Chương 29: C29: C29

Editor: Dứa
Beta: Thuỷ Tiên
Giờ phút này, sắc trời đã tối om, nhưng đồn cảnh sát khu Uyển Tân vẫn đèn đuốc sáng trưng.
Trương Phong nhận tội.


Ngón trỏ của Liên Diệc gập lại thong thả gõ nhịp trên mặt bàn, âm thanh khó chịu tiến vào tai Trương Phong giống như tiếng chuông đếm ngược vào thời khắc đợi phán quyết tử vong vậy.
Bỗng có người đẩy cửa tiến vào.


Vẻ mặt của Phạm Dương hơi nôn nóng, nhưng vẫn thả nhẹ bước chân, nhìn dáng vẻ của Trương Phong thì ít nhiều gì anh ta cũng đoán được kết quả rồi, nhưng nghĩ đến vấn đề trước mắt, anh ta lập tức ghé vào bên tai Liên Diệc, khẽ nói, “Nạn nhân thứ ba của vụ án sườn xám đỏ vừa lộ diện, là nhân viên của Giải trí Hoàng Thiên.”


Lại có người bị hại.
Sắc mặt Liên Diệc thay đổi đôi chút, anh ta dặn dò vài câu, khi cánh cửa đóng lại lần nữa, bầu không khí đã không còn những áp lực bí bách như trước.
“Nói lại quá trình đi.”
Trương Phong cúi đầu, ký ức ùa về một cách mất tự nhiên.


Lúc trước, khi Bạch Vân mới vào công ty đã bị anh ta chú ý đến, nhân duyên của anh ta ở công ty rất tốt, vốn chỉ định trêu đùa tán tỉnh một chút thôi, không ngờ cô ta lại thật sự đồng ý làm bạn gái của anh ta.


Chuyện gì Bạch Vân cũng nói với anh ta cả, sau này, khi đến nhà cô ta, rồi nhìn thấy bức ảnh chụp chung với cô bạn thân, người bạn kia của cô ta thực sự rất xinh đẹp, Bạch Vân từng nhắc tới người đó không chỉ một lần, hơn nữa còn là người nổi tiếng.


available on google playdownload on app store


Đối với những người bình thường, người nổi tiếng là một sự cám dỗ rất lớn lao.


Trương Nhã không chỉ xinh đẹp, mà dáng người còn hấp dẫn, Trương Phong đã thèm muốn Trương Nhã từ lâu rồi, tẩy não bạn gái mình, dẫn cô ấy ra ngoài chơi cùng hai người, cuối cùng thành công thuyết phục Bạch Vân bỏ thuốc Trương Nhã, rồi cư0ng hi3p cô ấy.


Ngày thường Trương Nhã không mấy thân thiện với anh ta, lần đó anh ta cũng mang theo tâm lý trả thù. Hành sự xong xuôi mà Trương Nhã không hề bị phát hiện, nghe Bạch Vân nói cô ấy còn nghĩ mình không được khỏe, may mà cô ấy không đi bệnh viện.
Anh ta vốn không có ý định gi3t ch3t Trương Nhã.


Cứ thế, một tháng ròng rã qua đi, Bạch Vân và anh ta thường xuyên cãi nhau, anh ta lại nhớ tới hương vị tốt đẹp của Trương Nhã, ban đêm trèo tường vào tiểu khu, sau khi tiến vào từ bên ngoài tòa nhà, anh ta phát hiện phòng tắm đang sáng đèn, có tiếng nước chảy, cửa cũng không đóng, Trương Nhã nằm trong bồn tắm, dường như đang ngủ.


Hơn nữa, cô ấy lại không mặc quần áo, nhìn thấy thân thể xinh đẹp, trong lúc nhất thời, anh ta dục v0ng trong anh ta bị khơi dậy, trực tiếp tiến vào động thủ, muốn quan hệ với Trương Nhã lần nữa.


Chẳng thể ngờ, khi anh ta vừa chạm vào, Trương Nhã đã tỉnh dậy, bắt đầu la hét, Trương Phong hoảng loạn bước tới bịt kín miệng cô ấy, nhưng lại bị cô ấy giãy giụa tránh thoát.


Trong đầu chợt lóe lên một tia sáng, anh ta nổi lên ý đồ xấu xa, dùng sức lực vô cùng lớn để ấn Trương Nhã vào trong làn nước.
Trương Nhã không ngừng giãy giụa, từ ra sức chống cự đến vô lực thoát thân, cuối cùng không còn phản ứng gì nữa.


Đến lúc anh ta lấy lại tinh thần, Trương Nhã đã ch.ết rồi.
Trương Phong đột nhiên bình tĩnh lại, xóa hết dấu vân tay của mình, sau đó trèo qua cửa sổ bò xuống, trở về nhà như thể không có chuyện gì xảy ra cả.
Ngày hôm sau, tin tức “Trương Nhã ch.ết đuối trong bồn tắm” xuất hiện trên hot search của Weibo.



Kết luận về vụ án ch.ết đuối trong bồn tắm nhanh chóng được các công ty truyền thông lớn đưa tin, hung thủ Trương Phong cũng bị bắt về quy án, đang chờ đợi phán quyết của toà án.
Về chuyện Trương Phong cấu kết với Bạch Vân cưỡng gian Trương Nhã, tất nhiên hai người cũng phải chịu trừng phạt.


Cơ Thập Nhất ở nhà nhìn thấy tin tức thì cảm thấy nhẹ nhõm một cách khó hiểu.


Bởi vì tay có vết bong bóng nước dán băng keo, trước khi cô và đoàn phim “Sơn hà cẩm tú” quay cảnh quay đầu tiên, cô đã bị đạo diễn Văn Thanh gọi tới, sau cùng là ra lệnh cưỡng chế khi nào tay khỏi mới được đến đoàn phim.


Sau khi tĩnh dưỡng hai ngày, vết bỏng gần như đã khỏi hẳn, Cơ Thập Nhất sung sướng hoan hô.
Trong giới giải trí có không ít người quen biết Ngũ Thanh, họ cũng nhận được tin hiện giờ cô ấy đang dồn toàn bộ tâm sức lên người một người mới.
Khi mới biết tin, nhiều người còn khịt mũi coi thường.


Bỏ tất cả trứng vào một rổ, lỡ may có vấp ngã thì sẽ vỡ hết toàn bộ, cô ấy thân là người đại diện xuất sắc, đáng lẽ không nên xuất hiện loại tình huống này mới phải.
“Ngựa còn có lúc vấp ngã, tuổi cô ấy cũng không còn nhỏ gì cho cam, nhìn nhầm cũng là chuyện thường tình.”


“Tôi thì cảm thấy cô ta quá sức kiêu ngạo, người ta từng dẫn dắt ra vài ảnh hậu ảnh đế nên nghĩ rằng người mới cũng như vậy.”
Nói đến đây, bọn họ không thể không phục.
Ánh mắt của Ngũ Thanh rất độc đáo.


Lấy ảnh đế nổi đình nổi đám dạo gần đây ra mà nói, lúc trước chôn vùi trong tay một người đại diện nhỏ những năm, sáu năm, đến tận khi chuyển sang Hoàng Thiên, chỉ mất có nửa năm mà đã hô mưa gọi gió, bây giờ đã giành được giải thưởng nam diễn viên chính xuất sắc nhất.


Sự so sánh này khiến người ta phải tức ch.ết.
Lúc bọn họ đang thảo luận, bên cạnh có người nhỏ giọng nhắc nhở: “Đó là xe của ai vậy?”
Mọi người đổ dồn ánh mắt qua phía đó.


Nhìn thấy logo trên chiếc xe, mọi người đều kinh ngạc, đến cả Vương Ninh thích khoe khoang thì xe của anh ta cũng không thể sánh với chiếc xe trước mắt, đây là xe chỉ có thương hiệu lớn làm thôi phải không? Hôm nay có nhân vật lớn nào tới đây sao?
Nghĩ đến đây, bọn họ nóng lòng nhìn chằm chằm vào cửa xe.


“Lát nữa em sẽ hợp tác với một nam diễn viên có nhiều kinh nghiệm, không cần quá khiêm tốn, chỉ cần lễ phép là được.” Trước khi xuống xe, Ngũ Thanh dặn dò.
Tuy nhiên, người trong giới đều biết anh ta bị mắc bệnh ngôi sao.


“Dù sao thì cứ mặc kệ anh ta là được rồi.” Ngũ Thanh nói, đoán chừng người ta còn không thèm liếc mắt nhìn nghệ sĩ nhà mình lấy một c4i ấy chứ.
Cơ Thập Nhất đồng ý.
Hàng loạt chocolate mới của Sweet được chuẩn bị cho lễ Thất Tịch, vậy nên tất nhiên phải có hai người quay chụp.


Tuy nhiên, cả hai người đều không nghĩ tới, vừa bước xuống xe đã được rửa tội bằng ánh mắt.
Ngũ Thanh đã quen với việc này, mắt nhìn thẳng dẫn Cơ Thập Nhất đi tới chỗ nhiếp ảnh gia và stylist.


Khác với đoàn phim, nơi này chỉ có một, hai nhiếp ảnh gia, tất cả những người còn lại đều bận rộn chuẩn bị bối cảnh.
Từng hàng móc treo đặt ở đó, có đủ mọi phong cách kiểu dáng trang phục.
“Còn chưa chuẩn bị xong sao?” Giọng nói của nhiếp ảnh gia có phần mất kiên nhẫn.


Anh ta quay đầu lại, nhìn thấy mấy người Ngũ Thanh thì hai mắt bất giác tỏa sáng.
“Được đấy.” Nhiếp ảnh gia khen ngợi, “Đi thay trang phục và tạo kiểu trước đi, đợi Vương Ninh tới thì có thể chụp rồi.”
Stylist đã chờ sẵn ở bên cạnh.


Tạo hình hiện đại không mất quá nhiều thời gian, chỉ sau nửa tiếng, Cơ Thập Nhất đã hoàn thành.
Điều ngoài ý muốn chính là, có một người mẫu khác vẫn chưa tới.
“Tại sao đến tận bây giờ mà vẫn chưa tới?” Nhiếp ảnh gia hơi tức giận.


Anh ta cũng nổi tiếng trong giới, không ít thương hiệu danh tiếng mời anh ta đến chụp ảnh, lần này cũng vì vợ anh ta thích ăn loại chocolate này nên anh ta mới nhận lời.
“Chuyện này… Vương Ninh nói bọn họ vẫn đang trên đường…” Giọng nói của người nọ ngày càng bé lại.


Nửa tiếng trước cũng nói đang trên đường, đến bây giờ mà vẫn còn đang ở trên đường, đấy là đường lên mặt trăng hay gì!


Người đại diện của Sweet cũng ở đây, trước nay chưa có ai khiến anh ta phải chờ đợi như thế này, anh ta khó chịu nói: “Chờ thêm lát nữa, nửa tiếng nữa không đến thì sẽ đổi người.”
Anh ta vừa dứt lời, mọi người xung quanh chẳng ai dám thở mạnh.
Ngũ Thanh cũng hơi tức giận rồi.


Vẫn là nghệ sĩ nhà mình tốt hơn nhiều.
Hiện giờ cô ấy càng nhìn Cơ Thập Nhất càng thấy thuận mắt, chỉ chờ khoảnh khắc người trước mặt vụt sáng.
Không biết qua bao lâu, trong studio vẫn vô cùng tĩnh lặng.


“Hôm nay không chụp nữa.” Nhiếp ảnh gia nói, tâm trạng bực dọc đến cùng cực, hai người đại điện của Sweet cũng nói lời xin lỗi với Ngũ Thanh.
Dù sao thì cũng vì lý do của bọn họ mà khiến mọi người phải đợi suốt mấy tiếng đồng hồ.


Ngũ Thanh trao đổi vài câu với đối phương, mỉm cười nói với Cơ Thập Nhất: “Đi thôi, hôm nay không chụp nữa.”
Hai người vừa đứng lên khỏi vị trí, bên ngoài cổng lớn đột nhiên truyền đến tiếng ồn ào huyên náo.


Cơ Thập Nhất giương mắt nhìn qua, người đàn ông đi đầu đeo kính râm, mấy người đàn ông thấp hơn vây kín xung quanh, theo sau tháp tùng.
Hiển nhiên là đối phương chẳng hề cảm kích chút nào cả, đẩy một người ra, rảo bước nhanh chóng.


Kính râm được tháo xuống, người nọ nâng cằm, hết sức ngạo mạn, đưa mắt nhìn mọi người xung quanh, biểu hiện cũng cực kỳ chống đối.
Rõ ràng là cùng một động tác, nhưng Cơ Thập Nhất thấy Châu Châu làm đẹp mắt hơn nhiều.


Cùng lúc đó, Vương Ninh cũng nhìn thấy Cơ Thập Nhất, hai mắt anh ta sáng ngời, trong giới giải trí không có mấy người đẹp xuất sắc như vậy, nghe nói cô là người mới.
Người mới là tốt rồi.


Anh ta dừng ánh mắt ở nơi đó, ngoài miệng vẫn nói: “Tôi vừa nghe thấy ba chữ không chụp nữa? Nhiếp ảnh gia nói nhầm rồi ư?”
Hiện trường lặng ngắt như tờ.
Phía bên kia, người đại diện của Sweet Chocolate mỉm cười bước tới, dịu dàng nói: “Nhiếp ảnh gia nói nhầm rồi ——”


Lời này vừa nói ra, Vương Ninh lập tức mỉm cười.
Trợ lý bên cạnh anh ta tập mãi cũng thành quen, vội vã tiến lên xin lỗi: “Thật ngại quá, chúng tôi mắc kẹt trên đường hơi lâu, thành thật xin lỗi ——”
“Chúng tôi muốn đổi người.”


Lời nói còn lại kẹt trong miệng trợ lý, cậu ta sững sờ không thể thốt ra thành lời.
Bản thân Vương Ninh cũng sửng sốt.


Hiện giờ vị trí của anh ta tuy không phải thần thánh gì, nhưng ít nhất, phần lớn mọi người đều không dám đắc tội với anh ta, người đại diện của Sweet này có vấn đề về đầu óc rồi sao?


“Trên hợp đồng đã ghi rất rõ ràng, về việc cậu Vương Ninh đây đến muộn gần hai tiếng đồng hồ, không tuân thủ các điều khoản trong hợp đồng, chúng tôi có quyền đổi người, các vấn đề tiếp theo của việc chấm dứt hợp đồng sẽ có nhân viên liên quan phụ trách giải quyết với người đại diện của cậu Vương Ninh.”


Mặc dù người đại diện của Sweet Chocolate không phụ trách việc tuyển người của bộ phận truyền thông, nhưng vẫn có chút thất vọng với một người như vậy, không ngờ tin đồn trong giới giải trí đều là sự thật.
Cứ như thế, ấn tượng của anh ta về Cơ Thập Nhất càng tốt hơn.


Đợi gần hai tiếng mà không thấy cô bực bội gì cả, có thể thấy được, tính cách và thái độ của cô đều không tồi chút nào.
“Được thôi.” Ngược lại, Vương Ninh còn bật cười, đeo kính râm lên, nghênh ngang xoay người rời đi.
Mấy người đi theo tháp tùng cũng hộ tống anh ta rời đi.


Đến khi bọn họ khuất bóng ngoài cửa, bầu không khí tại hiện trường mới cải thiện được đôi chút, các nhân viên công tác cũng bắt đầu thu dọn.
“Nếu đã chuẩn bị rồi thì cứ chụp một người trước đi.” Người nọ lại nói với nhiếp ảnh gia.


Nhiếp ảnh gia cũng vô cùng bất ngờ, gật đầu với kiến nghị này.
Cơ Thập Nhất không ngờ mọi chuyện lại phát triển theo hướng kịch tính đến vậy, cô sửa sang lại mái tóc hơi rối trước gương, dặm lại lớp trang điểm, sau đó đứng ra trước phông nền.


Ban đầu nhiếp ảnh gia dự tính, bốn tấm đầu tiên sẽ chụp riêng nam, bốn tấm sau chụp riêng nữ, ở giữa sẽ chụp chung một tấm, hiện giờ kế hoạch đó đã bị ngâm nước nóng.
Nhưng ngay sau đó anh ta đã lộ ra ý cười.
Người mẫu mới này rất phù hợp với ống kính!


Kết thúc buổi chụp ảnh, nhiếp ảnh gia vẫn chưa đã thèm, hiếm hoi lắm mới gặp được người thích hợp làm tư liệu sống như vậy.
Lần sau nếu có cơ hội sẽ tìm cô hợp tác.
- -----oOo------
*** 29 ***






Truyện liên quan