Chương 37

Dịch: LTLT


Các trường cấp 3 ở thành phố A thường xuyên tổ chức các loại hoạt động, những hoạt động này đều có chủ đề khác nhau, mỗi học kỳ sẽ tổ chức cho học sinh tham gia. Giáo dục quốc phòng nói trắng ra là một đợt học quân sự ngắn hạn, chẳng qua nếu so sánh với học quân sự bình thường thì có thêm một vài hoạt động tham quan, thực hành các kiểu.


Quốc phòng tên như ý nghĩa, vì bảo vệ toàn vẹn lãnh thổ, chủ quyền và an toàn quốc gia, truyền đạt kiến ​​thức và kỹ năng liên quan đến toàn dân.
Mạnh Quốc Vĩ vừa nói xong thì cả lớp lập tức sôi nổi.


Đàm Khải: “Đầu tuần đã nghe tin này rồi, không ngờ là thật! Nghe nói lần này chúng ta còn có thể tham quan tàu sân bay mô hình, còn có thể chơi súng…”
Cậu ta làm một động tác ngắm bắn.


Mạnh Quốc Vĩ “khụ” một tiếng, đập mạnh lên trên bàn: “Yên lặng nào, mấy em làm sao vậy, tưởng là đi du lịch mùa thu sao?”
Tuy khác biệt rất nhiều với du lịch mùa thu nhưng có thể tạm thời rời khỏi lớp học, đến chỗ nào bọn họ cũng đều vui mừng.


Giấy thông báo chuyển từ đầu hàng xuống cuối hàng.
Hứa Thịnh nằm sấp trên bàn mắt nửa nhắm nửa mở, đúng lúc Thiệu Trạm nhận giấy thông báo, đặt giấy thông báo ở trước mặt cậu. Một nửa tầm mắt của cậu bị cái mũ trên đầu che mất, một nửa rơi vào tay của Thiệu Trạm còn chưa kịp rút về.


available on google playdownload on app store


“Tỉnh rồi thì đừng nằm nữa.” Thiệu Trạm nói, “Lão Mạnh nhìn cậu nãy giờ rồi.”


Hứa Thịnh miễn cưỡng ngồi thẳng dậy, mũ trên áo thuận thế trượt xuống một chút. Cậu nhìn điện thoại, phát hiện còn 5 phút nữa là hết tiết tự học buổi sáng. Cậu đặt điện thoại xuống, lúc này mới nhận ra câu nói ấy hơi sai sai, cậu ngẫm nghĩ nói: “Cậu đang giúp tôi canh chừng lão Mạnh à?”


Một tay Thiệu Trạm cầm viết, nghiêng đầu nhìn cậu: “Còn chưa đủ rõ ràng sao?”
“Chưa rõ ràng sao” cái gì?
Thiệu Trạm không thu điện thoại của cậu ngay đã tốt lắm rồi.


Hứa Thịnh nhớ lại lần gặp gỡ gà bay chó sủa của hai người, thầm nghĩ người bạn học thần cùng bàn này của cậu bây giờ có tính là tiêu chuẩn kép không?
Hứa Thịnh: “Có phải cậu quên cậu còn có một thân phận gọi là lớp phó kỷ luật không?”
Thiệu Trạm không phủ nhận: “Quên rồi.”


Hắn không nói nữa, đặt viết trong tay xuống, dựa ra sau. Hắn nhìn Mạnh Quốc Vĩ đang viết những điều lưu ý của đợt giáo dục quốc phòng lần này lên bảng đen, nói tiếp: “Hay là cậu mong tôi quản cậu?”
Đương nhiên Hứa Thịnh không mong rồi.


Có thể quay lại cuộc sống đi học bình thường, không cần lúc nào cũng bị người khác không cho làm cái này không cho làm cái kia, càng không cần mang danh hiệu học thần, ở trong cơ thể của người nào đó ngày ngày đi học. Hứa Thịnh ngồi thẳng không bao lâu lại chống cằm, ngồi như không có xương, cái mũ rộng rãi khoác hờ trên đầu cậu, cậu cong môi cười nói: “Cảm ơn bạn Thiệu đã khoan dung.”


Thiệu Trạm cũng không biết mình bị làm sao, trước đây hắn đối với Hứa Thịnh là một dáng vẻ chuẩn mực, bây giờ…
Bây giờ gặp phải cậu ta thì hình như chuẩn mực gì đó đều mất hết rồi.


Nếu như Mạnh Quốc Vĩ biết kế hoạch một kèm một của mình cuối cùng thành như thế này, chắc là muốn hộc ba lít máu mất.
Bảo em quản Hứa Thịnh chứ không phải bảo em dung túng em ấy!
Học sinh xuất sắc nhất của mình! Thiếu niên thiên tài của mình bị cái gì vậy?!


Hứa Thịnh nói xong mới cúi đầu nhìn giấy thông báo.
Các em học sinh!
Trường chúng ta hưởng ứng lời kêu gọi, tích cực phối hợp triển khai hoạt động giáo dục quốc phòng, khối 11 vào thứ tư sẽ đi đến căn cứ Lục Châu.


Hoạt động giáo dục quốc phòng lần này có thời gian 5 ngày, các em học sinh hãy chuẩn bị tốt vật dụng hằng ngày, cấm mang theo các thiết bị giải trí không liên quan đến hoạt động.

Nội dung thông báo đều là mấy câu nói nhàm tai.
Hứa Thịnh lướt nhanh qua, gấp thông báo lại ném vào trong hộc bàn.


Mạnh Quốc Vĩ đọc sơ qua và nhấn mạnh yêu cầu trong thông báo, cuối cùng tổng kết: “Sáu người một phòng ngủ, các em tự thảo luận đi. Trước khi tan học, Hầu Tuấn nộp danh sách phòng ngủ lại cho thầy.”
Chuông hết tiết vang lên, các học sinh trong lớp 11- lại ồn ào một lần nữa.


Hầu Tuấn kéo Đàm Khải lại lập nhóm: “Hai anh trai, có ý kiến gì không? Nếu như hai người đồng ý, vậy thì tui lại tìm thêm hai người nữa thế là phòng chúng ta đủ rồi.”
Hứa Thịnh không có ý kiến: “Được.”


Hầu Tuấn quay đầu nhìn về phía Thiệu Trạm đang làm vẻ mặt “đừng làm phiền tôi”: “Vậy…”
Cậu ta còn chưa nói xong đã nhìn thấy Hứa Thịnh cầm tờ giấy trên tay mình viết thêm tên của Thiệu Trạm.
“Hả?”
Hầu Tuấn thầm nghĩ anh Trạm của cậu ta còn chưa nói gì, Thiệu Trạm đồng ý rồi sao?


Sau khi Hứa Thịnh viết xong thì nói: “Cậu ta ngầm đồng ý.”
Hầu Tuấn ngồi nhìn trái rồi nhìn phải, phát hiện Thiệu Trạm không có dấu hiệu muốn phủ nhận, lúc này mới rút giấy lại đi mất.
Thứ tư, dọc theo con đường bên ngoài trường Lục trung có một dãy xe buýt đang đậu.


Nam sinh chuẩn bị đồ đạc khoảng hai ba phút thì đã xong rồi, trước khi xuất phát Hứa Thịnh mới qua loa cất quần áo thay khi tắm rửa và đồ dùng vệ sinh cá nhân vào trong ba lô, cùng phần đông mọi người đứng xếp hàng trước cổng trường.


Dáng người cậu cao, cả trường cũng chỉ có mình cậu không mặc đồng phục, đứng trong một nhóm người vô cùng chói mắt.
Chói mắt đến mức Cố Diêm Vương vừa nhìn đã thấy cậu: “Hứa Thịnh! Em bước ra khỏi hàng!”
Xe buýt của lớp 11- đúng lúc mở cửa.


Hứa Thịnh uể oải bước qua đó: “Vâng.”


Cố Diêm Vương đến nhắc nhở cậu phải ngoan ngoãn tuân thủ nội quy huấn luyện quân sự. Ban đầu, thầy Cố chỉ hơi lo lắng thôi, sau khi nhìn thấy Hứa Thịnh lại cảm thấy cái thằng nhóc này không gây chuyện thì sẽ không mang họ Hứa: “Đến căn cứ Lục Châu phải ngoan ngoãn, đừng giống như năm lớp 10, cãi nhau với giáo viên huấn luyện. Giáo dục quốc phòng lần này có tận mấy trường cùng nhau tham gia, đến lúc đó không chỉ mình em mất mặt mà tất cả mọi người ở trường Lục trung chúng ta đều mất mặt. Nếu gây ra chuyện gì thật thì em xem khi về thầy sẽ xử lý em thế nào! Có nghe rõ không?”


Hứa Thinh: “Nghe rõ ạ, tai em cung không có điếc.”
Cố Diêm Vương còn muốn mở miệng nói thì cậu thiếu niên ở cuối hàng ngũ lại ngừng bước trước khi lên xe: “Chủ nhiệm Cố, tập hợp xong rồi ạ.”


Cố Diêm Vương lập tức đổi mặt với Thiệu Trạm, nụ cười trên mặt khiến nếp nhăn hiện ra luôn: “À được.” Sau đó nụ cười lập tức biến mất, đối diện với Hứa Thịnh lại là gương mặt nghiêm túc. Thầy Cố đưa tay chỉ Hứa Thịnh, trước khi đi còn cảnh cáo một câu cuối cùng: “Ngoan ngoãn đi.”


Hứa Thịnh đi ở đằng sau Thiệu Trạm, hai người là người cuối cùng lên xe, chỉ còn lại hai ghế trống ở hàng sau: “Tôi có thể ngủ một lát trên xe không? Cậu ngồi bên ngoài nhé?”
Thiệu Trạm không có ý kiến.


Sau khi ngồi xuống, Hứa Thịnh cúi đầu gửi tin nhắn cho Hứa Nhã Bình, gửi xong cũng không chờ bên kia trả lời, đeo tai nghe nhìn phong cảnh bên ngoài cửa sổ.
Nhưng Thiệu Trạm lại hỏi: “Học quân sự năm lớp 10, người đọc bản kiểm điểm trên bục là cậu sao?”


“À.” Phản ứng của Hứa Thịnh chậm một nhịp, không nghĩ rằng Thiệu Trạm đột nhiên hỏi chuyện này, “Hình như có chuyện như vậy.”
Năm lớp 10, Hứa Thịnh từng cãi nhau với giáo viên huấn luyện, không phải chuyện gì mới mẻ.


Trong cuộc sống học quân sự khó tránh khỏi việc gặp phải giáo viên huấn luyện quá nghiêm khắc, tất cả mệnh lệnh đều cưỡng chế chấp hành, không nghe bất cứ giải thích nào, mắng cho không ít học sinh khóc luôn.


Hôm đó Trương Đồng đúng lúc đến kỳ, chỉ có thể mặc quần của mình, vốn dĩ cơ thể đã khó chịu, gắng gượng huấn luyện. Cuối cùng giáo viên không hỏi nguyên nhân, vừa đến đã trực tiếp mắng một hồi.
Hứa Thịnh ngắt lời: “Báo cáo.”
Giáo viên: “Nói.”


Hứa Thịnh đứng ở cuối hàng, giọng nói thờ ơ, nhưng lời nói ra lại hoàn toàn không giống thế, thậm chí cậu còn cười: “Thưa thầy, thầy có thể nghe bạn ấy nói được không?”


Thế là ngày học quân sự đầu tiên, bạn bè khối 10 nhìn thấy một người đầu đội mặt trời to lớn, bước ra từ trong đám người, trong tay cầm một tờ giấy, bục kéo cờ quá xa không nhìn thấy rõ diện mạo, chỉ có thể nhìn thấy dáng người của người đó rất cao lại gầy, giọng nói vừa tùy ý vừa ngông nghênh: “Thưa các giáo viên kính mến, em mang một tâm trạng trĩu nặng viết bản kiểm điểm này.”


“… Em không kiểm soát được cảm xúc của mình, nhưng em cho rằng giáo viên huấn luyện cũng không nên không nghe học sinh giải thích đã kết luận xằng bậy, gây ra vết thương không cách nào phai mờ đối với sức khỏe về thể xác và tinh thần của học sinh.”


“Nếu như giáo viên huấn luyện không thể thay đổi, vậy em cũng không dám cam đoan chuyện như vậy có xảy ra nữa hay không.”
“Người viết kiểm điểm, Hứa Thịnh, lớp 10- .”


Bạn bè lớp 10 còn chưa kịp thích nghi với môi trường mới và trường học mới thì đã nhận biết được một cậu bạn ngày đầu tiên khai giảng đã lên bục đọc bảng kiểm điểm.


Trong ấn tượng của Thiệu Trạm, ban đầu cái tên “Hứa Thịnh” và con người hoàn toàn không khớp với nhau, hắn cũng chưa từng để ý đến người này là ai, nhưng không thể không phủ nhận, ai cũng không thể quên được cái hôm nắng gắt của mùa hè năm ấy, cũng không thể không chú ý đến cậu thiếu niên đón lấy ánh nắng bước lên bục.


Hứa Thịnh tóm tắt kể lại, lược qua chuyện Trương Đồng đến kỳ, chỉ nói cơ thể khó chịu: “Sao lại hỏi chuyện này?”
“Không có gì.” Thiệu Trạm nói.


Hứa Thịnh cũng không hỏi tiếp, âm nhạc trong tai nghe xen lẫn tiếng của đám Hầu Tuấn đang chơi mafia ở đằng trước, phong cảnh bên ngoài cửa sổ liêu xiêu lướt qua, Hứa Thịnh không biết mình thiếp đi thế nào.
Thời gian đến căn cứ Lục Châu là khoảng hơn một tiếng.


Đến khi cậu mở mắt ra, thứ nhìn thấy lại là cổ áo của Thiệu Trạm, lên trên một chút là hầu kết hơi nhô ra cùng với đường quai hàm sắc bén của hắn: “…”
Sao cậu lại ngủ đến mức dựa vào vai Thiệu Trạm rồi.


Hứa Thịnh ngồi thẳng dậy, tìm lý do giải thích nói: “Có phải xe này xóc nảy quá không?”
Thiệu Trạm nói thẳng toẹt ra: “Bình thường đã ngồi không ngay ngắn nên không hi vọng khi cậu ngủ có thể ngoan ngoãn.”


Hứa Thịnh nhúc nhích cái cổ mấy cái, nghiêng đầu sang chỗ khác, lại đối diện với ánh mắt phát sáng của hai tên Hầu Tuấn và Đàm Khải.
Có phải chỗ nào bất thường không?
Ánh mắt sao giống như hổ như sói vậy?


Nào ngờ trong lòng hai tên đó đều đang nghĩ: Thật sự mệt rồi, nói mệt rồi. Hai người này tuyệt đối là thật, còn thật hơn cả vàng.
“Sắp đến rồi, ai đang ngủ thì dậy đi. Chúng ta đến phòng ngủ cất đồ trước, sau đó tập hợp ở công viên Thế Kỷ để nhận quân phục.”


Mạnh Quốc Vĩ gọi những người khác dậy, dựa theo thời gian biểu nói: “Hoạt động buổi sáng là tham gia lễ khai mạc giáo dục quốc phòng, động tác nhanh lên nào, đừng lề mà lề mề…”


Căn cứ Lục Châu là căn cứ huấn luyện quân sự nổi tiếng của thành phố A, chiếm diện tích rất lớn, chia thành tám khuôn viên lớn, xe buýt từ cổng căn cứ chạy vào trong cần phải chạy rất lâu. Lần này bọn họ chủ yếu hoạt động ở khu giáo dục quốc phòng, trong khu vực ấy có nước biếc vây quanh, bãi cỏ rực rỡ dưới ánh nắng. Xe chạy qua bãi đất trống có cây xanh bao quanh, dần dần chạy vào trong khu ký túc xá.


Trên đường đã có học sinh mặc quân phục huấn luyện của Lục Châu lần lượt bước ra từ khu ký túc xá.
“Đó là trường Tứ trung đúng không?” Có bạn học dựa sát vào cửa sổ nói, “Không biết lần này có mấy trường cùng học nữa.”


Trong căn cứ Lục Châu chuyện có mấy trường cùng học quân sự là rất bình thường.
Để tiện phân chia các trường, quân phục của Lục trung và quân phục của Tứ trung vừa đi ngang qua có chỗ khác biệt, của bọn họ là màu xanh navy.


Các học sinh nhận quần áo xong thì trở về phòng thay quân phục. Hứa Thịnh mở túi nhựa ra, cầm theo quần áo chuẩn bị đi về thì Đàm Khải ở bên cạnh gọi lại: “Bên kia có nhà vệ sinh, chúng ta thay ở trong đó luôn đi, khỏi phải về lại một chuyến, quần áo bảo Hầu Tử đem về.”


Hầu Tuấn nghe nửa câu đầu thì vẫn gật gù, liên tục khen ngợi “mày lanh ghê”, nghe đến nửa câu sau thì lập tức không vui: “Mày chờ đã, tao nói một câu. Xin hỏi, tao đã đồng ý chuyện này chưa? Đàm Khải, mày còn lương tâm không vậy?”


Đàm Khải: “Chức trách của lớp trưởng là gì? Chính là phục vụ cho các bạn trong lớp.”
Hầu Tuấn: “Mày cút đi, bổn lớp trưởng muốn thoái vị nhường ngôi.”
Hứa Thịnh cười một hồi.
Tuy Hầu Tuấn nói như vậy nhưng cũng không từ chối.
Trong nhà vệ sinh không có ai, chỉ có ba gian phòng.


Thiệu Trạm gõ cửa, sau đó mở ra, sau khi xác nhận bên trong không có ai thì nói: “Cậu thay trước đi.”
Chuyện này không cần khách sáo, thay quần áo mà thôi.
Hứa Thịnh cầm quần áo bước vào.


Nhưng tình huống không đơn giản giống như cậu tưởng tượng, Hứa Thịnh vừa mặc quân phục vào thì phát hiện có vấn đề.


Thiệu Trạm chờ ở bên ngoài, hắn tính thời gian gần năm phút rồi, Hầu Tuấn ở bên cạnh đã thay xong bước ra, nhưng gian phòng trước mặt lại vẫn không có động tĩnh. Hắn định mở miệng hỏi “xong chưa” thì cửa mở ra một nửa.
Một tay Hứa Thịnh mở cửa, thấp giọng hỏi: “Có thắt lưng không?”


Thiệu Trạm nhìn thấy một nửa cái eo sáng chói đang lắc lư trước mặt hắn, quần quân phục rộng rãi khó khăn kẹt ở trên xương hông.
Eo của Hứa Thịnh… rất nhỏ.






Truyện liên quan

Thái Hậu, Chuyện Này Không Hợp Phép Tắc

Thái Hậu, Chuyện Này Không Hợp Phép Tắc

Đào Đào Nhất Luân20 chươngFull

240 lượt xem

Nếu Em Không Phải Một Giấc Mơ (Và Nếu Như Chuyện Này Là Có Thật)

Nếu Em Không Phải Một Giấc Mơ (Và Nếu Như Chuyện Này Là Có Thật)

Marc Levy16 chươngFull

77 lượt xem

Đừng Làm Loạn, Chuyện Này Không Khoa Học

Đừng Làm Loạn, Chuyện Này Không Khoa Học

Kim Kinh Nam9 chươngTạm ngưng

118 lượt xem

Liên Quan Tới Ta Tại Tổng Mạn Thế Giới Mở Hậu Cung Chuyện Này Convert

Liên Quan Tới Ta Tại Tổng Mạn Thế Giới Mở Hậu Cung Chuyện Này Convert

Đặng Thức Bộ340 chươngFull

8.1 k lượt xem

Toàn Cầu Huyễn Tưởng: Liên Quan Tới Ta Trở Thành Manh Vương Chuyện Này Convert

Toàn Cầu Huyễn Tưởng: Liên Quan Tới Ta Trở Thành Manh Vương Chuyện Này Convert

Lộ Lộ Tử74 chươngDrop

3.6 k lượt xem

Cưới Hoàng Hậu, Lại Để Ta Chuyện Này Thái Giám Hỗ Trợ? Convert

Cưới Hoàng Hậu, Lại Để Ta Chuyện Này Thái Giám Hỗ Trợ? Convert

Nhĩ Thị Trư Mạ!1,566 chươngTạm ngưng

68.9 k lượt xem

Liên Quan Tới Ta Tại Tổng Mạn Thành Dưới Đất Liên Động Nhị Thứ Nguyên Chuyện Này Convert

Liên Quan Tới Ta Tại Tổng Mạn Thành Dưới Đất Liên Động Nhị Thứ Nguyên Chuyện Này Convert

Tiểu Mao Cầu373 chươngFull

6.9 k lượt xem

Về Ta Xuyên Qua Đến Tiền Văn Minh, Lại Kêu Kiana Chuyện Này Convert

Về Ta Xuyên Qua Đến Tiền Văn Minh, Lại Kêu Kiana Chuyện Này Convert

Một Hữu Nhân Yếu Đích Tòng Giả182 chươngFull

522 lượt xem

Liên Quan Tới Ta Xuyên Qua Đến Nguyên Thần Đồng Thời Đem Trong Lòng Ý Tưởng U Ám Từng Cái Thực Hiện Chuyện Này Convert

Liên Quan Tới Ta Xuyên Qua Đến Nguyên Thần Đồng Thời Đem Trong Lòng Ý Tưởng U Ám Từng Cái Thực Hiện Chuyện Này Convert

Xslr1213811 chươngDrop

742 lượt xem

Nữ Đế, Ngươi Cũng Không Suy Nghĩ Chuyện Này Bị Thừa Tướng Biết Chưa? Convert

Nữ Đế, Ngươi Cũng Không Suy Nghĩ Chuyện Này Bị Thừa Tướng Biết Chưa? Convert

Tào Tặc Chi Chí520 chươngFull

4.9 k lượt xem

Về Ta Chuyển Sang Kiếp Khác Thành Mỹ Thiếu Nữ Cũng Tùy Thân Mang Theo Đạn Hạt Nhân Này Đương Chuyện Này

Về Ta Chuyển Sang Kiếp Khác Thành Mỹ Thiếu Nữ Cũng Tùy Thân Mang Theo Đạn Hạt Nhân Này Đương Chuyện Này

Tối Ái Cuồng Tam Đích Ô Nha571 chươngFull

1.5 k lượt xem

Dưa Du Đề Đốc Tới Đưa Tin! Về Xuyên Qua Trở Thành Quan Chỉ Huy Chuyện Này

Dưa Du Đề Đốc Tới Đưa Tin! Về Xuyên Qua Trở Thành Quan Chỉ Huy Chuyện Này

Xanh Tán Đích Long Miêu360 chươngDrop

726 lượt xem