Chương 26
Mình mơ. Trong mơ mình gặp chủ nhân.
Chủ nhân: “Xúc xích?”
Mình: “Là Trym. Đừng bị cái bìa đánh lừa!” (T/N: xin quay lại phần giới thiệu để ngó cái cover nếu bạn tò mò XD)
Chủ nhân: “……”
Mình cảm thấy thời gian không nhiều lắm, nên cũng chẳng thèm xỉa vụ tư thế sóc lọ của chủ nhân đơn giản nhạt nhẽo chả thú vị gì cả cùng với cuộc sống như hòa thượng mấy chục năm trời, chỉ dặn dò chủ nhân đầy lo lắng: “Có ch.ết cũng không được cặp với sếp. Mấy thằng hay lộ hàng có vấn đề về tâm lý lắm.”
Chủ nhân: “Vậy anh Trần……”
Mình cắt ngang: “Hắn tiểu vào mặt em!”
Chủ nhân: “… Hay là onii-san?”
Mình: “Thôi đi! Onii-san cái bi nhà anh, cả nước đều biết trym hắn gãy rồi. Sống với hắn không thỏa mãn được đâu.”
Chủ nhân buồn rười rượi: ‘Thế chọn ai giờ?”
Mình =皿=. Thằng này không phải chủ nhân của mình. Thằng này không phải chủ nhân của mình……
“Thằng nào gay thì đá đít cmn hết đi được không!? Chuyển xì-tai đi anh!”
Chủ nhân đau khổ nhìn mình: “Nhưng đây là thể loại đam mỹ……”
Mình: “Đằng nào truyện kết thúc cũng bị quăng vô thể loại Uke ngơ ngác, ngực phẳng, vạn người mê rồi. Chọn làm gì nữa, chọn cái đầu anh!”
Chủ nhân u uẩn nhìn mình: “Ừ! Truyện này có hai nhân vật chính…… Cậu chỉ có thể tính là Uke lưu manh. Cũng không thể xếp vào loại Uke mạnh mẽ được……”
Mình: “……Hả?”
Chủ nhân: “Mà dù hai đứa mình thuộc thể loại nào thì truyện đều được xếp vào mục nặng đô bệnh bựa cả……”
Mình: “…… = =!”
Âu đệt! Đừng có chọi trúng chỗ đau thế chứ!
Chủ nhân tiếp tục nhìn mình u oán: “Muốn hay không cậu cũng phải chọn. Ba thằng trym gay, cậu chọn thằng nào.”
=口=!!!
Mình vừa định mở miệng rủa xả một trận thì chợt bừng tỉnh nhận ra, mình đã rơi lệ đầy mặt.
Shit! Fuck! Đệt! Có thế thôi cũng mộng di.
Chẳng lẽ giấc mơ này là điềm báo gì chăng? Chủ nhân kỳ thật đã trở thành gay cmnr. Mà mình… cũng trốn không thoát…?
Hay là… trong mộng có nhắc tới mấy thể loại đam mỹ… báo hiệu cái hố này sẽ không bị bỏ ngang chừng?
Thể loại nào mình không quan tâm, dù sao tháng 10 truyện kết thúc bị quăng một cái folder xó xỉnh nào đó là điều chắc chắn……
…… Hơn nữa dù trốn thoát hay không, giờ phải thay sịp cái đã.