Chương 16
Cho nên ta đã rút ra một điều: Diệp Phương Thành cũng là một người khó đỡ.
Có lẽ công phu bám càng chưa hiệu quả và mặt ta còn chưa đủ dày, phải dày hơn nữa, cách chinh phục nam nhân lãnh khốc chính là như vậy. Cái này là do ta đọc truyện rút kinh nghiệm ra thôi, còn thực tế ta không biết, ta còn chưa có người yêu nha >”
Đừng nghĩ ta thích y thật, ta thừa nhận ta có ấn tượng với y, nhưng ta đang phấn đấu vì mục đích của mình – chơi lại Thần Hi, và ta muốn chinh phục con rùa tự kỉ một ngày không nói quá ba trăm từ này…
Ta trở về Trữ Tú cung lúc gần trưa, buổi chiều không có biến động gì ngoài việc ta đi lại xung quanh cung điện của mình, nhập hội buôn dưa lê với một đám cung nữ thái giám.
Thật ra lúc thấy ta, họ e dè vội lảng tránh đi làm việc, ta phải vừa đe dọa vừa dụ dỗ, họ mới ngồi kể chuyện cho ta nghe. Ta chính là một quý phi đầy thân ái, gần gũi kẻ hầu người hạ, còn có thể ngồi chung dưới hành lang buôn chuyện cơ mà…
Ta đến đây, không ai nói rõ cho ta, ta chỉ có cách tìm hiểu, đôi khi moi tin tức từ đầu đường xó chợ rất thú vị. Có ai muốn nghe không, ta sẽ nói những điều thú vị nhất nhé…
Trong tẩm cung của Bát hoàng tử Diệp Thần Hi có cái gì nhiều nhất? Chính là đàn bà…
Ta biết hắn phong lưu hư hỏng, nhưng khi đối diện với sự thật yêu thần này đã tàn hoa bại liễu, ta thực có chút nuối tiếc khó hiểu… Fan của Hi Nhi, các ngươi có đau lòng không?
Trái ngược lại, Diệp Phương Thành không có một phi tử nào, đám thuộc hạ này còn kháo nhau, ngũ hoàng tử hai mươi ba tuổi kia còn là một xử nam >”
Nhưng mà, chỗ hắn ở không có phụ nữ, liệu có khi nào ngũ hoàng tử là một…
Như vậy, ta càng đau lòng hơn…
Chuyện thứ ba với ta không quan trọng lắm, lão hoàng đế bảy mươi tuổi kia, có đến mười ba hoàng nam và hai mươi công chúa, trong đó đại hoàng tử lẽ ra đã bốn mươi tuổi bị ám sát ba năm về trước, đại công chúa già nhất cũng hơn tuổi mẹ ta, con cái của lão ắt sẽ đông thêm nếu không có hàng loạt hài nhi mới ra đời đã ch.ết yểu…
Chuyện thứ tư liên quan đến mẹ của Thần Hi, tại sao ta lại hỏi chuyện mẹ của hắn? Vì ta đoán bà ta là một người xuyên không…
Mẹ của hắn, là do phụ hoàng cướp được trong một cuộc chiến mở rộng bờ cõi, tiêu diệt Viên Quốc hai mươi năm về trước… bà ta ở trong cung không có phong vị, chỉ là một phi tần cửu phẩm xuất thân nô lệ, sau này cũng không được lão già ngó ngàng đến mấy.
Những chuyện khác thì không ai được rõ…
Hoàn cảnh của Hi Nhi như vậy…
Có phải như vậy chính là động lực để khiến hắn ngấm ngầm tranh đoạt quyền lực?
Thần Hi, ta có chút thương cảm cho ngươi, nhưng thủ đoạn của ngươi như vậy, ta không đứng về phía ngươi đâu…
Còn hai đại soái ca khác.
Nhị hoàng tử Diệp Đông Doanh hai mươi tám tuổi, mẫu thân cũng từng là quý phi, từ nhỏ văn võ toàn tài, uyên bác vượt trội, chính là người được không ít triều thần tiến cử. Có điều trước khi hắn sinh ra vài năm thì đã lập đại hoàng tử con của hoàng hậu làm thái tử rồi. Thái tử là người đức độ nhân từ, rất có hiếu lễ nhưng không xuất chúng mấy. Năm mười một tuổi, Đông Doanh đánh bại nhất đại kì thủ, hắn giúp phụ hoàng xử lý việc nước cũng tinh diệu biến hóa, cao thâm như thế cờ…
Tứ hoàng tử Diệp Khởi Minh hai mươi lăm tuổi, ưu thế là công phu võ học, mười ba tuổi đã ra sa trường, dùng binh linh hoạt thần tốc, uy vũ đánh đâu thắng đó, hắn là người đầu tiên được phong vương, còn giữ chức thượng thư bộ binh, nguyên soái đại quân kiêm thống lĩnh cấm vệ, tương đương bộ trưởng bộ quốc phòng thời nay…
Ngoài ra, ngũ hoàng tử Phương Thành trước năm mười hai tuổi sống ở bên ngoài hoàng cung…
Các hoàng tử trưởng thành đều đảm nhiệm trọng trách trong triều, riêng bát hoàng tử yêu thích thú vui hồng trần, còn đứng tên một vài kĩ viện, khách điếm, thương hội, kết giao với đủ hạng người…
…
…