Chương 2: Quan tâm
♥Anh ta quay sang nhìn vào phù hiệu trên áo cô rồi quay đi!
_”Tên biến thái nhìn gì đấy“.
♥Cô đưa tay tác vào mặt anh phát ra âm thanh lớn "bát".
_”Cô đánh ai, cô...“.
♥Anh đưa tay định tán cô nhưng ahạ tay xuống quay đi.
_”*Vy* mày quá đáng quá“.
♥*Bảo Hân* chạy đi về trước.
_”*Hân* mày sao vậy,đợi tao“.
♥Cô chạy lấy cặp rồi đủi theo ra đến cổng thì *Hân* đã lên xe chạy đi...
_”Quái cái con này sao nhỉ“.
♥Cô rải đầu sao đó đi được vài bước thì bị 1 đám con gái chặn lại.
_”Đứng lại“.
_”Các bạn là ai sao chặn đường tôi?“.
_”Tao là chị đại ở cái trường này *Lâm Trà My* học lớp *12A *, tao nghe nói mày tán vào mặt anh luân đúng không“.
_”*Luân* nào tôi không biết“.
_”Mày còn giả ngu nữa à, sử nó tụi bây“.
♥Đám đó súm vào đánh cô vì tụi nó nhìu quá cô không đánh lại đành ôm cặp ngồi bị tụi nó đánh.Bỗng cô cảm thấy tụi nó dừng tay liền ngước lên.
_”Các cô đang làm gì vậy hả?“.
_”Anh *Luân* em chỉ muốn sử nó vì tội tác anh thôi“.
_”Đi nhanh“.
_”Anh...đi tụi bây”
♥Bọn họ rút đi anh ta dìu cô đứng dậy...
*_______________Giới_Thiệu__________________.*
_*Trần Minh Luân*:16 Tuổi học lớp *10A *
_*Tính tình*:Lạnh lùng
_*Ngoại hình*:Cao 1m72 soái ca được nhiều cô gái trong trường để ý.
_*Gia thế*:Nhà giàu có mẹ là hiệu trưởng trường lớn nhất *Tp*, ba là chủ tịch của bệnh viện lớn tại quận nhất *TP.HCM*.
_”Tôi không sao“.
♥Cô đứng dậy vô ý nhìn thấy phù hiệu anh.
_”Thì ra người mà họ nói là anh đúng không“.
_”Đúng nhưng tôi không kiu họ làm vậy!”
_”Anh có từng thấy ai ném đá mà không dấu tay không“.
♥Cô nhìn khinh anh sao đó nhắc chân đi về, anh ta đuổi theo cô nắm tay cô lại.
_”Đi về tôi chở cô về“.
_”Không cần!“.
_”Cô đã bảo vì tôi mà cô bị như vậy, thì tôi phải chịu trách nhiệm“.
_”không cần“.
♥*Minh Luân* không còn cách gì ôm cô lên đem cô vào trong xe sao đó đóng cửa lại.
_”Anh đưa tôi đến bệnh viện *Minh Nhựt*“.
_”Dạ thưa cậu“.
_”Tôi đã bảo là không cần rồi“.
_”Ngồi im đi“.
_”A...“.
♥Cô sơ ý đụng vào vết thương đau quá nên la lên.
_”Sao đau lắm à?“.
_”Không“.
_”Còn ở đó tỏ ra mạnh mẽ à“.
_”Sao anh lại tốt với tôi như vậy?“.
♥Cô nhìn anh, *Minh Luân* nghe vậy nhìn vào mắt cô anh cảm thấy tim mình bị loạn.
_”À tôi đã bảo là vì tôicô bị vậy tôi phải chịu trách nhiệm“.
_”Ờk“.
*___________________________*
*Tại bệnh viện Minh Nhựt*
♥Cô và anh ta đi vào bệnh viện sao đó khám và băng nhẹ vết thương cho cô.
_”Thôi cũng trễ rồi tôi về đây cảm ơn anh“.
_”Để tôi đưa cô về“.
_”Không cần anh đã hết nợ tôi rồi“.
♥Anh nhìn về phía sao lưng cô anh cảm thấy có 1 chút cảm giác lạ...