Chương 83

Dịch: LTLT


Thiệu Trạm cố gắng điều động tất cả cảm xúc trên người mình, muốn gọi nhiệt tình hơn nhưng mà hắn đã rất nhiều năm chưa từng gọi lại từ này, ấn tượng của hắn về mẹ cũng dừng lại ở những trận cãi vã không có điểm ngừng cùng với một câu tạm biệt bất đắc dĩ. Dung mạo của người phụ nữ ấy đã mơ hồ không rõ, cộng thêm bình thường hắn nói chuyện đã quen lạnh lùng, cho nên tiếng “mẹ” này không có đạt được hiệu quả nên có của nó.


Hứa Nhã Bình chỉ cảm thấy hôm nay con trai vô cùng lạnh nhạt.
Lạnh nhạt đến mức khiến bà luống cuống tay chân, nhưng bà nghĩ lại, lần trước bà gặp mặt Hứa Thịnh đã kết thúc bằng cuộc cãi nhau, bèn hỏi: “Có phải con còn đang giận mẹ không?”
Giận?
Giận cái gì?


Thiệu Trạm hoàn toàn không nhận được phần nhắc nhở này, hắn im lặng mấy giây.
Mấy giây im lặng này khiến Hứa Nhã Bình chắc chắn sự thật này: “Con còn đang giận mẹ, mẹ đã nghĩ lại rồi, lần trước mẹ nói có hơi quá đáng.”


Thiệu Trạm chỉ có thể mơ hồ suy đoán, tiếp lời: “Không có, con cũng sai.”
Câu này Thiệu Trạm nói không có vấn đề gì, nhưng mà giọng điệu vẫn lạnh lùng không thể giấu được.


Thiếu niên đứng trước mặt bà, ánh mắt không có chút gợn sống, với lại lần này về còn mặc bộ đồng phục hiếm thấy, áo khoác đồng phục được kéo lên, dáng vẻ từ chối nói chuyện… Sự lạnh nhạt trong giọng nói của đứa nhỏ này sắp tràn ra ngoài rồi còn nói không có!


available on google playdownload on app store


Hứa Nhã Bình thất vọng một nửa.
Khi ăn cơm, Hứa Nhã Bình khôi phục lại tâm trạng, thử nói chuyện nhiều hơn với “Hứa Thịnh”, bà bưng đồ ăn từ nhà bếp ra, lúc bưng Thiệu Trạm có đến giúp.
Hứa Nhã Bình nói đùa: Cảm ơn con trai.


Thiệu Trạm đặt canh lên bàn, không quen với xưng hồ này: “Không cần cảm ơn ạ.”
Hứa Nhã Bình: “Gần đây ở trường cảm thấy thế nào?”
Thiệu Trạm: “Vẫn ổn ạ.”
“Con nếm canh thử đi, mùi vị có nhạt không? Nếu nhạt thì mẹ cho thêm hai muỗng muối.”
“Không cần a.”


“Thầy giáo nói với mẹ dạo này con biểu hiện rất tốt, thành tích môn Toán nâng cao không ít, nói con có tiềm lực…”
“Vâng.”
Hứa Nhã Bình nghẹn lại: “Con…” Con có thể nói thêm mấy chữ không?


Thiệu Trạm gắp một đũa đồ ăn, không định nói nhiều với ba, họa từ miệng mà ra, thế là tìm lý do hợp tình hợp lý chặn lời của Hứa Nhã Bình lại: “Lúc ăn cơm không nói nhiều ạ.”
Hứa Nhã Bình: “…”


Bình thường Hứa Nhã Bình hay nhìn thấy phát ngôn nguy hiểm “con cái càng ngày càng xa mình” ở trong nhóm chat hội phụ huynh Lục trung Lâm Giang, lần nào bà nhìn thấy cũng nghĩ chẳng có gì cả. Bà với Hứa Thịnh ngoại trừ có tranh chấp về chuyện vẽ tranh thì những lúc khác Hứa Thịnh rất hiểu chuyện, sau khi nổi giận cũng biết dỗ bà thế nào. Chỉ cần Hứa Thịnh muốn thì cụ bà 70 tuổi ở dưới lầu cũng có thể dỗ dành đâu vào đấy.


Hơn một năm trước, lần đó bà cãi nhau với Hứa Thịnh rất dữ dội, mây đen tập trung một chỗ, đè trên không trung của cả thành phố.
Chốc lát, bên ngoài cửa sổ vang lên tiếng sấm, mưa to như trút nước.


Khoảng thời gian đó bà bị giảm biên chế của công ty làm áp lực đến mức không thở nổi, Hứa Thịnh lại cứng đầu với bà, giống như trong nháy mắt tất cả mọi chuyện đều thoát khỏi dự đoán và sự kiểm soát của bà. Bà tìm bạn thân dốc bầu tâm sự, sau đó cúp điện thoại trốn ở ban công yên lặng khóc một trận.


Hôm sau, Hứa Thịnh mua cho bà một bó hoa, khi đó bà đang cúi người lau nhà, Hứa Thịnh chậm rãi ngồi xổm xuống, quỳ một chân xuống đất, ánh mắt ngang tầm với bà, đưa bó hoa trong tay đến: “Đi ngang qua tiệm hoa thì nhìn thấy, nghĩ rằng nó xinh đẹp giống mẹ cho nên mua về.”
Là một đóa bách hợp rất xinh đẹp.


Sau khi ăn cơm xong, Thiệu Trạm vì để tỏ ra thân thiết nên cố ý đi rửa chén, nhưng mà hắn chẳng hề hay biết câu nói “để con làm” của mình không có tình cảm đến cỡ nào, cách xa Hứa Thịnh cầm hoa nói “mẹ rất xinh đẹp” trước đây không chỉ mấy con phố. Càng không biết ánh mắt Hứa Nhã Bình ngồi trong nhà ăn tổn thương cỡ nào, phức tạp cỡ nào.


Bà nhìn “Hứa Thịnh”, cảm giác nguy hiểm trước giờ chưa có đánh ập đến. Bà nhận ra rằng mối quan hệ với con trai ruột đã xuất hiện vết nứt!
Thiệu Trạm tự cảm thấy biểu hiện khá tốt.


Rửa chén xong xuôi, hắn mở cửa phòng Hứa Thịnh, lấy cớ làm bài tập mà đong cửa, cuối cùng cũng có thể thở ra một hơi.


Phòng là một thức rất riêng tư, sau khi hai người xác nhận mối quan hệ, Thiệu Trạm ít nhiều cũng từng nghĩ đến sẽ dùng cách gì để tới nhà Hứa Thịnh, xem phòng của cậu, nơi cậu từng sống.


Tình huống bây giờ quá bất ngờ, vừa rồi lúc vào bỏ đồ hắn vẫn chưa kịp nhìn kỹ. Hắn đứng ở cửa phòng một hồi, phát hiện đồ đạc trong phòng Hứa Thịnh không nhiều, nhưng mà vật nào cũng rất thú vị, trên bức tường ở cạnh bàn học có dán một tấm poster thiết kế, trên giá sách đặt một đồ trang trí làm từ thạch cao màu bạch ngọc hình đầu người rất nhỏ, tóc xoăn, cái cổ thon dài, hốc mắt sâu.


Hắn chụp cái tượng thạch cao đầu người đó, sau đó kéo ghế ra, gửi qua cho Hứa Thịnh, tiện thể gửi một câu “ăn cơm chưa”.
Chưa đầy mấy phút, điện thoại vang lên tiếng thông báo: Thiệu Trạm mời bạn tham gia gọi video.


“Còn chưa ăn.” Video vừa kết nối, hình ảnh bên Hứa Thịnh rung lắc, chỉ có giọng nói âm cuối cất cao lên truyền ra từ loa, vật dụng và bày trí quen thuộc lóe qua, cuối cùng dừng lại ở một bàn tay, “Vừa đặt đồ ăn ngoài.”


Bàn tay đó điều chỉnh góc độ của camera, khớp xương sắc bén cong lên, xương cổ tay nhô ra, trên ngón tay còn đang dính nước.
Sau khi chỉnh xong, Hứa Thịnh mới xuất hiện ở chính giữa camera. Cậu tắm rửa xong, thay quần áo, mái tóc còn đang ướt: “Cậu đối phó với mẹ tôi xong rồi à?”


“Tôi ăn cơm đến mức vô cùng lo sợ.” Thiệu Trạm nói, “Cậu thì thoải mái rồi.”


Hứa Thịnh mới tắm xong bước ra, trong nhà Thiệu Trạm không có ai, làm gì cũng không có gánh nặng trong lòng: “Mẹ tôi cũng chỉ thỉnh thoảng ở nhà. Bà ấy làm việc theo giờ hành chính, cuối tuần có lẽ sẽ tăng ca, cậu có thể thấy bà ấy đặc biệt xin nghỉ về nhà xuống bếp… Vận may này cũng hiếm thấy đó.”


Hứa Thịnh lại hỏi: “Mẹ tôi không cảm thấy chỗ nào lạ chứ?”
Thiệu Trạm: “Chắc không có.”
Cũng phải.
Hứa Thịnh nhanh chóng lau xong tóc, cậu không để ý thấy tính cách giết người trong vô hình của người ở bên kia video, bị IQ của Thiệu Trạm mẻ hoặc, tỏ ý yên tâm.


Hứa Thịnh ngồi trên ghế sô pha ở phòng khách, đánh giá toàn bộ căn hộ này, cảm nhận duy nhất là không có hơi người chút nào, giống y hệt cảm giác Thiệu Trạm mang đến cho người khác.
Thiệu Trạm hơi thích sạch sẽ, nên cả căn phòng có thể dùng hai từ để hình dung: Sạch sẽ, trống rỗng.


Tay Hứa Thịnh cầm camera quay về phía bên cạnh phòng khách, loáng thoáng có thể nhìn thấy trên tường dán mấy tờ giấy giống như thông báo của trường: “Đó là gì vậy, giấy khen hả?”
Thiệu Trạm: “Thông báo xử phạt.”
Hứa Thịnh: “…”


Hứa Thịnh bị sốc dữ dội, cậu uể oải cầm điện thoại đi đến, phát hiện đúng là trên tường dán thông báo xử phạt, toàn bộ đều là “huân chương” để lại từ mấy năm làm anh đại ấy. Câu đầu tiên trên một tờ bắt mắt nhất là “Học sinh Thiệu Trạm của lớp 9- , gây sự đánh nhau.”


Nơi này đặt tất cả bằng chứng việc xấu của Thiệu Trạm.
Đánh nhau, cúp học…
Trước mắt Hứa Thịnh giống như phác họa ra một gương mặt giống Thiệu Trạm như bây giờ nhưng cũng lại hoàn toàn khác biệt.


Những thứ này Thiệu Trạm không vứt đi, quá khứ mới tạo nên hắn của hiện tại, hắn không phải “học sinh giỏi” bước ra từ trong vô số huy chương.
“Thông báo của cậu còn nhiều hơn thông báo tôi nhận được nữa.” Hứa Thịnh nhìn lướt qua nói.
Thiệu Trạm: “Cậu cũng rất mạnh, sáu chọi một.”


Hứa Thịnh “đệt” một tiếng: “Đều là tin đồn, không biết ai tung ra, con mẹ nó cậu đánh thật rồi đó còn nói à…”


Hứa Thịnh nói xong câu này, hai người không hẹn mà cùng nhớ đến lần đầu tiên sau khi bị sét đánh. Hai người các cậu đã nói phải duy trì thiết lập nhân vật của đối phương, cuối cùng sụp đổ hoàn toàn. Thiệu Trạm còn thuận tiện giúp Hứa Thịnh ổn định vị trí anh đại này, khiến cậu càng ngày đi càng xa trên con đường anh đại.


Thiệu Trạm phát hiện dù là tạm thời đang ở trong cơ thể của đối phương nhưng chỉ cần đụng đến Hứa Thịnh thì suy nghĩ không kìm nén được lại quấn lên trên người cậu. Hắn nhìn đôi mắt nheo lại giống như hồ ly của Hứa Thịnh, xoay chủ đề về lại: “Tắm rửa rồi à?”


Hứa Thịnh ngáp một cái: “Ừ, buồn ngủ.”
Đặt đồ ăn ngoài, ăn xong rồi ngủ.
Hứa Thịnh thừa nhận mình sống rất thoải mái.
Thiệu Trạm: “Lúc tắm có nhắm mắt không?”
Hứa Thịnh: “…”


Sau khi say rượu, sức lực chủ động khiêu khích Thiệu Trạm của Hứa Thịnh hiển nhiên không có kéo dài đến chuyện “tắm rửa”.
“Lần sau không cần nhắm mắt.” Thiệu Trạm nói, “Cũng đã nhìn rồi, không chỉ nhìn, cậu còn…”


Hai chữ còn lại không cần Thiệu Trạm nói, Hứa Thịnh còn nhớ rõ cảm giác Thiệu Trạm cầm tay cậu, dẫn dắt tay cậu đè lên, lòng bàn tay nóng bừng.
Tay Hứa Thịnh chạm vào gần chỗ “kết thúc cuộc gọi”, nói không lại thì định chuồn: “Đồ ăn của tôi đến rồi.”


Thiệu Trạm nhắc nhở cậu: “Nhớ làm bài tập.”
Hắn vừa nghĩ đến câu Thanh Điểu Bắc Đại là đau đầu, cũng biết không có việc nào có thể làm một lần là xong, đành hối thúc cậu làm bài tập trước: “Câu nào không biết thì hỏi tôi.”
Hứa Thịnh hơi buồn ngủ thật, “ừm” một tiếng.


Trước khi tắt, cuối cùng Hứa Thịnh lại hỏi một lần nữa: “Mẹ tôi thật sự không thấy lạ sao?”
Thiệu Trạm thầm nói những chuyện nên làm mình đều làm rồi, cố gắng thể hiện sự nhiệt tình của bản thân, giúp bưng đồ ăn, rửa chén, câu hỏi mẹ Hứa Thịnh hỏi cũng trả lời rồi: “Không có.”


Một bên khác, Hứa Nhã Bình đang lo lắng suy nghĩ rốt cuộc “Hứa Thịnh” bị sao thế, vì sao phản ứng lại lạnh nhạt như vậy? Lo lắng mối quan hệ mẹ con bị rạn nứt, bà lo lắng, lướt xem mười mấy bài văn ở mục phổ biến trên wechat, cuối cùng bình tĩnh lại, nghĩ một chút lại mở giao diện chat, quyết định làm gì đó.


Bên Thiệu Trạm vừa cúp điện thoại, điện thoại lại nhanh chóng vang lên.
Mẹ: Chia sẻ bài viết hay “Giữ gìn quan hệ mẹ con: Trò chuyện rất quan trọng”.
Ngón tay Thiệu Trạm ngừng lại.
Gửi xong bài viết này, ngay sau đó lại là một bài khác.


Mẹ: Chia sẻ bài viết hay “Bao nhiêu gia đình, bao nhiêu mối quan hệ giữa cha mẹ và con cái đều bị phá hủy bởi “mọi người không hiểu con”! Bên dưới là những điểm cấm kỵ khi giao lưu, bạn có phạm phải không?”
Thiệu Trạm: “…?”


Hắn không hiểu thao tác này, nhưng hắn từng nghe thấy có vài phụ huynh thích chia sẻ bài viết khó hiểu gì đó cho con cái, đây là cách giao tiếp thường thấy giữa phụ huynh và con mình.
– Mẹ cậu thường chia sẻ mấy bài viết khó hiểu cho cậu à?


Lúc nhận được tin nhắn, Hứa Thịnh đang ăn cơm, suy nghĩ mấy giây mới nhận ra Thiệu Trạm có ý gì.


Cậu thầm nói chắc lại là mấy bài viết liên quan an toàn thực phẩm với phát triển tương lai cuộc sống, những bài này quả thật Hứa Nhã Bình thường xuyên gửi, đặc biệt là thích gửi mấy bài kiểu “tính quan trọng của việc học”, học tập thay đổi vận mệnh, bước ra khỏi con đường cuộc sống thuộc về mình”, “nguy hiểm của dầu cặn”, trả lời bằng một tay: Ừ, không cần để ý.


Ngày nghỉ đầu tiên.
Hai người ngủ trên giường của đối phương, mở to mắt, bên ngoài cửa sổ sao đầy trời, mơ hồ nhận ra lần này đã bước vào khu vực bí mật nhất của đối phương, cũng là khu vực không muốn người khác biết được nhất.


Còn Hứa Nhã Bình thì trằn trọc không ngủ được, sau khi gửi bài viết thì như đá chìm xuống biển. Hứa Thịnh không thèm trả lời, trong đầu bà đều đang nghĩ: Có phải quan hệ của mình với Hứa Thịnh sắp tan vỡ rồi không?






Truyện liên quan

Thái Hậu, Chuyện Này Không Hợp Phép Tắc

Thái Hậu, Chuyện Này Không Hợp Phép Tắc

Đào Đào Nhất Luân20 chươngFull

240 lượt xem

Nếu Em Không Phải Một Giấc Mơ (Và Nếu Như Chuyện Này Là Có Thật)

Nếu Em Không Phải Một Giấc Mơ (Và Nếu Như Chuyện Này Là Có Thật)

Marc Levy16 chươngFull

77 lượt xem

Đừng Làm Loạn, Chuyện Này Không Khoa Học

Đừng Làm Loạn, Chuyện Này Không Khoa Học

Kim Kinh Nam9 chươngTạm ngưng

118 lượt xem

Liên Quan Tới Ta Tại Tổng Mạn Thế Giới Mở Hậu Cung Chuyện Này Convert

Liên Quan Tới Ta Tại Tổng Mạn Thế Giới Mở Hậu Cung Chuyện Này Convert

Đặng Thức Bộ340 chươngFull

8.1 k lượt xem

Toàn Cầu Huyễn Tưởng: Liên Quan Tới Ta Trở Thành Manh Vương Chuyện Này Convert

Toàn Cầu Huyễn Tưởng: Liên Quan Tới Ta Trở Thành Manh Vương Chuyện Này Convert

Lộ Lộ Tử74 chươngDrop

3.6 k lượt xem

Cưới Hoàng Hậu, Lại Để Ta Chuyện Này Thái Giám Hỗ Trợ? Convert

Cưới Hoàng Hậu, Lại Để Ta Chuyện Này Thái Giám Hỗ Trợ? Convert

Nhĩ Thị Trư Mạ!1,566 chươngTạm ngưng

68.9 k lượt xem

Liên Quan Tới Ta Tại Tổng Mạn Thành Dưới Đất Liên Động Nhị Thứ Nguyên Chuyện Này Convert

Liên Quan Tới Ta Tại Tổng Mạn Thành Dưới Đất Liên Động Nhị Thứ Nguyên Chuyện Này Convert

Tiểu Mao Cầu373 chươngFull

6.9 k lượt xem

Về Ta Xuyên Qua Đến Tiền Văn Minh, Lại Kêu Kiana Chuyện Này Convert

Về Ta Xuyên Qua Đến Tiền Văn Minh, Lại Kêu Kiana Chuyện Này Convert

Một Hữu Nhân Yếu Đích Tòng Giả182 chươngFull

522 lượt xem

Liên Quan Tới Ta Xuyên Qua Đến Nguyên Thần Đồng Thời Đem Trong Lòng Ý Tưởng U Ám Từng Cái Thực Hiện Chuyện Này Convert

Liên Quan Tới Ta Xuyên Qua Đến Nguyên Thần Đồng Thời Đem Trong Lòng Ý Tưởng U Ám Từng Cái Thực Hiện Chuyện Này Convert

Xslr1213811 chươngDrop

742 lượt xem

Nữ Đế, Ngươi Cũng Không Suy Nghĩ Chuyện Này Bị Thừa Tướng Biết Chưa? Convert

Nữ Đế, Ngươi Cũng Không Suy Nghĩ Chuyện Này Bị Thừa Tướng Biết Chưa? Convert

Tào Tặc Chi Chí520 chươngFull

4.9 k lượt xem

Về Ta Chuyển Sang Kiếp Khác Thành Mỹ Thiếu Nữ Cũng Tùy Thân Mang Theo Đạn Hạt Nhân Này Đương Chuyện Này

Về Ta Chuyển Sang Kiếp Khác Thành Mỹ Thiếu Nữ Cũng Tùy Thân Mang Theo Đạn Hạt Nhân Này Đương Chuyện Này

Tối Ái Cuồng Tam Đích Ô Nha571 chươngFull

1.5 k lượt xem

Dưa Du Đề Đốc Tới Đưa Tin! Về Xuyên Qua Trở Thành Quan Chỉ Huy Chuyện Này

Dưa Du Đề Đốc Tới Đưa Tin! Về Xuyên Qua Trở Thành Quan Chỉ Huy Chuyện Này

Xanh Tán Đích Long Miêu360 chươngDrop

726 lượt xem