Chương 48
Tới sáng hôm sau:
Hắn chuẩn bị đi học qua phòng nó, thấy nó cứ hí hoáy làm gì đó, hắn bước vào:
- Sao chưa đi học nữa?
Nó giật mình, lắp bắp:
- A, mình cảm thấy hơi mệt nên cậu cứ đi trước đi!
- Cẩn thận đấy! Lâu nay cậu hơi bị lười làm nhiệm vụ của một con cún đói!
- ……hừ
Hắn đi được mấy phút thì Ken nhắn tin cho nó: cậu đã tìm mua được chưa?
Nó trả lời: Mình mua được rồi! Shop ở xa ghê lắm!
Hihi, vất vả cho cậu quá! Đi học đi! Không trễ giờ đấy!
Ừ, nó nhắn
Nó phóng vù vù tới trường, đến nơi thì thở không ra hơi nữa.
Vừa lúc đó, tin nhắn báo hiệu của Ken tới. Nội dung bức thư: Triển khai đi, bước thứ nhất, trở thành cô gái trí tuệ, bằng cách đeo một chiếc kính. Nó hít một hơi thật sâu rồi lôi từ balo ra một chiếc kính màu hồng đáng yêu, đeo vào, chạy đi tìm hắn. Khi thấy hắn đang đứng cạnh tủ đồ một mình, nó bước tới, đưa tay chạm vào gọng kính:
- Chào cậu Thiên Tùng! Nó nói
Hắn quay mặt ra, nhìn thấy nó vậy thì khinh khỉnh hỏi:
- Cái gì đây?
- À, hôm nay trời đẹp nên mình đột nhiên nổi hứng muốn trở thành cô gái trí tuệ ấy mà!
Hắn nhăn mặt:
- Không hợp với cậu!
- Mình muốn làm gì thì kệ mình chứ! Cậu có quyền gì mà …..!
Chưa dứt lời thì hắn đã kéo tay nó đứng sát hắn rồi nhẹ nhàng lấy cặp mắt kính ra
- Biết ngay chỉ là gọng! Đúng là nhảm nhí! Xuống căng – tin lấy tôi lon nước. Hắn chỉ nói vậy rồi đi
Nó đứng đó, một giọt, hai giọt, ba giọt, mũi nó bắt đầu tuôn ra một thứ máu, nó khổ sở nhắn cho Ken: Huhu, thất bại rồi! Rồi lại lấy khăn giấy lau mũi.
Haizz, lúc cậu ấy kéo mình lại, thật đẹp trai, xém nữa thì chảy máu cam trước mặt cậu ấy, hic ( xấu hổ @@)
A, cậu ấy nói mua nước, CHẾT RỒI! Mình mà tới muộn thể nào cũng bị nghi ngờ.
Ting, tin nhắn từ người con trai tên Ken: Thất bại rồi thì tới bước 2, Thiên Tùng thích những người con gái không tới gần cậu ấy! Nó ngẫm nghĩ: Không tới gần à?
Nó mua nước xong, chạy đi tìm hắn thì thấy hắn đnag ngồi ở ghế sau trường, liền kiếm một que dài dài dài với một cái hộp, cho lon nước vào hộp rồi treo hộp lên que, lon ton tới chỗ hắn:
- Nè, nước đây!
Hắn ngạc nhiên quay ra:
- Cậu bị sao à?
- Không, có sao đâu! Chỉ là mình không muốn gần cậu quá!
Hắn khẽ cười rồi thở dài:
- Ôi trời! Thế mà tôi đang định xoa đầu cậu một chút đấy!
- A! Thật hả? Đợi mình một lát, mình tới ngay!
- ……..
Hắn tháo balo xuống, treo lên cái que rồi đứng dậy
- Gì vậy? Không phải cậu muốn xoa đầu mình sao?
- Hết hứng rồi, mang balo lên lớp cho tôi.
- Sao lại thế!
- Huhu, lại thất bại rồi, nó nhắn cho Ken
- Thiên Tùng đúng là khó nhằn thật, mình còn một số cách nữa nhưng phải để sau thôi, tạm biệt, mình học nhé!