Chương 8: Kết thúc buổi gặp

Để phá tan cái bầu không khí này*Thế Phong*lên tiếng:
-*Tiểu Tuyết* ra đây ngồi đi
Nghe anh nói thế*Ngưng Tuyết*và*Tiểu Thanh*cùng đi tới vừa đi*Tiểu Thanh*vừa hỏi liên tục nhưng* Ngưng Tuyết*cũng trả lời nhưng chỉ qua loa thôi đương nhiên không nói ra chuyện cô với anh hai gả làm người yêu rồi


Hai người con gái đi đến bàn thì ngồi xuống chỗ của mình.*Tiểu Thanh - Hi Thần, Thế Phong - Ngưng Tuyết.
*
*Thế Phong*thấy 2 người quen nhau lại còn rất thân nên hỏi:
-*Tiểu Tuyết* em quen *Huyền Thanh* em gái của tên mặt lạnh kia như thế nào?
- Bạn thân học chung lâu năm hôm qua vừa gặp lại hôm qua.


* Tiểu Thanh* vừa nghe *Thế Phong* gọi anh hai mình là “tên mặt lạnh” thì xuýt nữa phun cả nước vừa uống ra, cố nhịn cười nuốt ngụm nước là cô cười không thể kiềm chế.


Phải biết rằng dù bình thường anh cô đúng là rất lạnh nhưng cô chưa thấy ai có thể trực tiếp nói ra trắng trợn như vậy. Cô giơ ngón tay cái lên tỏ vẻ anh thật siêu.


Còn *Hi Thần* thấy mình bị thằng bạn nói như thế lại thấy em gái mình rất hưởng ứng nên khí lạnh càng tỏa ra, ánh mắt đe dọa lườm nguýt 2 người kia.


Dù *Ngưng Tuyết* chỉ giữ thái độ im lặng không nói gì nhưng cô cực kì không thích cái khí lạnh đang tỏa ra ảnh hưởng đến tâm trạng của mình. Cô nâng mắt nhìn 3 người rồi tập chung trên người *Hi Thần,* môi hồng khẽ mở phun ra mấy chữ càng lạnh hơn:
-Thu ɭϊếʍƈ khí lạnh của anh lại. Khó chịu!


available on google playdownload on app store


Nghe *Tiểu tuyết* nói thế hai người kia không khỏi trợn tròn mắt đây... đây không phải là ra lệnh cho *Hi Thần* sao.


*Hi Thần* anh đây là lần đầu tiên có người dám nói anh như thế nên anh mắt thâm hiểm nhìn cô như muốn giết cô vậy. Anh quay ra nhìn ông bạn *Thế Phong* của mình chỉ buông 1 câu nhưng không lạnh như trước nữa: ( Chưa gì đã nghe lời như thế rồi ^_^)
- Quản tốt người của cậu.


Biết là ang mình cũng đã rất nhịn rồi nên để cải thiện bầu không khí nên *Tiểu Thanh* cô đã khuyên:
- Thôi, thôi. Chắc mọi người cũng đói rồi gọi thức ăn đi


Rồi cô quay ra nhìn anh trai thân yêu của cô với ánh mắt như chú cún con đáng thương. Đương nhiên là ánh mắt này hoàn toàn có tác dụng nên *Hi Thần* đã gật đầu thế là cô hí hửng giơ tay gọi phục vụ.


Không lâu sau thức ăn được đưa lên mùi thơm tỏa ra bay khắp nơi làm anh mắt của *Tiểu Thanh *phát sáng lên, chuẩn bị động đũa gắp thức ăn thì....
Bốp....
*Ngưng Tuyết* vừa nhìn ánh mắt thèm ăn đó cô đã biết* Tiểu thanh* muốn làm gì nên cô nói luôn:
- Lau tay chưa?


Vì sự nghiệp ăn uống cô sẽ không để ý mà lấy giấy ướt lau tay rồi mới ăn.
Còn 2 người đàn ông thì rót rượu vang đỏ đắt tiền vào ly và thưởng thức rồi mới nhàn nhã ăn.


* Ngưng Tuyết* sao có thể yếu thế được cô bảo phục vụ mang cho cô ly Brandy một loại rượu mạnh nổi tiếng được công nhận, uống mà mặt không đổi chỉ hiện lên vẻ thưởng thức.


Thấy cô gọi loại rượu này* Hi Thần* khá ngạc nhiên vì rượu này rất mạnh nhưng thấy cô uống được còn thưởng thức như thế anh cũng cho cô lời khen:
- Tửu lượng không tồi.
Đáp lễ là đương nhiên *Ngưng Tuyế*t cũng khen lại;
- Anh cũng không tồi.


Cuối cùng *Thế Phong* cũng nhớ ra mục đích ngày hôm nay, anh nhìn* Hi Thần* cười nói:
-* Thần*! Cậu thua cược rồi nên đưa vật cược cho mình đi.


*Thế Phong* làm sao mà bỏ qua lễ vật mà anh cùng* Hi Thần* đánh cuộc được chứ. Lần đấy *Hi Thần* bị mẹ bắt cưới vợ nhưng anh cương quyết từ chối để mình biết được 2 người cùng cược xem ai có thể có bạn gái hay vị hôn thê trước thì sẽ nhận được phần thưởng từ quà cược từ người kia.


*Hi Thần* cược *THế phong* không có người yêu và phần thưởng là: 2 chai rượu từ năm 1983 của ba anh, 1 hòn đảo chưa khai hoang, 2 băng nhạc piano của mẹ anh ( Thế Phong thích nghe piano của mẹ *Hi Thần*) và trong vòng 1 tháng người kia phải gọi anh là lão đại.


*Thế Phong* cược *Hi Thần* không có người yêu và phần thưởng: Mạng lưới, Phương trình bảo vệ tài liệu bậc nhất của* Ngưng Tuyết* nhưng đương nhiên anh cũng sẽ không nói ra là *Ngưng Tuyết* thiết lập,Bức “Tháng 10” (1883) - danh họa người Nga Yefim Volkov, 10 phần 100 phần lợi nhuận từ công ty của anh và điiều cuồi cũng giống Hi Dạ là trong vòng 1 tháng người kia phải gọi anh là lão đại.


Dù cuộc nói truyện đã vào nội dung chính nhưng 2 cô gái kia vẫn chỉ lo ăn trưa và nói truyện với nhau. mãi đến lúc* Hi Thần* nói với *Thế Phong* là:
- Cậu thua vì tớ có rồi. Là Ly Ly nhà thiết kế nổi tiếng do mẹ giới thiệu.
- Anh em, tớ cũng có còn dẫn tới đây thế của cậu đâu.


*Thế Phong* cũng không chịu yếu thế vừa nói vừa uống rượu trên bàn.
-Ở...
Chưa kịp nói xong thì đã nghe thấy tiếng
” Rầm, loảng xoảng”


Một vài chiếc bát, ly rượu bị rơi vỡ do *Ngưng Tuyết* tức quá vỗ xuống bàn do cú điện thoại của* Minh trợ thủ* cũng như anh em thay cô quản lý, nghiên cứu vũ khí, huấn luyện sát thủ..... của tổ chức sát thủ *Mị Huyế*t do cô thành lập được 8 năm đứng đầu thế giới ngầm là có thả kẻ có thông tin về cái ch.ết của mẹ cô khiến cô không thể kiềm chế đứng dậy bỏ đi.


Trước khi đi có bảo *anh hai*:
- Phong,Em có việc quan trọng nên đi trước có thể sẽ vài ngày không về bảo ba không phải lo cho em
- Em đi luôn sẽ có xe đón em.


Nói rồi cô cầm túi xách bước ra khỏi nhà hàng lên xe của tổ chức phái đến. Để lại *Tiểu Thanh* khuôn mặt ngơ ngác, *Thế Phong* nghiêm trọng,* Hi Thần* bình thản nhưng trong lòng khá là tò mò mà khiến cho con người lãnh đạm như cô và Phong phải lộ ra khuôn mặt ấy.






Truyện liên quan