễm đỏ chiếc váy màu trắng.


Chủ tịch hội thương mại vui vẻ khi thấy Cố Thành Viêm thừa nhận là chồng Lâm Khả Lan......Rốt cuộc có thể tuyên bố kết quả!
Ông ta nhận lấy micro trong tay Khả Lan, điều chỉnh âm thanh, đang chuẩn bị mở miệng nói.
Nhưng......
Lương Bảo Nhi chợt đứng dậy, bất chấp tất cả ra sức tách Khả Lan cùng Cố Thành Viêm ra.


Khả Lan chợt bị đẩy, cơ thể nhất thời không có trọng lượng, thiếu chút nữa ngã, đợi cô đứng vững liền thấy.
Hai tay Lương Bảo Nhi nắm chặt tay Cố Thành Viêm, cả người không ngừng run rẩy, nước mắt tràn lan, mặt trắng bệch.


“Anh Viêm, anh đã quên chuyện anh đồng ý với em rồi sao? Bây giờ tim của em đau quá.” Tiếng khóc của Lương Bảo Nhi xen lẫn tiếng cầu xin, hai mắt đỏ tươi nhìn chằm chằm Cố Thành Viêm, cả người khẽ run, trước ngực nhuộm máu đỏ, giống như đóa hoa mẫu đơn nở rộ.


Thấy bộ dáng Lương Bảo Nhi lúc này, hai mắt vốn dĩ bình tĩnh của Lâm Khả Lan, khẽ nhíu lại, hình như Lương Bảo Nhi rất kích động.


Ánh mắt cô nhìn Cố Thành Viêm, chỉ thấy khuôn mặt lạnh lùng cương nghị của Cố Thành Viêm, hai mắt cụp xuống, không thấy rõ vẻ mặt anh, chỉ có môi mỏng mím chặt, trước sau lạnh lùng như một.
Anh đứng im tại chỗ, hình như không động lòng vì nhưng lời cầu xin của Lương Bảo Nhi.


Mà người của Lương Thị, có vẻ vô cùng tỉnh táo, xem như vết thương của Lương Bảo Nhi bị rách, cũng không có ai đi tới kéo Lương Bảo Nhi ra.
Không khí chợt trở nên kỳ quái, hôm nay lại được biết một quan hệ nam nữ phức tạp.


Chợt, Lương Bảo Nhi đưa tay ôm ngực, hai mắt nhắm lại, ngã về phía Cố Thành Viêm.
Khả Lan thấy như vậy, trong lòng rét run.
Nhấc chân đi tới, đỡ Lương Bảo Nhi đang chuẩn bị ngã vào lòng Cố Thành Viêm, xoay người, ánh mắt nhìn về phía người của Lương Thị.


Thư ký Lương Tú Ly thấy tình hình như vậy, đi tới đỡ Lương Bảo Nhi, cho người đưa Lương Bảo Nhi đi tới bệnh viện.
Khả Lan vẫn mím môi không nói, nhìn người của Lương Thị, sau khi đưa người đi, hai mắt đen nhánh của cô càng sắc bén.
Chợt, trên eo cô căng thẳng.


Ngẩng đầu, vừa đúng lúc chạm phải ánh mắt tối tăm của Cố Thành Viêm, giống như hồ nước, bình tĩnh và tự nhiên.
“Hôm nay ăn mặc không tệ?” Cố Thành Viêm thấy Khả Lan ngước mắt, môi mỏng hé mở, đánh giá cách ăn mặc của Khả Lan.


Nhưng......Lời này vào tai Khả Lan, lại làm cho cô có cảm giác như sét đánh, lúc này vết thương của Lương Bảo Nhi bị rách phải đưa vào bệnh viện, vừa rồi còn gọi anh Viêm!
Chẳng lẽ Cố thủ trưởng......Không quan tâm?
Nghĩ đến đây, Khả Lan đang muốn trả lời, Cố Thành Viêm lại mở miệng.


“Nhưng mà giày hơi cao.” Cố Thành Viêm nói xong, nhíu mày, bàn tay ôm chặt eo Khả Lan.
Bị Cố Thành Viêm ôm như vậy, khuôn mặt trắng nõn của Khả Lan, đột nhiên ửng đỏ, cơ thể giật giật, ý bảo Cố Thành Viêm buống ra, ở đây đều là người lớn tuổi, làm như vậy hình như không đứng đắn.


Cô ngẩng đầu nhìn Cố Thành Viêm, há mồm muốn nói chuyện.
Nhưng......
“Giám đốc Lâm, vẫn muốn nói về hạng mục lần này chứ?” Giọng nói trầm bổng cắt ngang giữa hai người.


Chủ tịch hội thương mại đứng dậy, chuyện đã thành thế này, người cũng đã đi hơn phân nữa, ông phải công bố kết quả, sau đó về với vợ con!
“Nói.”
Lấy được hạng mục, tự nhiên muốn đánh nhanh thắng nhanh.
Nói xong chuyện hạng mục, bản hợp đồng do người của Quật Khởi đưa về công ty.


Khả Lan xem xét Cố Thành Viêm, chợt nhớ tới một chuyện.
Hình như cô từng hứa với Cố Thành Viêm một chuyện, mà sự kiện chính là sau khi hạng mục kết thúc.
Sau đó......
Nghĩ đến đây, Khả Lan khẽ run lên, ánh mắt nhìn về bóng dáng cao ráo của Cố Thành Viêm, dần dần nhìn xuống.


Chợt, Cố Thành Viêm nhấc bước chân, đến gần Khả Lan, Khả Lan lại lui về phía sau hai bước, chỉ cảm thấy, nụ cười trên mặt trở nên co quắp.
Có thể từ từ không?
Chuyện xảy ra ở hội thương mại, mặc dù không lộ ra ngoài, nhưng chỉ cần không liên quan đến chính trị, sẽ khiến cho kẻ khác có cơ hội loan tin.


Truyền bá nhanh nhất là qua internet.
Lương Thị bị tiếng xấu, mang tới ảnh hưởng cũng xấu, vẻn vẹn bảy tiếng, cổ phiếu của Lương Thị đã rớt 1.4% liên tiếp kéo dài......Tạm thời chưa có khuynh hướng tăng lên.
Bệnh tình Lương Bảo Nhi sau khi ổn định, Lương Tú Ly liền về nhà.


Bên ngoài, bà ta vẫn biểu hiện không hề sợ hãi, nhưng lần này cạnh tranh hạng mục thất bại, thị trường chứng khoán giảm giá, quả thật bà ta không có cách nào ung dung được.
Choang......
Bà ta bỗng thò tay, hất ly nước người giúp việc mới bưng lên, tay nắm thành quyền, đập lên bàn trà.


Người giúp việc bị dọa sợ, cả người run lên, vội vàng ngồi xổm xuống, nhặt mảnh vụ của gốm sứ trên mặt đất, sau đó nhanh chóng rời đi, lảo đảo thiếu chút nữa ngã xuống.
Lương Tú Ly không để ý, mà từ trên ghế sa lon đứng dậy, đang chuẩn bị vào phòng làm việc, xử lý chuyện công ty.
Nhưng......


“Thưa bà, Lan Thư của “Danh Tước” tới.”
Lương Tú Ly quen Lan Thư qua một bữa tiệc, bình thường cũng ít khi gặp.






Truyện liên quan