Chương 15
Thương thế quá nặng, phải vô bệnh viện.
Chủ nhân vốn chẳng biết bệnh viện nào tốt cả. Mà ngẫm lại, anh bác sĩ không phải đang làm việc ở bệnh viện chuyện trị bệnh Nam giới sao? Vậy thì đưa đến đó đi.
Đêm hôm khuya khoắt, tiếng còi xe 120 hú hụ tống thẳng vô bệnh viện.
Mà xem chừng anh bác sĩ cũng khá nổi tiếng trong viện. Bác sĩ y tá bên 120 vừa nhìn thấy hắn đều giật mình: “Bác sĩ Giang, anh sao vậy?”
Rồi xem xét vết thương của hắn thế nào.
Chủ nhân cũng lo lắng: “Bị thương ở đâu vậy? Có nặng không?”
Vẻ mặt em y tá rất là quái dị: “Các anh rốt cuộc đã làm gì vậy……”
Chủ nhân lúng túng như gà mắc tóc: “Cũng… cũng có làm gì đâu… Rốt cuộc anh ấy bị sao vậy?”
Y tá: “Bị gãy…”
Chủ nhân: “……”
Y tá: “Bị gãy… dương v*t……”
Chủ nhân: “……=口=!”
……………………………………………………
…………………………
……………
Mình lạnh sống lưng! Ngần này tuổi đầu, chưa có ai nói cho mình hay… trym tụi mình cũng có thể bị gãy……
Cơ thể mình cũng có xương để gãy sao? Mình không biết đó!
Lực chiến đấu của chủ nhân lại tăng thêm rồi! Nát máy đo luôn!
Trình độ thương tổn của anh ấy với trym từ sau khi gặp gay xong cứ gọi là bay lên thẳng tắp! Khủng bố phải gọi bằng cụ!
Mình bật khóc vì vui sướng.
Tốt quá rồi.
Sau này có thằng trym gay nào đến sàm sỡ mình, chỉ việc ra đòn đạp phát gãy luôn là xong hết!
Xe đã đến bệnh viện. Các bác sĩ trực cấp cứu đều kinh ngạc: “Không phải là bác sĩ Giang đây sao? Cậu ấy bị sao vậy?”
Y tá: “Gãy dương v*t……”
Đám bác sĩ đều quay sang nhìn chủ nhân mình.
Chủ nhân che mặt: “……”
……Hình như, bình thường đều là một nam một nữ đến thì phải =__=.
Vì vậy, chỉ trong vòng có nửa ngày, cả bệnh viên đều biết:
Bác sĩ Giang của bệnh viện mình nửa đêm bị 120 đưa đến viện cùng với một cậu thanh niên khác. Lí do nhập viện là bị gãy dương v*t…… Há há há há… há há há há…
Mọi người khi rỉ tai kể cho nhau nghe, đều kèm theo một tràng cười rũ rượi: Há há há há… há há há há…
Thật sự, mình cũng muốn…… há há há há… há há há há…