Quyển 2 - Chương 12

Chạy đâu cho khỏi nắng,
Hai người vẫn bị túm tại trận.
Hắn với cậu thở lấy thở để, Hải Đăng tính lấy tay vuốt vuốt ngực thì...
Vũ Kiến hắn vẫn đang nắm chặt tay cậu.
“Bỏ ra đi bố, đau quá.”
“Ừ.”


Đám côn đồ rất hào phóng hệt như những thằng yêu quái trong siêu nhân Gao, đợi anh em nhà Gao biến hình xong mới đánh, đằng này là đợi hai người hồi sức xong mới nói.
“Đại ca, em tò mò thôi.” - Đầu đỏ lên tiếng.
“CMN! Tao đã cấm mày rồi!” - Hắn nổi khùng đi đến xách áo tên nọ lên.


“Chúng em bị lão nhị dụ hoặc, chúng em vô tội. Chúng em lui... hihihi...” - Đầu vàng lên tiếng.
Nhưng không, hắn rất nhanh tọi cho mỗi đứa một cú.
Nhìn một màn như vậy, Hải Đăng đần cả mặt.
Cho đến khi hắn mỏi tay, mới phất tay cho giải tán.
Đầu đỏ-chan chưa sợ ch.ết, vừa chạy vừa gào to.


“Đại tỷ con trai mà rất xinh nha! Đại ca với đại tỷ quá là đẹp đôi! Thỏa mãn con mắt!”
Một đám sau hùa theo.
“Moa moa taaa!!! >3
Điều đó khiến cậu muốn đào ngay cái hố mà chui xuống.
Không thì quấn chiều lăn xuống sông cho nhanh!
Còn hắn! Hắn chỉ áy náy nhìn cậu cười trừ.






Truyện liên quan