Chương 32

Cuối cùng, chủ nhân cũng từ chức.
Chuyện be bét như vậy, sau này ai còn dám cùng ảnh nói xấu sau lưng sếp nữa! Có nói thì cũng tránh mặt chủ nhân. Nhân viên tan đàn xẻ nghé thế sao đoàn kết được. Nói chung thì, tình yêu văn phòng đúng là tai hại, cho nên đừng có mà dây vào.


Giờ phút này, tư tưởng của mình và chủ nhân giống nhau. Đi làm mà gặp thằng sếp não phẳng như vậy thì bỏ việc đi. Mà thôi việc rồi thì, gặp thằng top não phẳng như vậy thì đá cmn đi.


Không có sếp thì vẫn còn Trần Trym Nhỏ và anh bác sĩ mà. Đặc biệt là anh bác sĩ, trym đang trong giai đoạn hồi phục. Chủ nhân phải chịu trách nhiệm về cái trym của anh, muốn tránh cũng không thoát được.
Trời cao ơi! Chẳng lẽ con không thể thoát khỏi cái định mệnh trở thành trym gay sao?


Xin ngài hãy nghĩ lại đi! Con chỉ thích gái thôi. Chủ nhân mà vẹo đi nhưng lại có một cái trym thẳng như con thì đúng là bi kịch. Miệng thì đồng ý, cơ thể thì lại cự tuyệt. Ngài xem, cảnh đó có kỳ quặc không?
Trong khi đầu óc mình vẫn đang rối bời, chủ nhân lại đến bệnh viện.


Anh bác sĩ cho dù trym bị gãy cũng không được thảnh thơi. Ngày ngày hắn vẫn phải mặc đồ bệnh nhân hướng dẫn đám sinh viên thực tập làm việc nên hắn cũng không nhận ra là chủ nhân đã tới.
Chủ nhân yên lặng thu mình vào một góc lên mạng tìm việc. Anh cần phải tìm một công việc nào đó.


Mình không thích! Lên mạng thì lên mạng, đến bệnh viện làm gì, ở nhà không được sao?
Với lại, anh bác sĩ có biết chủ nhân đã từ chức đâu. Chủ nhân cần gì phải thành thật lãng phí thời gian rảnh rỗi ở chỗ này chứ.


available on google playdownload on app store


Chủ nhân cũng nhân tiện gọi điện cho mẹ: “Alo? Mẹ à? Ờ… con muốn thông báo một chuyện… Con nghỉ việc rồi.”
Mẹ chủ nhân: “Cái gì? Sao lại nghỉ việc?”
Chủ nhân: “… Quấy rối ȶìиɦ ɖu͙ƈ văn phòng.”
Mẹ chủ nhân: “……” Chủ nhân thành thật quá nên làm mẹ anh hoảng sao?


Chủ nhân: “Con chỉ muốn thông báo thế thôi. Giờ con đang tìm việc khác. Mẹ đừng lo!”
Mẹ chủ nhân: “Ừ… Mẹ cũng không nghĩ ngợi gì đâu. Con thấy thoải mái là được.”
Chủ nhân cảm động: “Mẹ…”


Mẹ chủ nhân: “Nếu kẹt tiền quá thì con có thể ở nhờ nhà anh con. Đỡ được tiền thuê nhà!”
Chủ nhân: “……”
Nữ thứ trong truyện đam mỹ tư tưởng đều ‘thoáng’ như vậy sao?
Mình càng muốn khóc hơn khi chẳng lâu sau, Trần Trym Nhỏ cũng tới.


Hắn chạy hộc tốc đến. Vừa mới đặt chân vô phòng đã bị bác sĩ quát: “Cậu… ai cho cậu vào hả? Đi ra ngoài.”
Trần Trym Nhỏ lườm hắn rồi nhìn chủ nhân: “Tình yêu à, sao em lại thôi việc thế?”


Chủ nhân vẫn không rời mắt khỏi màn hình máy tính: “À… quấy rối ȶìиɦ ɖu͙ƈ ở văn phòng.”
Trần Trym Nhỏ: “……”
Hắn có vẻ bứt rứt: “…… Không phải chỉ anh chứ?”
“Kể cả anh.” Chủ nhân bình thản trả lời.
Trần Trym Nhỏ: “……”






Truyện liên quan