Chương 15: Đi bar (4)
Tại phòng vip
- Hóa ra em tên là Thảo Anh sao? Anh rất vui khi gặp em.- Wind nói với Thảo Anh rồi lại nháy mắt với nó
- Này mắt của cậu có bị gì ko mà cứ chớp chớp liên tục thế? Đúng là dê cụ mà -Nó nói
- Bảo Ngọc em thật là - Wind dở khóc dở cười nhìn nó
" Quả là một cô nàng đặc biệt, chưa có cô gái nào bình thường trước vẻ đẹp của mình hết vậy mà cô ấy ko hề có cảm giác gì hết" Wind nghĩ (t/g: mọi người thông cảm anh này hơi bị tự tin về nhan sắc của mình"
- Ngày vui như thế mà thiếu rượu làm sao được để anh kêu đem rượu vào nha, hôm nay không say ko về đó - Justin mỉm cười nói
Nói rồi, Justin móc trong túi ra chiếc điện thoại Iphone 6 gọi cho Grace. Một lát sau Grace đem vào chai rượu Whisky năm 1973, nó bị ép phải uống hết 1 ly rượu, từ trước giờ nó chưa uống rượu nên mặt có đôi chút hồng hào, khiến cho ai đó trong phòng khi nhìn thấy khuôn mặt cực gợi tình này thì phút chốc rung động. Nó kề vào tay của Thảo Anh nói nhỏ
- Thảo Anh tớ muốn đi toilet một chút nha
Nói xong nó bước ra ngoài luôn. Sau khi rửa mặt cho tỉnh táo nó bước ra khỏi nhà vệ sinh, chợt nó nghe tiếng nói phía sau cửa thông với một con hẻm. Tò mò nó nhẹ nhàng mở nhẹ cửa ra nghe xem có việc gì đang xảy ra, một giọng nữ vang lên rất lạnh giá khiến nó khẽ run.
- Thì ra chúng mày đã phục kích ở đây sẵn à?
- Đúng vậy bọn tao đã chờ ở đây từ rất lâu rồi hôm nay chính là ngày ch.ết của mày, Vanessa - Một tên trong đám nói
- Được cứ đến, nếu có khả năng - Cô gái đó nói khẽ nở nụ cười nửa miệng
Bọn chúng ko nói gì cùng nhau xông đến đánh cô gái đó, nó hoảng hốt định sẽ bước ra giúp cô gái nhưng khác hoàn toàn điều nó nghĩ, cô nàng nhanh như tia chớp dùng những đòn đánh tuyêt vời và vô cùng chuẩn xác đánh những tên đó. Chỉ một lát sau 100 tên đã nằm xuống ôm đất mẹ thân yêu. Nó trầm trồ thán phục nhìn cô gái, nó nhướn mình ra xem rõ khuôn mặt cô gái đó thì thật bất ngờ đó là Thùy Dương. Nhưng nó chỉ sững sờ 3s thì đã thấy một tên trong bọn chúng cố gắng móc trong túi ra khẩu súng, nó vội la lên:
- Thùy Dương coi chừng - Rồi nhào vô ôm cô bạn mình né sang một bên
Thùy Dương không sao nhưng nó thì bị trúng đạn, vệt máu từ bụng nó chảy ra rất nhiều. Thùy Dương hoảng hốt ôm lấy nó
- Bảo Ngọc, Bảo Ngọc
- Thùy....Dương....cậu....cậu ko sao chứ?- Nó thở gấp do mất máu quá nhiều nói
- Cậu đừng nói gì nữa tớ...tớ sẽ gọi xe cấp cứu - Thùy Dương hoảng hốt nhìn vết thương của nó
- Cậu...... ko sao.... thì hay quá - Nó nói xong thì ngất luôn
- Heo ngốc......cô ấy -Hắn bước ra nhìn thấy máu chảy ko ngừng nhìn nó
- Ko có thời gian đâu anh hai anh và em đưa Bảo Ngọc vào bệnh viện nhanh lên - Thùy Dương mắt rưng rưng nói với hắn
- Được rồi mau lên - Nói rồi hắn bế nó đem ra xe tức tốc đem nó đến bệnh viện
---------------------------------------------------------------------------------------------------------
Tại bệnh viện lớn nhất Sài Gòn
- Sao rồi bác sĩ Bảo Ngọc bạn ấy ko sao chứ ạ - Thùy Dương chạy đến hỏi bác sĩ khi thấy ông từ trong phòng cấp cứu bước ra
- Cô yên tâm chúng tôi sẽ cố gắng hết sức mình - Nói rồi bác sĩ trở lại phòng cấp cứu
Thùy Dương mắt rưng rưng, chưa bao giờ nó lo lắng cho một người như thế, chưa bao giờ có một người sẵn sàng hi sinh tính mạng cả mình để cứu mình.
"Bảo Ngọc cậu ko được có mệnh hệ gì đó" Thùy Dương thầm nghĩ
Tại sân thượng bệnh viện,
- Uk các cậu mau đến đi
Hắn cúp máy, rồi điện thoại hắn vang lên
- Có việc gì........Ưk đem tên đó xuống hầm bắt hắn khai ra hang ổ của bọn chúng, rồi ta về xử lí sau
Nói rồi hắn cúp máy bước vào trong. Đến nơi thì đã thấy Wind, William,Justin và Thảo Anh đã đứng đó với Thùy Dương đợi chờ. Cánh cửa bật mở, bác sĩ vội bước ra
- Ai là người thân của bệnh nhân ?
- Chúng tôi - Đồng thanh
- E hèm - Bác sĩ hơi bị bất ngờ trước những khuôn mặt xinh đẹp đang hiện ra trước mặt - Bệnh nhân bị trúng đạn nhưng cũng may là viên đạn ghim ko quá sâu nên ko nguy hiểm gì chỉ hơi mât máu thôi. Bệnh nhân nên ở lại để theo dõi, các cô cậu đi đóng viện phí và làm thủ tục nhập viện đi.
- Vâng cảm ơn bác sĩ - Trọng Kỳ lên tiếng
Nói rồi bọn họ bước vào thăm nó.