Chương 1: Thế nào mà tao lại chat với mày?

Lão nương mới lập nick facebook, thích lắm nhưng mà chả có bạn nào, buồn thúi ruột. Thấy chúng nó bảo, nhắn tin, chat chít gì đấy vui lắm, ừ thi vui, mỗi tội bà đây đang alone nhá. Chán quá, ngồi đần mặt ra, tự dưng lại có thông báo tin nhắn mới, e hèm, Hoàng Tuấn Minh - đây chả phải là bạn cùng lớp sao? Làm gì thân quen lắm!Ta đây - Vũ Minh Thu - tuyên bố chả thân thiết gì với tên này..


Mà thôi, giờ thì bàn gì đến chuyện ấy, cứ trả lời lại đã
Nguyên văn tin nhắn của cậu ta là: Ê con nhóc xấu xí, có nick facebook rồi à? :))


Lão đây rất là ghét nha, chẳng qua chỉ là da hơi đen đen, vòng 1 chả có, vòng 2 có thừa xíu xíu thôi. Đầy người nói ta xinh, điển hình là bố mẹ, chị gái đấy nhá! Ta vội vội vàng vàng rep lại với hắn:
- Này, ngươi tưởng ngươi tốt á, cái thể loại.....-ta ấn Enter, gửi xong


Đến đoạn này phải công nhận Thu tỉ tỉ hơi bị bí một tí, kiểu là hắn ta hoàn hảo quá, chả kiếm đâu ra điểm xấu cả.
Hắn gửi cho ta vài từ: Không tìm được điểm trừ đúng không? Tao biết tao giỏi không tì vết rồi, mày có tìm lòi mắt cũng không ra đâu.


Ta lười, có một loại cảm giác không muốn đấu với hắn nữa, bơ đi, hỏi:
- Sao tự nhiên lại muốn chat với tao, mày rảnh quá à?
- Thấy này thú vị, tính của mày khác những đứa con gái khác
- À, thế có phải tao giống con trai quá không? _ta nhanh chóng nhắn lại
- Uk, giống đấy. Khoảng 50%, hehe


- Thôi đi, cấm nói bậy. Bà đây rất chi là nữ tính đấy. Thích ch.ết không? Hử?
- Mày xem cách mày nói đi, chỉ có con trai mới nói kiểu như mày ; càng ngày tao càng thấy mày rất hay. Trêu mày vui lắm
Ta đọc xong tức xì khói ra lỗ mũi, điên cả người, đang ăn xoài, cmn phun đầy ra màn hình máy tính. T.T


available on google playdownload on app store


Bố ta rửa bát xong, lên nhà xem TV, chả quên nhắc ta đi học bài. Tại sao? Tại sao ư? Tại vì ta dốt toán. Đi thi chưa bao giờ được giải có số, mà được khuyến khích thì cũng do "ăn may chó ngáp phải ruồi"
Chả bù cho ta, hắn giỏi tất cả các môn, kể cả thể thao. Chỉ là lười học, không thì....thế nào nữa ta chịu.


Ta ngồi học, lại bắt đầu nghĩ vẩn vơ: Học cùng tên này gần 2 năm, ở trên lớp, chưa bao giờ nói chuyện quá 5 lần, có nói cũng chỉ là hỏi giờ, hỏi thời khóa biểu, hỏi hôm nay ai trực nhật lớp thôi.
Thế mà hắn lại nói ta thú vị. Cái mông ý! Ta suốt ngày ngủ với ăn vụng trong giờ.
Hay là...?
ch.ết rồi!!!


Chắc là hắn bắt gặp ta lén vứt BVS vào ranh giới khu trực nhật của lớp khác. giờ nghĩ lại, rõ ràng là lúc ấy ta nhìn kĩ không có ai mừ! Ai bảo bọn lớp kia ngoan hơn lớp ta. Ta căm! Ta thù aaaaaaaaaaaaaaaaaa!


Ồ! Không lẽ là vụ ta ngủ trong gầm cầu thang , hình như còn chảy cả nước dãi. Ai bắt trong đấy mát quá, mà ta lại học chiều, không được ngủ trưa. Thật là trớ trêu nha!
Có khi là lúc hắn thấy ta vồ ếch đập mặt xuống đất khi cố lấy xô nước trên giá để đồ. Kể ra như vậy còn đỡ, nhỉ?


ch.ết ch.ết! Kiểu này danh tiếng của Thu đại ca giảm xuống thảm hại rồi!
Minh đẹp trai, học giỏi, đức hạnh tốt, chăm ngoan..vân vân mây mây gì gì ơi! Đừng nói gì với ai nhé! Mày không nói, tao đãi mày kẹo ʍút̼. Hẳn 2 cái luôn! Nhé!


P/s lời của tác giả: Các bạn đừng tưởng bở, không phải kẹo ʍút̼ đâu, con này kẹt lắm, không chịu xì 2k ra mua đâu. Con bé Thu này á, nhặt kẹo ʍút̼ rơi ngoài đương rồi mang về rửa sạch cho Minh ăn đấy. Minh ơi đừng ăn! Bà con cô bác đừng ăn!






Truyện liên quan