Chương 13

Thân là một cái trym, áp lực của mình rất lớn.
Đặc biệt khi mà cái truyện ngắn này được cho vào mục ‘Nguyên tác – đam mỹ – cận đại hiện đại – nặng đô (?)’
Đập giường! Có thể loại này sao? Có thể loại này sao
…… Đệt! Mình không nghĩ truyện này lại là truyện đam mỹ!


Ai nha~~~~ truyện đam mỹ chán lắm~~~~~~
Người đẹp ơi, dám viết ngôn tình không?
Nhưng mình nhanh chóng nhận ra một điều, nếu truyện này mà là ngôn tình……
Vậy thường thì nhân vật chính sẽ là con gái…
Mà trong bối cảnh truyện bình thường thì… con gái hổng có tờ rym…
…… = =!
—–


Quay lại truyện chính. Giờ đang nói đến đoạn nhà chủ nhân chỉ có hai cái giường…
Anh bác sĩ đi tắm, còn chủ nhân ngồi đần mặt trên giường…
Cửa phòng tắm bật mở, hơi nước tỏa ra nồng nặc. Loáng thoáng trong đó một bóng người……
Đồ biến thái!


Tắm xong phải mặc quần áo vào chứ!!!
Chủ nhân: “Tắm xong rồi sao anh không mặc quần áo vào?”
Bác sĩ: “Anh quen ngủ nude rồi. Ngủ nude tốt cho sức khỏe.”
Chủ nhân: “……”
Thói quen gì mà khiến người khác nổi da gà da vịt thế này!


Mình muốn chen ngang một chút! Thân là một cái trym, mình không tán thành ngủ nude chút nào.


Như có lần chủ nhân tắm xong, còn chưa mặc quần áo thì đã thiếp đi vì quá mệt. Nhiệt độ điều hòa để thấp như vậy, phần dưới thì cứ để tơ hơ ra đấy làm mình lạnh cứng đến nỗi sáng hôm sau tỉnh dậy, chủ nhân còn tưởng mình lại chào cờ buổi sáng……


available on google playdownload on app store


Thấy chủ nhân không nói gì, anh bác sĩ lại giở giọng ngây thơ vô tội: “Anh không nghĩ đêm nay lại ngủ lại đây nên không có đem đồ thay.”
…… Không mang đồ thay thì ở lại qua đêm làm gì? Không biết lịch sự gì hết! Chẳng lẽ hắn ta muốn mặc đồ của chủ nhân hay sao?


Bác sĩ vân vê cằm: “Hay là em cho anh mượn tạm đồ của em đi?”
Chủ nhân và mình: “……”
Mình điên rồi đấy! Đờ mờ nó chứ! Thằng ngu này sịp cũng không mang theo, chẳng lẽ lại để tên Tây rởm kia mặc sịp của mình!?


Hơn nữa, nếu chủ nhân của mình mà là nữ, liệu hắn có dám mặc đồ ngủ của con gái không?
… Bọn ngủ nude đúng là chán thật!
Dù thế nào thì, chủ nhân cũng không muốn nhìn hắn tồng ngồng như thế mà ngủ. Vũ khí lộ thiên kiểu này nguy hiểm kinh khủng.


Cẩn thận lại xảy ra vụ án đẫm máu nào thì ch.ết – ờ… tỉ như hoa cúc đẫm máu.
Cho nên chủ nhân đưa cho hắn một bộ đồ ngủ.
Bác sĩ: “Sịp đâu em?”
Chủ nhân: “Không có đồ mới.”
Bác sĩ cười nói: “Anh không ngại đâu.”
Chủ nhân: “Tôi ngại…”


Vì chủ nhân cương quyết không cho mượn, nên anh bác sĩ đành phải để vườn không nhà trống đi ngủ.






Truyện liên quan