Chương 96: Tiểu Ngũ Hành Kết Giới
Bụp bụp! Oành!
Tầng thứ hai lam sắc mộc hành kết giới chỉ trong chốc lát cũng đã bị luồng hồng vụ công phá. Luồng hồng vụ ấy quả thật là có sức thôn phệ kinh người, thế như chẻ tre, mãnh liệt đến nổi không gì có thể ngăn cản nổi.
Ngũ đại phong chủ thất thanh kinh hô, kêu gọi tất cả các đệ tử Phong Thần Tông chuẩn bị kháng địch. Có rất nhiều người còn chưa hiểu đã xảy ra chuyện gì mà vẫn hoang mang chạy ra, nhưng khi nhìn thấy cảnh tượng quỷ dị trên không, thì không khỏi có chút lúng túng.
"Tất cả chúng đệ tử nghe lệnh, hãy mau chóng đến tập hợp tại Phong Thần quảng trường của Kính Đài phong, cùng nhau hợp lực chống lại cường địch!" Thanh âm trầm thấp của Thiên Nhất chân nhân vang đi khắp cả mấy ngàn dặm của Phong Thần sơn mạch.
Đặc biệt là sau khi tầng thứ hai lam sắc kết giới bị phá vỡ, điều ấy đã khiến cho rất nhiều đệ tử cảm thấy lòng như lửa đốt, lo lắng vô cùng. Cũng may là ngũ đại phong chủ đều là những người thân kinh bách chiến, lâm nguy bất loạn. Họ dẫn theo các môn nhân, mau chóng ngự kiếm phi hành đến tụ tập tại Phong Thần quảng trường.
Tầng thứ ba thanh sắc thủy hành kết giới không ngừng phát ra thanh quang, chỉ trong nháy mắt, những tiếng sì sì vang lên không ngớt. Những tầng sau của Đại Ngũ Hành kết giới, càng chắc chắn hơn những tầng trước, bởi vậy, khi luồng hồng vụ bắt đầu nuốt đến tầng thứ ba thì tốc độ rõ ràng đã chậm lại. Điều này đã giúp cho đệ tử của Phong Thần Tông có thời gian tập chung lại.
Lúc này Ám Hồn thú đang đắc ý vung vẩy chiếc đuôi to lớn, cười ha hả nói: "Chư vị đại ca, tuy tòa kết giới này rất chắc chắn, nhưng dưới lực thôn phệ ám nguyên tố của ta thì mỗi tầng mỗi lớp đều bị phá giải nhanh chóng! Ha ha, các người xem, bọn chúng đều đang hoảng sợ đến nỗi phải chạy trốn kia kìa, bộ dạng thật là khốn khổ! Hắc hắc!"
Thủy Hồn thú gật gật đầu, tỏ vẻ đồng ý. Nó nhẹ rung người, khiến cho lớp da bao bọc nước của nó bị chấn động và xuất hiện một vài gợn sóng, điệu bộ của nó lộ rõ vẻ cực kỳ thoải mái, mường tượng như được người ta xoa bóp cho.
"Mẹ nó! Đúng là đồ súc vật, trí lực quả là thấp kém!" Môn chủ Ma môn Huyết Cấm thầm mắng trong lòng: "Rõ ràng người ta đang tập hợp đội ngũ, chuẩn bị cùng chúng ta đại chiến một trận, vậy mà mấy con dã thú các ngươi lại không nhìn ra! Chà……chà……ta quả là đã đánh giá quá cao các ngươi rồi. Trước mặt nhân loại, những loại cầm thú của Yêu giới này, rốt cuộc vẫn chỉ là đồ ngu ngốc. Hừ, như vậy cũng tốt, chỉ cần bọn ta khéo lợi dụng sức mạnh của các ngươi để nhổ sạch những mối lo trong lòng cũng tốt."
Nghĩ tới đây, trên mặt Huyết Cấm lộ ra một nụ cười âm trầm. Lúc này Lãnh Thiên Sương cũng nháy mắt với lão, và nở một nụ cười thần bí với Huyết Cấm, ngụ ý bảo chúng ta thật là tâm đầu ý hợp! Huyết Cấm tự nhiên hiểu rõ tên gia hỏa nửa chính nửa tà này đang nghĩ gì, dù sao bọn họ cũng đều là những người đồng hội đồng thuyền, lợi ích tương đồng, nên cũng không có gì đáng ngại.
Quỷ Vô Nhai cũng không ngốc, lão đang cân nhắc xem có nên đề tỉnh thánh sứ một chút hay không, vì sớm muộn gì cũng phải toàn lực tấn công, nhưng lão nhìn thấy trên mặt những con Phệ Hồn thú kia đang tràn đầy vẻ đắc ý, nên lão lập tức bác bỏ ý kiến nọ. Lão cũng tự biết, tứ vị thánh sứ có thực lực cường hãn như vậy, khẳng định là sẽ không thích người khác phát biểu linh tinh trước mặt mình.
Được rồi, dù sao lần này đến tập kích Phong Thần Tông, tất cả đều dựa vào tứ vị thánh sứ. Mấy người chúng ta cứ ở bên cạnh hưởng lợi là được! Bao nhiêu khó khăn cứ giao hết cho thánh sứ, còn chúng ta giết thì chỉ những đệ tử thuộc hàng đệ nhị lưu, hắc hắc! Như vậy cũng không tệ, thôn phệ hồn phách của đám đệ tử Phong Thần Tông này tất sẽ rất hữu ích cho sự tu hành của ta!
Quỷ Vô Nhai suy nghĩ như thế, rồi tự mỉm cười hài lòng với cách nghĩ ấy.
Nhìn thấy chúng đệ tử của Phong Thần Tông mau chóng tập hợp, hơn nghìn đệ tử Ác quỷ môn, Ma môn và Thánh Tà Tông cũng đồng loạt rút đao ra, thần tình ai nấy đều thập phần khích động, phảng phất như đã chuẩn bị sẵn sàng, lúc nào cũng có thể lao tới sống mái với Phong Thần Tông.
Trong mấy ngàn năm qua, bọn chúng luôn bị thất phái của chính đạo áp chế, đặc biệt là môn phái bài danh đệ nhất, Phong Thần Tông. Trong mỗi cuộc chính tà đại chiến, Phong Thần Tông cũng đã khiến cho bọn chúng tổn thất nặng nề nhất. Bởi vậy, nỗi uất hận ấy đã bị dồn nén từ rất lâu, mãi đến nay mới có cơ hội để đòi nợ.
Oành!
Tầng thứ ba thủy hành kết giới nổ tung, những mảnh vụn bay ra tứ phía đều bị hồng vụ nuốt chửng. Sau khi liên tiếp nuốt hết ba tầng kết giới, năng lực của hồng vụ đại tăng, yên vụ lại càng trở nên dầy đặc hơn, trùng trùng ép tới tầng thứ tư hồng sắc kết giới.
Hồng sắc kết giới, chính là hỏa hành kết giới. Ngay lúc thanh sắc thủy hành kết giới nổ tung, đột nhiên, cả bề mặt vốn trong mờ của hồng sắc kết giới bỗng bùng lên hỏa diễm hừng hực, thế lửa càng lúc càng thịnh, hùng hậu hiếm có, cộng với chiều dài của Phong Thần sơn mạch trải dài suốt mấy ngàn dặm, vì vậy mà thế lửa tựa như đã hình thành một ngọn hỏa diễm sơn, sáng rực cả bầu trời.
Rất nhiều thôn dân bá tánh, từ xa nhìn thấy hiện tượng quái dị như vậy thì đều vô cùng kinh ngạc, chẳng lẽ là ma thần sắp giáng thế? Mọi người không ngừng suy đoán lung tung, và rồi lần lượt quỳ xuống bái lạy và lâm râm cầu khẩn, hy vọng dị tượng kia sẽ không mang tai họa đến cho họ.
"Ồ…?!" Ám Hồn thú kinh ngạc ồ lên một tiếng, nó quay cái đầu giống như đầu cá sấu to lớn, thốt lên kinh ngạc: "Ủa?! Chuyện này là thế nào đây? Tại sao khi công đến tầng thứ tư là hỏa hành kết giới thì thuộc tính của nó chỉ trong chớp mắt đã tăng cường cực nhanh rồi! Thật là kỳ quái!"
Một đóa hồng vân bay tới, thì ra là Hỏa hồn thú, nó đến bên cạnh Ám Hhồn thú, nhiệt tình nói: "Tứ đệ, thế nào rồi? Hay là để nhị ca giúp ngươi một tay nhé. Một tòa hỏa hành kết giới tầm thường kia lại vừa khéo có thể bồi bổ cho ta đây. Ha ha ha!"
Ám Hồn thú gật đầu, rồi tránh sang một bên. Bốn bàn chân hình vuông của Hỏa Hồn thú khẽ đạp lên hồng vân, chiếc sừng đen ở trên đỉnh đầu chợt bạo phát ra một đạo hồng sắc yên vụ, rồi nhanh chóng bay tản ra và hình thành một chiếc phễu ngược khổng lồ, và chiếc miệng lớn của phễu là đang hướng vào tòa hỏa hình kết giới.
Cùng với tiếng quát "Hút"" của Hỏa Hồn thú, quan cảnh chợt tựa như cá voi hút nước, hỏa diễm hừng hực của tòa hỏa hình kết giới dài suốt mấy ngàn dặm, chỉ trong chốc lát đã bị hút hết vào cái đầu lớn của phễu, và chạy luôn vào cái đầu nhỏ, mà ở bên kia chiếc đầu nhỏ của phễu lại chính là chiếc sừng đen của Hỏa Hồn thú.
"Con bà nó! Quả thực không phải nói khoác! Thực lực của mấy con dã thú này quả là cường đại!" Huyết Cấm tuy mắng thầm trong bụng như thế, nhưng lão lại cực kỳ hưng phấn. Lão biết, sau sự việc lần này, thanh danh của Phong Thần Tông nhất định là sẽ bị tổn hại nặng nề.
"Ha ha ha!" Nghĩ tới đây, lão không khỏi bật lên tràng cười điên cuồng. Quỷ Vô Nhai tất nhiên là hiểu rõ tâm tư của y, nên cũng điên cuồng cười theo, cả Lãnh Thiên Sương cũng cười lên phụ họa. Đám thủ hạ thấy môn chủ của mình cười thì cũng lớn tiếng cười hùa theo, nhất thời những tràng cười rộ vang lên không ngớt, làm chấn động toàn thể Phong Thần Tông.
Trên Phong Thần quảng trường, một thân ảnh gầy gò đang cô độc đứng ở đó, người ấy chính là Thiên Nhất chân nhân, oai danh vang lừng, uy chấn Tu Chân giới.
Thần tình của Thiên Nhất chân nhân trầm lặng như nước. Ông ta không ngừng huy động khởi thủ thế, từng kết giới thủ ấn phức tạp liên tiếp nối nhau bay ra. Thì ra cường lực của hỏa hành kết giới được gia tăng, đều là do Thiên Nhất chân nhân kết ấn tăng cường thực lực cho nó.
Nhìn thấy hỏa diễm phía trên hỏa hành kết giới bị một con hồng sắc quái thú hút sạch, Thiên Nhất chân nhân thở dài một hơi, ông ta không biết nó rốt cuộc là quái thú gì mà lại có năng lực phi thường như thế, có lẽ nó nhất định không phải quái thú của nhân giới. Chẳng lẽ lại là quái thú của dị giới? Nhìn Quỷ Vô Nhai ở trên không đối với mấy con quái thú kia có vẻ rất cung kính, nên Thiên Nhất chân nhân chợt hiểu ra, rất có khả năng bọn chúng chính là dị thú của Quỷ giới.
Hai hôm trước, việc bài vị của Phong Thần tổ sư rơi xuống đất đã khiến cho Thiên Nhất chân nhân mơ hồ cảm thấy có điều bất tường. Không ngờ, trường hạo kiếp này lại đến nhanh như vậy! Đã là phúc thì không phải họa, là họa thì không thể tránh khỏi. Phong Thần Tông mãi ngồi ở địa vị bá chủ tại Tu Chân giới không những đã khiến cho chính phái ghen tỵ, mà tà phái lại càng xem họ là cái gai trong mắt, không thể không nhổ.
Oành! Cuối cùng tầng thứ tư hồng sắc hỏa hành kết giới cũng đã bị công phá, luồng hồng vụ sau khi điên cuồng nuốt lấy năng lượng của hỏa hành kết giới liền tiếp tục tấn công tầng kết giới cuối cùng, hắc sắc thổ hành kết giới.
Thổ địa, vừa rộng lớn lại cứng rắn, và tất nhiên thổ hình kết giới cũng chính là tầng kết giới lợi hại nhất của Đại Ngũ Hành kết giới.
Nhìn thấy chư vị phong chủ và các đệ tử của ngũ đại phong vẫn chưa tụ tập đông đủ, Thiên Nhất chân nhân nhẹ thở dài một hơi, rồi nhắm mắt lại, mấy ngón tay của ông khẽ máy động, liên tiếp dệt nên các loại thủ ấn kỳ dị, rồi từng đạo từng đạo lực lượng vô hình từ trong thủ ấn bay ra, lại một lần nữa bổ sung thêm cho sức phòng hộ của thổ hành kết giới.
Trên bề mặt của hắc sắc kết giới, mơ hồ như có một tầng quang mang ảm đạm lấp lóe. Tầng quang mang đó chính là do Thiên Nhất chân nhân dùng sức của bản thân mà tạo nên.
Hỏa Hồn thú hấp thu toàn bộ hỏa hành kết giới xong, thì cực kỳ hài lòng ợ lên một cái, rồi lắc lắc mông, nói với Ám Hồn thú: "Tứ đệ, mùi vị của đạo hỏa hành kết giới này thật là tuyệt vời! Ha ha ha!"
Ám Hồn thú cười nói: "Nhị ca, mỹ vị ở đằng sau còn rất nhiều, nhân loại có nhiều kẻ tu hành không tệ như thế, vừa khéo đủ cho chúng ta đánh chén một bữa!"
Đột nhiên có từng trận âm thanh cường liệt truyền tới, không ngờ hắc sắc thổ hành kết giới lại kháng cự ngang ngửa với hồng sắc yên vụ!
Thủy Hồn thú thấy vậy liền nhẹ nhàng lên tiếng: "Tứ đệ, hãy tăng thêm sức, mau thôn phệ tầng thổ hành kết giới cuối cùng kia đi!"
Ám Hồn thú gật đầu, rồi rống dài một tiếng, toàn thân quang mang màu hồng đậm liền bạo tăng, miệng thổ ra một đạo yên vụ càng thêm mãnh liệt, công thẳng vào tầng hắc sắc thổ hành kết giới.
Hai loại màu sắc hồng đậm và đen cùng ngưng tụ ở giữa không trung, khiến cho thiên tượng trở nên quỷ dị vô cùng. Đa số các đệ tử của Phong Thần Tông dù đang phi hành, nhưng trong lòng ai nấy đều rất khẩn trương, chỉ hận không thể bay tới Phong Thần quảng trường nhanh hơn một chút. Diệu Nhiên theo sát sư phụ là Thần Yên chân nhân, trong lòng nàng hiểu rất rõ, lần này các tà phái phát động tổng tấn công, tất đã có chuẩn bị từ sớm. Nhìn bốn con quái thú vừa kỳ dị vừa lợi hại phi thường kia, thì cũng đủ biết nếu muốn bảo vệ cho Phong Thần Tông được vững chắc, e rằng mọi người sẽ phải liều một phen sống mái rồi!
Sau một lúc giằng co, luồng hồng vụ đã chiếm thượng phong, hắc sắc thổ hành kết giới đã bị ép đến biến dạng và sắp bị phá vỡ. Thiên Nhất chân nhân từ xa quan sát, thấy còn có rất nhiều môn nhân còn đang trên đường đến đây, phải thêm một lát nữa thì bọn họ mới tụ tập đông đủ được.
Bằng mọi cách, ông nhất định phải đợi cho được mọi người quy tụ về Phong Thần quảng trường, nếu không thì thực lực sẽ bị phân tán, và địch nhân sẽ dễ dàng tiêu diệt Phong Thần Tông.
Nghĩ tới đây, ông ta lấy từ trong túi ra năm viên châu, với năm màu là kim, lam, thanh, hồng, hắc, và khẽ ném lên không trung. Nhất thời, không gian ở trên Phong Thần quảng trường liền xuất hiện năm tòa tiểu sơn với các màu sắc khác nhau, lại thêm việc Thiên Nhất chân nhân liên tục kết thủ ấn, khiến cho mỗi một tòa tiểu sơn ấy đều bắn ra một đạo quang mang kích thẳng đến hắc sắc thổ hành kết giới.
Trong lúc hắc sắc thổ hành kết giới sắp bị thôn phệ, đột nhiên được với năm đạo quang mang này tiếp thêm sức mạnh, khiến cho lớp hắc sắc quang mang bên ngoài dần dần được đẩy ra, và thay vào đó là một cái lồng phòng hộ màu ngũ sắc đang dần được hình thành!
"Giỏi cho lão mũi trâu Thiên Nhất, không ngờ lại còn có thể tạo nên một cái Tiểu Ngũ Hành kết giới khác, đúng là đồ sâu bọ cứng đầu, đánh mãi không ch.ết a!" Huyết Cấm nhìn thấy hết tình hình trước mắt nên vừa tức giận vừa lên tiếng mắng chửi.