Chương 4

Sau giọng nói đó là hàng loạt những tiếng la hét, những tiếng gọi tên Kevil vang lên, cả phòng diễn sôi sục lên. Trong lúc này Huyền My nhanh chóng kéo Quỳnh An luồn qua những khe hở để tiến gần sân khấu hơn. Và khi 2 người vừa ổn định chỗ đứng cách sân khấu không xa thì đột nhiên đèn trong phòng tự nhiên tắt hết, chỉ còn những chiếc đèn nhỏ nhấp nháy trên sân khấu phát ra ánh sáng mờ nhạt. Lúc này những tiếng reo hò càng lớn hơn, trên sân khấu nhạc cũng bắt đầu nổi lên. Một toán người khoảng 12 người xuất hiện trên sân khấu, đèn phía trên cũng đã sáng hơn, điều đó làm cho Quỳnh An có thể nhận ra một trong 12 người đó là Kevil. Giojng hát anh cất lên cùng những điệu nhảy điêu luyện, bài hát sôi động làm cho khán phòng vốn đã nóng lại còn nóng hơn. Vừa hát vừa nhảy trông anh rất phong độ và còn đôi chút lạnh lùng trên nét mặt. Anh bây giờ chắc hẳn đã cướp đi trái tim của bao con gái.


Sau buổi trình diễn của anh, Quỳnh An bước ra khỏi khán phòng trong tình trạng mệt mỏi, uể oải. Vì fan của anh cổ vũ hăng quá liên tục xô đẩy co qua bên này rồi qua bên nọ, mặc dù cô không cổ vũ nhưng vẫn rất mệt. Nhưng hình như chỉ có mình Quỳnh An là có cái biểu hiện mệt mỏi dó thôi, chứ xung quanh ai nấy đều thích thú và đặc biệt là...


- Ôi trời ơi!!! Anh Kevil hát hay quá đi, nhảy còn đẹp nữa chứ, phong đọ quá, á ch.ết mất... - Huyền My vừa chắp tay lên trước mắt thì nhìn lên trời long lanh vùa cảm thán.
- Thôi đi mày ơi, mày có nói quá không vậy, tao thấy bình thường mà.


- Không quá tí nào đâu, bao nhiêu đó còn chưa đủ để miêu tả anh Kevil của t đâu.
- Bó tay với mày!!! Thôi về đi 11h rồi này.
- Ừ đi.
* * *
PHÍA SAU PHÒNG DIỄN


- vừa nãy may mà anh đến kịp chứ không thì không biết khi nào em mới vào diễn được đây -Một anh chàng khoảng 26 hoặc 27 tuổi vừa sắp túi đồ vừa nói với Kevil. Đó là anh Dương quản lí của Kevil.
-Em biết, cảm ơn anh. -Kevil nhàn nhạt trả lời.


-Mà khi nãy cô gái đứng nói chuyện với em là ai vậy. Em nói chuyện với Fan là lạ rồi mà còn cười với cô ấy nữa chứ. - Anh Dương làm ra vẻ ngạc nhiên hỏi Kevil.
-Cô ấy không phải Fan của em. Chỉ là cười một cái xã giao thôi mà sao anh ngạc nhiên vậy


available on google playdownload on app store


-Cười xã giao Anh Kevil của tôi à, anh thuer xem lại xem, những buổi họp Fan anh có hé một nụ cười không Có bao giờ anh hé răng nói chuyện mà còn cười với một lời không Nay lại nói chuyện mà còn cười với một cô gái không phải là Fan của mình, không ngạc nhiên làm sao được.


-Tùy anh nghĩ thôi. -Kevil có vẻ không quan tâm đến chuyện đó lắm!!!
-Lại là câu nói ấy, anh không hiểu sao cái thái đọ lạnh lùng này của em mà vẫn có nhiều Fan như vậy. Em không thể vui vẻ với Fan một chút sao


- Nếu em không có nhiều Fan thì làm sao anh có việc làm Thôi chúng ta về, chẳng phải mai em còn có buổi diễn sớm sao
- Hazi...-Anh Dương chỉ còn biết thở dài trước câu trả lời của Kevil, làm sao có thể đấu lại nổi Kevil.
* * *






Truyện liên quan