Chương 23
Bạn gái lên lầu, đẩy cửa bước vào nhà. Cậu thanh niên mà cô vừa nói không tiện, giờ đang mặc một cái áo ba lỗ ông già, ôm một quả dưa sung sướng ăn.
Bạn gái lúc nãy còn đang ngang tàng trước mặt chú, lập tức sụp đổ, đỡ tủ giày chống eo, thở một hơi thật dài: “Hù ch.ết bà đây rồi!”
Thanh niên thấy dáng vẻ thoát khỏi đại nạn của bạn gái, không dám ăn dưa nữa: “Chị làm sao thế? Gặp chú ấy rồi hả?”
Bạn gái lấy tay quạt quạt: “Đương nhiên, chị còn giả ngầu nữa, nhưng cũng sắp mệt ch.ết được.”
Thanh niên lấy giấy ăn lau miệng: “Chú ấy không làm gì chị chứ.”
Bạn gái lườm một cái: “Tên đàn ông của cậu mà cậu còn không biết à, chả cần động thủ, chỉ cần khí tràng đó đã hù ch.ết người rồi.”
Thanh niên cũng bị chọc cười, ôm bụng ngửa ra cười ha ha ha ha trên ghế. Bạn gái đi lại ngồi, cũng ôm quả dưa lên:”Cơ mà trông hắn có vẻ giận lắm, nãy chị hơi đắc tội hắn rồi.”
Ánh mắt thanh niên bình tĩnh: “Chú ấy không dám động đến chị, chị sợ gì chứ.”
Bạn gái húp nước dưa, chớp mắt một cái, liếc nhìn thanh niên: “Cậu thật sự không muốn nói chuyện với hắn à. Cái chuyện ảnh ọt kia chị vừa nói rồi, hình như hắn giận lắm, cảm thấy nhân cách bị sỉ nhục, nên hẳn sẽ để cậu tự đến xoá ảnh đấy.”
Thanh niên nghe đến đó nhất thời đứng ngồi không yên. Cậu liếc nhìn bụng mình: “Như vậy sao mà qua được chứ, đến để chú ấy ép em phá thai ư.”
Bạn gái hơi do dự: “Kỳ thực chị cảm thấy hắn không giống loại người sẽ bắt cậu phá thai đâu. Ít nhiều hắn cũng có cảm tình với cậu, nếu không sẽ không đến đây. Đúng rồi, quên nói cho cậu, hắn đã cho rằng chị là người yêu của cậu, ôi cậu không thấy ánh mắt hắn trừng chị đâu.”
Thanh niên trầm mặc một hồi rồi cười cười cay đắng: “Vậy thì càng không thể gặp mặt. Hiện giờ trong lòng chú ấy em là kẻ xấu xa lắm.”
Bạn gái im ặng, tiện đà an ủi: “Cậu xấu xa gì chứ, không phải lúc bắt đầu đã nói làm bạn giường à. Đừng nói đến chuyện cậu thật sự không có bạn gái, nếu cậu có, hắn cũng không có tư cách bắt bẻ đâu.”
Thanh niên lắc đầu một cái: “Không phải vậy. Chị cũng biết đấy, lúc bọn em vừa bên nhau, em bảo chú ấy đừng đi tìm người khác, chú ấy đã làm được. Hiện giờ trong mắt chú, em đã biến thành một người vừa bắt đầu đã bắt cá hai tay, nên chắc chú ghét em lắm. Thêm vào đó em còn hoài nghi chú sẽ dùng ảnh làm này nọ nữa. Chú vốn kiêu ngạo như vậy, chị thấy người ta sẽ còn lại mấy phần tình cảm với em chứ.”
Bạn gái nắm tóc, than một tiếng: “Trách chị. Hay là chị lại tìm hắn để giải thích?”
Thanh niên nhìn bụng mình: “Thôi không cần, như vậy cũng tốt, đừng liên lạc nữa. Hết thảy cứ chờ em sinh đứa bé ra rồi lại nói.”
Cậu im lặng một lúc, rồi như thuyết phục chính mình: “Em muốn đứa bé, không muốn chú ấy.”
Hơn nữa, chú vốn không muốn tiến thêm bước nữa với cậu, bằng không sao có thể biến thành bộ dạng ngày hôm nay.
Bố của chú đã từng có con riêng.
Thái độ của chú với con riêng luôn khinh bỉ và xem thường, thậm chí là căm ghét.
Thanh niên hiểu rõ, chú sẽ không thể, cũng sẽ không bao giờ kết hôn với mình.
Vậy, trong bụng cậu chính là con riêng.
Hơn nữa cậu rõ ràng là đàn ông, lại trở thành quái vật có thể sinh con.
______________
"Giải thích một chút, theo trí nhớ cá vàng của tui, thì Bạn gái lớn tuổi hơn Thanh niên nên tui để hai người xưng chị – em, nhưng lúc nói chuyện với chú Bạn gái vẫn gọi Thanh niên là “anh ấy”. Nếu sau này phát hiện ra tui nhớ lầm thì sẽ sửa lại sau."