Chương 73: Cúc tay áo
Edit #Salim
Beta #Kumoe
Mọi người đều đang tập trung ở phòng Chu Tư Minh, gọi cơm hộp ăn lẩu.
Cửa kính thông ra ban công được mở ra, có gió gợi lên bức màn, trong phòng, một bên là chiếc bàn hỗn độn, một bên là năm sáu nghệ sĩ nam nữ vây quanh nhau đánh bài, còn có những người đứng bàng quang nói chuyện phiếm.
" Gà gà."
" Chờ đã, tôi là hồ!"
" Ha ha ngại quá, em ăn chị rồi! Ha ha."
" Chu Tư Minh sao có thể quá đáng như vậy chứ!"
" Không biết nhường nhịn con gái sao, đúng là thứ độc thân bằng thực lực 666."
Sau đó là một chuỗi tiếng cười, có một người gọi Hứa Anh: " Hứa Anh, cậu xem đàn ông nhà cậu. Văn nhã bại hoại!"
Chu Tư Minh là bạn trai trong phim của Hứa Anh.
Hứa Anh đang dựa vào cửa kính, sau khi nghe Mason nói về những công việc sau khi quay xong << Bình minh ánh vàng >>, nghe vạy quay đầu lại cười với bọn họ một cái: " Đừng có vũ nhục " Văn nhã bại hoại"."
Mason qua di động nghe thấy bọn họ ầm ĩ, lập tức cảm thấy khẩn trương.
Hứa Anh liền che lại loa ghi âm của điện thoại, cười với bạn bè: " Đừng có bịa đặt kêu loạn nhé? Không chừng ngày mai tin hai chúng tôi ở cùng khách sạn lại lên hot search, đến lúc đó người đại diện cùng với bộ phận PR chắc chắn sẽ đấm tôi!"
Sau đó cả nhà lại bắt đầu cười.
Còn hai ba tuần sẽ đóng máy, nhóm nghệ sĩ liền thừa dịp sắp tan vỡ tụ họp một chút. Dù sao cũng không ảnh hưởng tới công việc.
Trong phòng nồng nặc mùi thuốc lá, Hứa Anh vừa mới khỏi cúm một chút, hiện tại yết hầu bị sộc cay cay, không chịu nổi.
Cô cùng nữ diễn viên hàn huyên vài câu xong, liền đi ra ngoài ban công, chống cằm trên lan can tùy ý nghịch di động.
Di động tối đen ánh lên ánh sáng, lông mi Hứa Anh đen đặc, đôi môi đỏ thắm.
Cô vẫn luôn xinh đẹp nồng nhiệt như vậy, mặc kệ là thời thiếu nữ hay là hiện tại.
Hứa Anh đem tin nhắn WeChat Cố Tinh Trầm trả lời buổi chiều mở ra, lại lật lên lật xuống lật tới lật lui nhìn vài lần, sau đó nhìn vào bóng đêm sương mù nhíu mày.
" Rõ ràng chính là anh ấy."
" Còn không thừa nhận...."
Cố Tinh Trầm ăn mặc tinh tế xa hoa, nhưng kiểu dáng rất ít, cô đã xem qua quần áo của anh, những bộ âu phục giống nhau như như đúc chỉ có hai bộ. Đường kim mũi chỉ cùng với cúc kim loại màu đen kia, cô không chỉ mới gặp qua một lần.
Một lần, là hôm tụ họp ăn Tết Cố Tinh Trầm ngồi bên cạnh cô.
Cố Tinh Trầm cùng người khác cụng chén rượu xã giao, cô thích nhìn tay anh, liền lưu ý tới chiếc cúc trên tay.
Đường Đường:
< Thế nào>
< Biết là ai chưa>
Hứa Anh: < Biết rồi>
Đường Đường: < Ai>
Ngón tay Hứa Anh múa trên màn hình, đánh ba chữ: Cố Tinh Trầm.
Nhưng cuối cùng lại không gửi đi, xóa đi.
Xem lại lịch sử gọi điện tối qua, là cô gọi người ta tới.
Cố Tinh Trầm không đề cập tới, đại khái là bởi vì có lẽ vốn dĩ anh ấy không thích đến, cho nên xong việc dứt khoát không nói, miễn cho lại sinh ra liên quan gì tới cô....
Hứa Anh xem nhật ký cuộc gọi, lấy dãy số Cố Tinh Trầm xóa đi.
Thôi được
Nếu Cố Tinh Trầm muốn bảo trì khoảng cách, vậy thì bảo trì.
Ai còn phải một hai dán lên người anh ấy lôi kéo?
- --
Phía nam mưa xuân đến sớm, liên miên hai tuần, cả thành phố bừng bừng ý xuân phấn chấn.
Tại bãi đậu xe lộ thiên của tòa nhà tài chính có một bồn hoa nhỏ, xanh non.
Cao Dịch, Lý Từ Long cùng Triệu Vũ đang ở bãi đỗ xe chờ sếp bọn họ, một bên hút thuốc, một bên trò chuyện về những câu chuyện của thị trường chứng khoán gần đây, cùng với việc sắp sửa mở công ty con.
Sau khi Cố Tinh Trầm về nước tiếp nhận công ty, công việc mở rộng thật sự rất thuận lợi, hội đồng quản trị quyết định sẽ mở thêm một tòa công ty con và địa chỉ là ở thành phố C, làm chút công việc mặt đất.
Xa xa, Cố Tinh Trầm đi tới, âu phục màu xanh đen nghiêm chỉnh, trong tay cầm một phong tài liệu màu đen, bởi vì còn phải lái xe, trên mũi còn mang một chiếc mắt kính hơi mỏng.
Bên người là bí thư Sally, đang thay anh mở hòm tư liệu.
Cố Tinh Trầm đi tới bên cạnh xe, vừa lúc nghe được Cao Dịch cùng mấy người nói tới việc công ty sẽ phải ai tới quản lý công ty con ở thành phố C.
" Cao Dịch cùng Triệu Vũ tốt nhất nên đi, trong cuộc họp hội đồng quản trị, tôi sẽ đề xuất." Cố Tinh Trầm lời ít ý nhiều nói, đem vỏ máy tính bỏ vào trong xe mình.
Ba người bây giờ mới phát hiện Cố Tinh Trầm đã tới, nhanh chóng tắt tàn thuốc.
Cao Dịch cùng Triệu Vũ rất hưng phấn, lập tức ôm quyền.
" Cảm ơn sếp đã dìu dắt!"
" Cao Dịch, chiêu vỗ mông ngựa này của cậu vô dụng, sếp không bao giờ để mình bị quay vòng vòng đâu."
" Ta đây là cảm tạ từ trong thâm tâm."
Bọn họ vui đùa ầm ĩ, Cố Tinh Trầm cười trong veo một cái. Đều là những người tuổi không chênh lệch nhiều lắm, tuy tính tình Cố Tinh Trầm nhạt nhẽo cao lãnh, nhưng thật ra rất dễ ở chung.
Tính cách đạm bạc, văn nhã ôn hòa, có cảm giác không giống người thường, mọi người đối với Cố Tinh Trầm – CEO này đã quen rồi.
Bọn họ chậm rãi an tĩnh lại, miễn cho làm ầm ĩ khó chịu đến Cố Tinh Trầm.
Hiện tại đi tới hội đồng quản trị của tập đoàn, thương lượng về việc công ty con.
Cố Tinh Trầm có 15% cổ phần, là CEO kiêm cổ đông, quyền quản lý công ty cũng nằm trong tay, anh quyết định ai thì chính là người đó.
Hội đồng quản trị có cổ đông lớn nhỏ gồm bảy tám người đều là những những ông lớn giàu có bản địa ở thành phố G, cổ đông lớn nhất chính là ông bác nhà giàu số một của thành phố G đã đi đào Cố Tinh Trầm về nước chiếm 51% cổ phần.
Tuy nói 15% chiếm không lớn, nhưng mỗi năm giá trị thương mại đạt tới hơn trăm triệu, đã là một khoản tiền rất khó có thể đếm hết được.
Huống chi Cố Tinh Trầm mới hai tám tuổi mà thôi.
Trên đường đến, đều là người trẻ tuổi, không chịu nổi mà buôn dưa lê.
Triệu Vũ xem WeChat một lát, tự nhiên cười một tiếng, nói với Cố Tinh Trầm: " Sếp, anh còn nhớ lần trước có một nữ minh tinh quấy rầy anh không? Chính là một trong bốn tiểu hoa đán đấy."
Chiếc xe chuyển động, tay lái Cố Tinh Trầm đang chuyển động xe hơi cứng lại, sau đó tự nhiên " Ừm" một tiếng.
" Cô ấy lại có tai tiếng rồi."
" Lần này là với ai?" Cao Dịch hỏi
" Cùng với nam phụ số hai của đoàn phim Chu Tư Minh, tối qua bị chụp được cùng vào khách sạn, hai người tới tận đêm mới đi ra."
" Wow!" Âm thanh ái muội.
" Sinh hoạt cá nhân thật loạn, phải không?"
Đôi mắt Cố Tinh Trầm lạnh đi.
Bên cạnh, ba người cấp dưới vẫn còn đang buôn dưa lê
" Chẳng qua có một tài khoản Vip trên Weibo đăng bài, nói cô ấy bởi vì giảm béo nên bị bệnh kén ăn, dẫn tới hiểu lầm."
" Hả?" Cao Dịch lấy di động Triệu Vũ qua.
" Hứa Anh té xỉu ở sân bay, Chu Tư Minh đưa người tới khách sạn nghỉ ngơi."
" Giảm béo tới mức bị bệnh kén ăn. Giới giải trí cũng thật mệt mỏi."
Anh vẫn nhớ rõ đêm hôm ấy, Hứa Anh rúc trong lồng ngực anh. Dưới lòng bàn tay anh, xương sống gầy yếu, từng đốt từng đốt, mượt mà, non mịn, rõ ràng.
Xác thật rất gầy....
Cố Tinh Trầm nhíu mày.
Ở thời điểm Cao Dịch vẫn đang nói chuyện phiếm, Cố Tinh Trầm đột nhiên nói tới việc công ty: " Kế hoạch trù bị cho công ty con ở thành phố C có chút thay đổi. Tôi và hai cậu cùng đi, tự mình quản lý. "
- ---
Hứa Anh nhìn thang máy đi xuống tầng, kéo theo rương hành lý phía sau, cửa vừa mở liền bước ra.
Hàng hiên an tĩnh, có hàng xóm nghênh diện đi qua, nhưng cũng không chào hỏi. Nhân tình ở thành phố lớn luôn lạnh nhạt, đây là chuyện bình thường.
Cho dù bọn họ quen biết Hứa Anh, nhưng người sống ở khu này không phải minh tinh thì chính là nhà giàu, mọi người đều không trách, không có lòng hiếu kỳ đặc biệt gì.
Đảo chìa khóa, mở cửa.
Hứa Anh lôi rương hành lý đi vào, trên vai đeo một cái túi đựng con mèo già.
Mèo già tiểu Anh từ trong cái lưới lộ ra một gương mặt vừa đen vừa xấu, cũng không biết là bị gửi nuôi lâu, được cưng chiều quen nên làm dáng, hay là bởi vì Hứa Anh đang mang giày cao gót, đi lắc lắc lư lư làm nó khó chịu.
" Được rồi, tự do, tiểu Anh xấu xí khó tính."
Hứa Anh đem con mèo bế ra, tùy tay ném cái túi đi, cũng lười nhặt về.
Nhiều năm như vậy sống bên ngoài, cô hoàn toàn tồn tại nhờ vào người giúp việc cùng với cơm hộp.
<< Bình minh ánh vàng >> đã quay xong, phải tới một tháng sau mới có show tống nghệ, cô có thể nghỉ ngơi thật tốt.
Tuy rằng hiện tại đã là sáu giờ chiều, đúng vào thời điểm nên ăn cơm chiều, nhưng Hứa Anh lười nhác, không muốn ăn, ngã đầu ngủ một giấc tới tận chín giờ.
Dạ dày đói tới khó chịu.
Sau đó, cô điểm một hộp cơm 49 tệ, lại mở chai rượu vang 4999 tệ.
Rượu vang đỏ bên cạnh cơm hộp, sang hèn cùng hưởng. Chắp vá lại cũng sống được mấy năm.
Hứa Anh ghé vào bàn trà ăn cơm, mèo nhỏ tiểu Anh đang ở bên cạnh ăn thức ăn cho mèo.
Cô mở ra TV thật lâu đã không bật, liền lấy điều khiển từ xa ấn, tùy tiện mở kênh.
Đều là phim truyền hình của bạn bè trong giới, xem cảm thấy không thú vị. Sau đó bật tới kênh âm nhạc, vừa lúc là tiếp mục << Nhìn lại những ca khúc nổi tiếng trong năm >>
Tiếng ca từ trong TV truyền tới, đầu óc Hứa Anh ong lên một tiếng.
<< Sáng lạn >>
Cô đang hát.
Hứng thú xem TV nháy mắt tan đi.
Hứa Anh tắt TV, qua loa ăn hai thìa cơm, cũng không muốn ăn nữa, liền tùy tay đem cơm hộp vào thùng rác, đi tắm rửa.
Cột nước trong suốt, phun ra từ vòi hoa sen.
Hứa Anh ngửa đầu, nước ấm tạt vào mặt, trong đầu, lại vang lên tiếng ca vừa rồi.
Trong lòng, có chút buồn.
Cô đã rời khỏi giới ca hát, rất lâu rồi không cất tiếng ca....
Ở trung tâm thể dục, cảm giác tổ chức buổi biểu diễn, đều đã sắp quên rồi.
Tắm rửa đi ra, Hứa Anh một bên đắp mặt, một bên nói chuyện phiếm cùng các loại bạn bè qua WeChat.
Hứa Anh là người chẳng sợ sống cô đơn, cũng sẽ không bao giờ thấy tịch mịch....
Luôn có một đống bạn bè tùy thời cơ để cô gọi tới, luôn có những người ước mơ được chơi cùng cô.
Cả trai lẫn gái, rồng rắn hỗn hợp, Hứa Anh ở trong diễn dàn công ty, cùng người đại diện cùng với những người nghệ sĩ khác hàn huyên vài câu, giao diện di động liền bất ngờ nhảy tới một tin báo.
Ngón tay còn đang đánh chữ, không cẩn thận liền ấn tới nghe.
Số xa lạ.
Không biết là ai.
Hứa Anh hối hận lẽ ra nên tắt đi, nói không chừng là quấy rầy, liền nghe thấy bên kia ước chừng sau hai giây an tĩnh truyền tới một tiếng:
" Alo. "
- --- Thanh âm của đàn ông. Thâm trầm, rất nhẹ, hơi khàn khàn.
Loại quen thuộc này, một chữ một câu, làm cho dây thanh hơi chấn động, Hứa Anh ngay lập tức cảm thấy như đã từng quen biết.
" Xin hỏi anh là.... Ai vậy?"
- ---
" Sếp sao vậy?"
Ở quán cà phê.
Cao Dịch thấy sắc mặt Cố Tinh Trầm bỗng nhiên khó coi, không rõ nguyên do.
Cố Tinh Trầm không giải thích, cầm điện thoại tránh ra.
Trong ống nghe, thanh âm người phụ nữ lễ phép, khách sáo, tiếng nói dễ nghe. Nhưng Cố Tinh Trầm lại không thấy dễ nghe.
Thanh âm anh đè thấp, nghe không ra cảm xúc, trả lời đối phương: " Là tôi, Hứa Anh."
Hứa Anh đang sửa sang lại mặt nạ bị lệch, đôi mắt trong nháy mắt trừng lớn, sau đó nhanh chóng xem số trên điện thoại.
Là một dãy số xa lạ nha ~
Sau đó mới nhớ tới: Đúng rồi, hôm qua cô đã đem số điện thoại Cố Tinh Trầm xóa rồi!
Hai người đều tự rõ ràng tình huống xóa số điện thoại, xấu hổ trong thời khắc ngắn ngủi.
Ngữ khí Hứa Anh trở nên nghiền ngẫm:
" Sao vậy, bạn bè bình thường."
Cố Tinh Trầm lại nghe thấy tiếng nói của người phụ nữ bên kia cười như không cười, thái độ lãnh đạm, có chút khó chịu: " Anh tìm tôi có việc sao?"
Anh hạ hơi thở: " Ừm."
" Cho nên Cố tổng à, anh bận rộn như vậy, anh tìm tôi có việc gì?"
Cô tựa hồ đã trở lại trạng thái bình thường, chuẩn bị trào phúng anh: " Tôi cũng rất bận, có rất nhiều người muốn nói chuyện với tôi."
" Cũng không phải chuyện gì lớn."
Cố Tinh Trầm dùng miệng lưỡi bình tĩnh quyết đoán: " Chỉ là hôm nay tôi phát hiện, áo sơ mi của tôi, thiếu một viên cúc áo."
- ---
Sau khi cúp điện thoại xong, Hứa Anh đi WC rửa trôi mặt nạ.
Dùng nước lạnh vọc lên mặt.
Cô cong eo, nhìn gương mặt của mình trong gương, thở ra nhiệt khí làm mờ đi một tầng gương.
" Chúng ta hẹn thời gian, tôi tới tìm em lấy."
Cố Tinh Trầm nói.
Ý tứ kia của anh....
Là thừa nhận, đêm đó anh đã tới?
Hứa Anh rửa mặt xong bình tĩnh lại, nằm thành hình chữ đại trên giường, nhìn chằm chằm trần nhà một lát, máu chảy hơi nhanh. Tay cùng trái tim đều dần dần nóng lên.
Có thứ gì đó xao động ở trong lồng ngực.
Hưng phấn, lại có chút khủng hoảng.
Nhưng mà.
Nơi nhặt được chiếc cúc áo kia khá đặc biệt --- Là trên giường của cô.
Hứa Anh không tự giác, đặt tay mình ở chỗ xương quai xanh, lòng bàn tay, cảm nhận được nhịp tim đập rất rõ.
Sau đó, tự có chút tức giận với chính mình.
- ---
Bọn họ hẹn vào cuối tuần.
Trước hai ba ngày, Hứa Anh liền để ý thời tiết. Dự báo thời tiết nói có mưa, nhưng may mắn buổi tối hôm đó trời chỉ đầy mây.
Địa điểm là ở một vùng ngoại thành trên núi thuộc thành phố C, một quán bar ngắm cảnh. Núi cao, những ngọn đèn ở đô thị lớn dập dờn như một biển sao.
Hứa Anh lái xe tới, con đường uốn lượn lên núi tới mười con cua, hơn nửa giờ mới lên đến.
Quán bar ngắm cảnh tên là Lệ Giang điệu, nằm ở lưng chừng núi, một bên là cảnh đêm thành thị, một bên là không khí cổ xưa.
Có bóng đêm yểm hộ, Hứa Anh không lo lắng bị người ta chụp lén, nhưng vẫn mang khẩu trang.
Theo lời chỉ dẫn của phục vụ, cô đi vào một chiếc bàn bên cạnh gần nhất, xa xa liền thấy một người đàn ông, anh đang nghiêng mặt xem cảnh đêm của thành phố.
Hôm nay Cố Tinh Trầm ăn mặc thoải mái, áo sơ mi sạch sẽ, bên ngoài mặc một chiếc áo màu xám dương nhung đơn giản.
Ánh sáng u ám, làn da anh trắng, trên mũi còn có một chiếc kính trong suốt. Mặt sườn có hình dạng thanh tú, toàn bộ đều mang lại cho người ta cảm giác vừa lạnh nhạt vừa mảnh khảnh.
Tóc sạch sẽ, hầu kết đặc thù của đàn ông rất rõ ràng.
- --- Và trước mặt, chính là khí chất phong độ lại tri thức.
Hứa Anh không nhịn được nghĩ tới:
Chu Tư Minh tính là cái quái gì?
Người này, mới thật sự là văn nhã bại hoại.
Cô liền nhớ tới một câu:
Nếu cô không phải là bạn gái của văn nhã bại hoại.
Không cùng anh ta ngủ trên một chiếc giường.
Liền vĩnh viễn sẽ không biết.
Anh ta ở trên giường, sẽ mang bộ dạng gì.