Chương 35
"Ah, kh, khoan đã..."
Hai người vừa mới bước vào cửa nhà, cậu đến cả giày còn chưa kịp cởi ra đã bị hắn tuột quần xuống, Choi In Seop hoảng hốt muốn ngăn cản hắn lại. Nhưng mà Lee Woo Yeon vẫn cứ thế không chút trở ngại kéo quần trong lẫn quần ngoài của cậu xuống.
"Phía dưới của tôi rục rịch muốn nổ tung kể từ lúc chúng ta còn đang đứng trong thang máy kia kìa."
Lee Woo Yeon vừa tháo thắt lưng vừa nói tiếp: "Chỉ cần nghĩ tới việc sẽ được đâm lút cán vào trong cái lỗ ngon miệng của cậu thì,...chậc, thả lỏng nào."
Còn chưa kịp chuẩn bị gì thì gậy thịt đã chen vào, Choi In Seop cảm thấy cơ thể như bị xé làm hai. Cậu hức một tiếng bị đẩy sát vào tường ngay cả thời gian nói chuyện cũng chẳng có. Lee Woo Yeon từ phía sau nâng chân của cậu lên, thô bạo đẩy hông thêm vài lần nữa để tiến sâu vào bên trong.
"..........!"
Mắt cậu như muốn nổ đom đóm tới nơi. Choi In Seop hổn hển tựa trán lên tường đá cẩm thạch lạnh băng. Lee Woo Yeon ôm lấy cậu từ phía sau, hắn khẽ thì thầm: "Cậu muốn cái này à?"
"Ah...ư... ha a, tôi, đợi, đợi đã..."
"Không muốn gì khác nữa sao, cậu chỉ muốn tôi chịch cậu rồi bắn đầy bên trong cậu thôi là được à."
"Tôi,...ah, đợi, Woo, Woo...Yeon, rách...mất, ah, đau...."
Lee Woo Yeon mò mẫm phía dưới rồi nắm lấy vật nhỏ của cậu trong tay. Ngay khi vật nhỏ bị tay Lee Woo Yeon hơi dùng sức bóp lấy, Choi In Seop lập tức la lên một tiếng.
"Với vật nhỏ này, cậu không được làm, với ai hết, từ Lee Da Young, đến Kim Hae Shin, Yoon Ah Reum, và cả cô gái ở quan cà phê đó nữa, không được làm với bất kì ai hết, mẹ kiếp, đã nhớ chưa?"
Những cái tên mơ hồ chợt thoáng qua trong trí nhớ của cậu. Những lời nói đó của hắn cậu chẳng biết rõ ý nghĩa của nó là gì nữa, nhưng Choi In Seop vẫn vừa rơi nước mắt vừa gầt đầu đồng ý.
Lee Woo Yeon lùi eo về phía sau xong lại mạnh mẽ đâm sâu vào. Choi In Seop hức một tiếng, ngay khi cậu muốn khuỵu xuống thì Lee Woo Yeon đã ôm đùi cậu lên để cậu dính lấy cơ thể hắn.
"Người chịch cậu cũng là tôi, không được để người khác chịch cậu đâu đấy."
"Tôi, biết...l, làm... chậm... thôi...rách m...ức."
Lee Woo Yeon kéo tay của Choi In Seop ra phía sau rồi mở rộng ngón tay của cậu ra, hắn đặt tay cậu vào nơi kết hợp giữa hai người.
"Thứ mà cái lỗ này đang ăn, là gì ấy nhỉ, sờ thử xem nhé?"
"........!...a, ưm....."
"Không rách đâu. Vì nó đang siết chặt lại, như thể đang ăn rất chi là ngon miệng đây này-"
"Ah, ư, a áh, Woo, Woo Yeon, đ, đau lắm...!"
Nhìn thấy Choi In Seop nức nở khóc thì Lee Woo Yeon liền chửi thề một tiếng sau đó đặt cậu nằm xuống sàn nhà. Hắn kéo hẵn cái quần trong lẫn quần ngoài vẫn đang treo trên chân của cậu ra rồi ngồi xuống giữa hai chân của cậu.
"A, anh định làm gì...!"
"Nằm yên nào."
Lee Woo Yeon chôn đầu giữa hai chân cậu. Choi In Seop giật nảy mình bật dậy như thể bị phỏng lửa.
"K, kh...không, đ....!"
"Không được cái gì mà không được. Mới ɭϊếʍƈ có một lần thôi mà cái đầu nhỏ đã rỉ nước ra thành thế này rồi."
Lee Woo Yeon gẩy nhẹ vật nhỏ vừa bị mình làm cho cương cứng của Choi In Seop bằng đầu ngón tay rồi khẽ cười. Cậu lắc lắc đầu nói: "Đ, đừng làm thế mà. Làm, làm như thế thì...."
"Sao nào? Có lý do gì khiến tôi không được ɭϊếʍƈ vật nhỏ của cậu à?"
"..........!"
"Dù sao thì In Seop cũng đã ăn dương vật của tôi rất ngon miệng nên tôi cũng muốn nếm thử vị của cậu xem xem. Im miệng lại rồi nằm yên ở đó đi nào."
Lee Woo Yeon ép cậu nằm xuống rồi ngậm vật nhỏ vào trong miệng. Choi In Seop đưa hai tay che khuôn mặt mình lại. Cậu cảm thấy rất xấu hổ và nhục nhã, nhưng đồng thời khoái cảm dồn dập đến cũng khiến cậu hít thở rất khó khăn.
Vật nhỏ nằm trong miệng Lee Woo Yeon dần dần cương lớn hơn. Hắn chỉ mới dùng lưỡi ɭϊếʍƈ vài lần thôi mà đã có âm thanh thổn thức phát ra từ miệng Choi In Seop.
"Ah...., hư..ức, a ah...ức, không, hức... ưm! A hức...ư!"
Thanh âm rên rỉ và nức nở có biết bao nhiêu dễ nghe, đến mức Lee Woo Yeon lần đầu tiên blowjob cho một đứa con trai cũng tò tò cảm thấy không hiểu sao vị của nó sao lại ngọt nào đến nhường này.
"Ah, không...tôi, tôi...!"
Tay Choi In Seop quơ quào cố đẩy đầu của Lee Woo Yeon ra. Nhưng hắn không những không lui ra mà còn ʍút̼ mạnh hơn.
"A, đ, đợi đã...!"
Choi In Seop mở to mắt, tay cậu nắm chặt lấy tóc của Lee Woo Yeon. Eo của cậu run lên bần bật. Lee Woo Yeon nhổ tinh dịch của Choi In Seop ra rồi nhổm người dậy. Choi In Seop ngay khi nhận thức được chuyện gì vừa mới xảy ra thì bàng hoàng tới mức quên hết ngôn từ, được một lúc thì cậu bắt đầu nức nở khóc.
Lee Woo Yeon nở nụ cười gượng gạo kèm theo đó có chút bàng hoàng, hắn hỏi cậu: "Sao lại khóc thế?"
"............."
"Vì được người cậu yêu thích blowjob cho nên cảm động tới mức phát khóc hả?"
"Không phải...."
Choi In Seop đưa tay che mặt lại rồi suy nghĩ. Đã nói là không thích, cậu phải ghét Lee Woo Yeon, đã nói rằng sẽ trả thù cho Jenny kia mà, dù có quyết tâm thế nào đi chăng nữa thì kết quả là ý chí của cậu vẫn cứ xoay quanh người đàn ông này. Vì rất thích, vì quá đỗi yêu thích..., cho nên cậu sợ rằng sẽ bị Lee Woo Yeon phát hiện ra tâm ý thật sự này của cậu.
Lee Woo Yeon đưa tay vuốt ve mái tóc của Choi In Seop. Cậu không thể nào hiểu được tại sao mà một người không có chút tình người như hắn lại có thể sở hữu một bàn tay mềm mại và dịu dàng như vậy được chứ, điều này cũng khiến cho Choi In Seop vô cùng sầu não.
"Đối xử tốt với cậu, cậu cũng khóc. Làm gì với cậu, cậu cũng khóc. Lúc nào tôi cũng là người khiến cậu rơi nước mắt nhỉ."
"............"
"Nhưng mà biết sao giờ, gương mặt khi khóc của cậu khiến tôi cương cứng, ch.ết tiệt, tôi đúng là một tên khốn khiếp mà."
Lee Woo Yeon hơi mỉm cười nâng cằm của Choi In Seop lên. Hắn dùng ngón tay mở miệng cậu ra, tay còn lại ôm lấy đầu của Choi In Seop. Choi In Seop biết hành động đó có nghĩa là gì, cậu chớp chớp đôi mắt ướt đẫm nước của mình ngước lên nhìn hắn.
"Làm ướt nó đi. Rồi tôi sẽ đút vào bên trong cho cậu."
Choi In Seop thút thít dần hé đôi môi ra. Như những gì Lee Woo Yeon đã dạy, cậu hạ lưỡi xuống nuốt trọn dương vật của người đàn ông. Bàn tay của Lee Woo Yeon bao bọc lấy má của cậu. Mỗi khi Choi In Seop cẩn thận di chuyển lưỡi thì Lee Woo Yeon lại phát ra những tiếng thở hắt đầy thoả mãn.
"Ngon không? Chỉ được gật đầu thôi."
Choi In Seop không còn cách nào khác ngoài việc phải gật đầu. Có vẻ như hắn rất hài lòng với câu trả lời đó, vậy nên thứ đồ của Lee Woo Yeon trong miệng cậu cũng dần dần phình to lên. Ngay khi phần quy đầu chạm tới nơi sâu nhất trong cổ họng thì Choi In Seop hơi nhăn mặt định lùi đầu ra sau. Thế nhưng, Lee Woo Yeon đã giữ chặt cậu giữa hai chân để cậu không thể nào tự ý di chuyển.
"Từ trước đến giờ, so với bất kì cô gái nào thì cậu In Seop vẫn là người ɭϊếʍƈ cái của tôi nhìn ngon miệng nhất. Cậu thích tới vậy à?"
Ngón tay của Lee Woo Yeon luồn vào vuốt ve mái tóc của cậu. Nhiệt độ ngón tay lướt từ đầu xuống đến khuôn mặt, sờ hết chỗ này tới chỗ kia như thể hối thúc cậu nhanh chóng đưa ra câu trả lời.
"In Seop, nếu tôi hỏi thì cậu nhớ phải gật đầu."
Lee Woo Yeon vừa vân vê vành tai của cậu vừa nói. Choi In Seop rụt rè mấp máy đôi môi một cách thật cẩn thận, gương mặt của cậu chứa đầy sự sợ hãi khe khẽ gật nhẹ đầu.
"Cậu hy vọng tôi đút dương vật của tôi vào phía sau cậu đúng không?"
"............!"
Khi cậu định lắc đầu thì Lee Woo Yeon đã kịp nắm lấy tai cậu và cố định lại khiến đầu cậu không thể nào di chuyển được.
"Nhanh gật đầu đi. Bây giờ cậu đang ɭϊếʍƈ dương vật của tôi, và cậu cũng muốn tôi nhanh nhanh đút nó vào cho cậu đúng không?"
Lựa chọn chỉ có một. Ngay sau khi Choi In Seop gật đầu một cái vô cùng nhẹ thì Lee Woo Yeon mời nở nụ cười.
"Vậy thì làm nó ướt thêm đi. Nếu cậu làm nó thấm đẫm nước bọt thì tôi sẽ dùng nó lấp đầy bên trong cậu ngay."
Bàn tay Lee Woo Yeon ôm lấy đầu của Choi In Seop, hắn bắt đầu di chuyển eo như thể đang tự thủ ɖâʍ. Choi In Seop cảm thấy bên trong miệng của mình bị chà xát như muốn bốc lửa. Cậu muốn nói với hắn rằng hãy làm chậm thôi, nhưng cây gậy thịt không ngừng ra ra vào vào đã chặn miệng của Choi In Seop lại mất rồi.
"Cậu cư xử như thế này, với khuôn mặt ngây thơ đó,... đúng là làm người khác phát điên mà."
Cậu tự hỏi trong lòng rằng liệu bản thân có phải lại làm gì đó sai nữa hay không rồi ngước mắt lên nhìn mặt hắn muốn xác nhận một chút. Khoảnh khắc hai ánh mắt chạm nhau, Lee Woo Yeon ngay lập tức rút cái của mình ra khỏi miệng Choi In Seop.
"Không chịu nổi nữa à?"
Lee Woo Yeon kéo mắt cá chân của cậu gác lên vai mình, nâng mông của cậu lên. Hắn một đường tiến vào bên trong cậu. Choi In Seop thổn thức một tiếng nhổm eo lên thì bị tay của Lee Woo Yeon đặt trên bụng ấn xuống lại.
"Mới đó đã chịu không nổi muốn tôi đâm vào rồi, cũng biết cách vòi vĩnh ghê nhỉ."
"Kh, không ph-, ức...ah."
Vì chân của cậu bị nâng lên cao nên lúc nó đâm vào còn sâu hơn cả trước đây. Gậy thịt nóng hổi chen chúc vào tận sâu bên trong nơi chật hẹp. Choi In Seop nắm lấy cánh tay của Lee Woo Yeon nức nở, hơi thở nóng hôi hổi của cậu dồn dập phả ra.
"A, ha a...ah, ư...ức. A ah!"
Cơ thể cậu nhấp nhô theo nhịp di chuyển eo của Lee Woo Yeon. Cánh môi của cậu mở rộng hết mức vì không thể nào chiến thắng được cảm giác quá đỗi kích thích đang ồ ạt kéo tới. Tay của Lee Woo Yeon ấn eo của cậu xuống rồi mạnh mẽ đâm thúc vào bên trong bằng dương vật nóng bỏng.
"Nói, thích tôi đi."
"Ah, hư ức, ưm...!"
"Tiện lúc miệng dưới đang ngậm lấy gậy của tôi, thì miệng trên nói thích tôi đi."
Giọng nói của Lee Woo Yeon tựa như đánh vào người Choi In Seop. Cậu khó khăn mấp máy đôi môi run run nức nở nói: "T, tôi thích -anh. Tôi...tôi thích... Woo Yeon....!"
Choi In Seop vừa lẩm bẩm nói thích hắn vừa khó khăn thở dốc. Lee Woo Yeon nâng cậu lên để cậu ngồi trên đùi của hắn. Tựa như dỗ dành một đứa bé, Lee Woo Yeon dùng tư thế đầy thân mật thăm dò sâu phía bên trong nơi nằm giữa hai mông của cậu.
"Dùng chân kẹp lấy eo của tôi. Đúng rồi,... ha a, dính sát lấy tôi nào. Nếu cậu muốn thưởng thức thêm hương vị dương vật của tôi thì, đúng rồi, ah, ngoan lắm."
Lee Woo Yeon ôm lấy đầu của Choi In Seop. Ngay khi hắn hôn vào phần gáy của cậu thì cậu bất ngờ tới mức chớp chớp đôi mắt to tròn. Một giọt nước mắt, dần chảy xuống má của cậu. Lee Woo Yeon ɭϊếʍƈ đi giọt nước mặt của cậu rồi nở nụ cười. Và nụ cười đó thì khiến trái tim của Choi In Seop bắt đầu đập như điên. Vì cậu không muốn bị Lee Woo Yeon phát hiện ra gương mặt đỏ chót của bản thân nên đã chôn đầu vào hõm vai của hắn.
"Ôm chặt lấy tôi nhé. Vì, tôi bây giờ, không kiềm chế nổi nữa đâu."
Giọng nói trầm thấp nguy hiểm vang lên bên tai cậu, đồng thời gậy thịt phía dưới thúc sâu vào bên trong đến mức phát ra cả tiếng da thịt va chạm nhau bem bép. Phía dưới của cậu nóng ran như muốn hỏng tới nơi. Choi In Seop ôm chặt lấy Lee Woo Yeon khóc thút thít. Vì cậu sợ rằng trái tim mình sẽ thay đổi, cậu sợ rằng không thể đè nén xuống thứ cảm giác lạ lẫm đang tiếp cận cơ thể cậu,...vì cậu quá thích Lee Woo Yeon, nước mắt của Choi In Seop tuôn ra xối xả.
Lee Woo Yeon nghiên chặt răng rồi đẩy mạnh cái của hắn vào trong cơ thể Choi In Seop. Mỗi khi hắn khuấy động vách nội bích bên trong, Choi In Seop lại co rúm người lại ôm chặt lấy cổ Lee Woo Yeon. Bằng tất cả sức mạnh bé nhỏ đó.
Nhìn thấy cơ thể mảnh mai bị đưa đẩy trong vòng tay của mình, Lee Woo Yeon dường như cảm nhận được dòng máu nóng trong tim đang tuôn trào ra khắp cơ thể. Trong giây lát, hắn đã hưng phấn đến mức nghĩ rằng tĩnh mạch của trái tim này sẽ bị vỡ khiến máu trong tim hắn ồ ạt bắn ra.
"Thật sự rất... tuyệt với. In Seop, dù có đút vào rồi thì cậu vẫn cứ tiếp tục siết chặt lấy nó, mẹ kiếp."
"Ha a, ah! Ư ưm.. ưng, a ah! Hức, ư hức."
"Gương mặt ngây thơ nhưng mà lại sở hữu một cái lỗ nhỏ đầy ɖâʍ đãng."
"Ah... ư hức, a ah! A ah! Tôi, chậm, chậm thôi...."
"Tôi sẽ cho cậu tất, thế nên cứ mở chân rộng ra rồi ăn cho no nhé, ức."
Lee Woo Yeon nắm eo Choi In Seop nhấn xuống rồi nghiến răng. Tinh dịch ấm nóng ồ ạt bắn ra trong cái lỗ nhỏ. Lee Woo Yeon nheo mắt một lần nữa nâng hông lên, lần thứ hai bắn dòng nước nóng hổi vào bên trong cậu. Tinh dịch lấp đầy bên trong tràn ra ngoài, chảy ròng ròng giữa khe mông của Choi In Seop. Cậu khẽ nức nỡ, cơ thể chợt rùng mình lên mỗi khi tinh dịch chảy ra ngoài.
Lee Woo Yeon rất thích sự run rẩy đó của cậu. Không hiểu sao Lee Woo Yeon lại cảm thấy việc cậu run rẩy trong vòng tay của hắn lại đáng yêu và xinh đẹp đến lạ thường. Lee Woo Yeon ôm lấy Choi In Seop, hắn yên lặng cảm nhận những chuyển động bé nhỏ của cơ thể cậu.
Hắn muốn nữa, muốn nếm thử Choi In Seop nhiều hơn nữa.
Lee Woo Yeon ôm lấy tóc cậu. Choi In Seop ngẩng đầu lên, cậu hiện tại đang khóc nức nở cứ như chỉ cần khóc thêm một chút nữa thôi là cậu sẽ thiếu dưỡng khí mà ngất đi. Khi ánh mắt hai người chạm vào nhau, Lee Woo Yeon ngay lập tức biết được bản thân hắn đang muốn làm cái gì. Hắn hôn cậu. Choi In Seop bị doạ đến mức thân thể cứng đờ, miệng cũng ngậm chặt lại. Lee Woo Yeon cắn cắn môi dưới ép cậu mở miệng ra. Hắn bắt đầu thăm dò bên trong. Cảm giác lướt qua chiếc lưỡi bé nhỏ mềm mềm cùng với những cái răng bên trong khiến thân thể Lee Woo Yeon như được châm ngòi lửa. Sự đụng chạm ở bên trong miệng của Choi In Seop làm cho Lee Woo Yeon thích đến mức hắn cảm thấy hối hận rằng, tại sao đến tận bây giờ hắn mới chịu nếm thử.
Nụ hôn sâu gần như muốn rút cạn hơi thở của Choi In Seop. Mỗi khi hai đôi môi hơi tách nhau ra một chút là Choi In Seop lại cố gắng hít lấy hít để tựa như người bị rớt xuống nước. Hình ảnh cậu như thế quá đỗi dễ thương nên trước khi cậu hết hơi muốn ngất xỉu tới nơi thì Lee Woo Yeon đã cố tình không chịu buông tha cho cậu.
"Ha...ha a, đợi...đợi chút, tôi thở...thở đã."
"Thở bằng mũi là được mà."
"Ực-, ha a, ha ah..."
"Sao cậu lại cư xử như người chưa hôn qua bao giờ thế."
Khuôn mặt Choi In Seop lập tức đỏ bừng vì lời nói đùa của Lee Woo Yeon. Là người biết rõ cái cách biểu cảm biến hoá kia có ý nghĩa gì, Lee Woo Yeon vừa cười vừa hỏi: "Thật sự, chưa hôn bao giờ à?"
"........."
"Những nơi được gọi là lỗ trên người cậu thì người đầu tiên nếm vị của nó đều là tôi nhỉ."
Lee Woo Yeon mỉm cười với khuôn mặt hài lòng, hắn một lần nữa đem môi mình tới hôn lên môi cậu. Chụt một tiếng, hai đôi môi chỉ chạm nhẹ vào nhau thôi nhưng Choi In Seop vẫn đỏ mặt ngượng ngùng rụt cổ lại. Dù đã làm đủ trò với nhau nhưng khi nhìn cậu đỏ mặt không biết làm sao như thiếu nữ chỉ vì một nụ hôn thì Lee Woo Yeon nheo mắt cười tươi.
"Ah..."
Bỗng nhiên phía dưới một lần nữa lại rục rịch cương cứng khiến Choi In Seop rùng mình. Lee Woo Yeon đưa tay vuốt ve vai của cậu và thì thầm bằng nhưng lời đường mật đầy ngọt ngào: "Bây giờ chúng ta lên giường nhé."
Choi In Seop biết được sự thật rằng lựa chọn của cậu chỉ có một mà thôi, cậu như có như không chỉ có thể gật đầu một cái.
***
Ý thức của cậu lúc tỉnh có lúc mê, đến lúc nghe được âm thanh xung quanh vang lên cậu mới biết được rằng hoá ra bản thân vẫn còn sống. Cậu vẫn chưa ch.ết, vẫn còn sống sót trên đời.
Đồng thời cậu cũng cảm nhận được nhịp tim của chính mình bằng toàn bộ cơ thể. Trong ý thức mơ hồ, giọng nói của mẹ cậu thưa thớt vang lên. "Jenny,..rốt cuộc, làm sao lại... vậy thì tang lễ... phải nói với Peter như thế nào đây.."
Rốt cuộc mẹ đang nói gì vậy. Cậu vẫn còn sống sờ sờ đây mà, sao lại nói những chuyện liên quan đến tang lễ? Cậu, vẫn chưa ch.ết. Vậy nên mẹ không cần nói về chuyện đó cũng được...sao mẹ lại khóc thế nhỉ.
Cậu cố gắng để tỉnh táo lại nhưng mắt không tài nào mở lên nổi. Rồi những lời được nói ban nãy lọt vào tai cậu rõ ràng hơn.
"Trong di chúc có viết về Peter, nên mẹ của Jenny đã bảo cảnh sát điều tra...Bà ta chắc là muốn trút giận ở mọi nơi vì việc con gái của mình đã ch.ết, Peter làm gì có tội chứ, hai đứa nó còn là bạn bè nữa... Vậy nên, đám tang sẽ như thế nào..."
Tim cậu đập thình thịch. Cậu muốn ai đó giải thích cho cậu một cách dễ hiểu nhất rằng rốt cuộc đã có chuyện gì, tại sao mắt cậu mở không ra. Tại sao Jenny lại ch.ết? Tại sao cảnh sát lại đến đây? Gì mà đám tang chứ. Tại sao Jenny lại ch.ết? Kh, khoan đã, giải thích chút đi, ai đó, đợi một chút...
"................!"
Cậu hoảng hốt bật dậy, hơi thở nghẹt lại tựa như có ai đó đang siết lấy cổ cậu. Choi In Seop ôm lấy cổ rồi hổn hển cố gắng điều hoà lại nhịp thở nhưng vẫn không được. Bụng của cậu nhộn nhạo cả lên, Choi In Seop không nhìn rõ được phía trước cậu chỉ có thể ngồi đó run bần bật nắm lấy tấm ga trải giường.
"Cậu ổn chứ?"
Giọng nói dịu dàng cất lên. Mặc dù cậu không biết là ai nhưng đó là đối tượng duy nhất cậu có thể dựa vào trong sự sợ hãi này thế nên cậu đã vươn tay ra nắm chặt lấy người nọ.
"Là mơ thôi. Không sao đâu. Cậu đừng sợ nhé."
Có một bàn tay to lớn vuốt ve mái tóc rồi vỗ về vào lưng cậu. Hành động đấy khiến cậu quá đỗi an tâm nên cậu cũng vô thứ ghé mặt tới dựa vào lòng người nọ. Có lẽ là vì giật mình với hành động bất ngờ của cậu nên bàn tay kia có hơi khựng lại, sau đó thì một tiếng cười vang lên. Là một tiếng cười mềm mại và chứa đầy sự vui vẻ trong đó.
"Sẽ thành thói quen xấu của tôi mất. Vì mỗi lần In Seop thấy thứ gì đó đáng sợ là cậu đều sẽ dựa dẫm vào tôi."
In Seop là ai nhỉ. Là ai mà lại có người gọi tên đầy dịu dàng như thế.
Cậu dựa đầu vào đôi vai to lớn, chầm chậm hít thở rồi suy nghĩ,...Chắc là thích lắm, cái người tên In Seop kia. Vì cậu ấy có một người gọi tên mình đầy dịu dàng như thế kia.
"Không sao đâu. Cậu thở từ từ thôi. Chầm chậm. In Seop à, không có thứ gì, đáng sợ cả. Tất cả chỉ là mơ thôi."
Cậu từ từ hít vào thở ra theo cách mà giọng nói kia dẫn dắt. Lồng ngực bức bối dần dần được thả lỏng. Tầm mắt xoay mòng trong sự sợ hãi cũng dần trở nên rõ ràng hơn.
"Cậu tỉnh táo hơn chưa?"
"..........."
"Cậu có thể nhận ra tôi là ai không?"
Lee Woo Yeon sờ vào cái trán thấm ướt mồ hôi của cậu. Choi In Seop chớp chớp mắt hai lần rồi ngơ ngác nhìn chằm chằm hắn.
"Cậu biết tôi là ai không?"
Một người đẹp trai, hỏi cậu bằng giọng nói dịu dàng. Choi In Seop không kịp nhớ ra tên nhưng ánh mắt nhìn cậu kia rất quen thuộc, vậy nên cậu khẽ gật đầu một cái.
"Được rồi. Cậu làm tốt lắm."
Cậu không biết bản thân đã làm gì tốt nhưng khi được bàn tay kia vỗ về cậu cảm thấy vô cùng thoải mái nên cứ thế lần nữa nhắm mắt lại. Ban nãy lúc cậu dựa trên vai hắn vẫn còn thở dồn dập thì giờ đã dần dần tìm lại được hơi thở đều đặn vốn có.
Lee Woo Yeon cúi nhìn Choi In Seop đang nằm ngủ trong vòng tay của mình. Toàn bộ cơ thể cậu ướt đẫm mồ hôi lạnh vì cơn ác mộng khủng khiếp nào đó. Lee Woo Yeon kéo chăn lên rồi đắp cho cậu. Hắn đợi cho đến khi Choi In Seop hoàn toàn ngủ lại mới từ trên giường đứng dậy. Lee Woo Yeon làm ướt khăn bằng nước ấm rồi cẩn thận lau trán cho cậu.
Có lẽ là do vừa lòng với nhiệt độ ấm áp trên chiếc khăn nên Choi In Seop vừa nở nụ cười tựa như làm nũng vừa lật người. Vì cậu không hay cười nên hắn không biết rõ cho lắm, nhưng mà khuôn mặt khi cười cũng không hề tệ. Thỉnh thoảng cậu cười lên có vẻ cũng tốt.
Hắn thích khuôn mặt đó, Lee Woo Yeon cứ thế nằm bên cạnh vỗ về cậu cho tới khi ánh sáng bình minh len lỏi chiếu qua khung cửa sổ.