Chương 17: Thật là một người tốt!

Bùi Nam Nhứ dường như có lời muốn nói với Bùi Duật Thành, nhưng có cô ở đây, lại không có mở miệng, quan tâm mà lui ra ngoài.


Lâm Yên thấy thế, vội vàng nhìn về phía Bùi Duật Thành mở miệng nói, " Bùi tiên sinh, nếu ngài còn có việc, tôi liền rời đi trước, không quấy rầy, còn chuyện ngày hôm qua, tôi thề sẽ không phát sinh lần nữa..."


Lâm Yên nói xong có chút thấp thỏm, bởi vì không biết Bùi Duật Thành đến cùng là thái độ gì.
Với thân phận địa vị của Bùi Duật Thành, nếu như muốn làm khó cô, cô không có chút năng lực phản kháng nào.


Kỳ thật, dưới tình huống như bình thường, cô là con gái, thua thiệt hẳn là cô, nhưng ai bảo đối phương hết lần này tới lần khác là Bùi Duật Thành...
Chuyện này thế nào cũng là cô chiếm tiện nghi.
Bùi Duật Thành nghe vậy, ánh mắt tựa hồ có chút ý tứ sâu xa, thản nhiên nói: "Hi vọng như thế."


Lâm Yên thấy đối phương không có ý tứ muốn truy cứu, chợt nhẹ nhàng thở ra, "Ngài yên tâm, tôi tuyệt đối sẽ không xuất hiện ở trước mặt của ngài lần nữa!"


Bùi Duật Thành nhìn lướt qua khuôn mặt nhỏ của nữ hài đang thề thốt: "Nếu Lâm tiểu thư nói như vậy, tôi đây liền yên tâm. Tôi gọi lái xe đưa cô về."


available on google playdownload on app store


Lâm Yên theo bản năng muốn cự tuyệt, nhưng là nghĩ lại, nơi này khẳng định không có xe buýt, gọi xe taxi quá mắc, cô hiện tại nghèo như vậy, có thể tiết kiệm một chút vẫn là tiết kiệm một chút đi.
"Vậy... Cảm ơn!"
Xem ra, cô hiểu lầm Bùi Duật Thành, không nghĩ tới con người hắn còn rất tốt.
...


Sau khi Lâm Yên rời đi, Bùi Nam Nhứ lúc này mới một lần nữa đẩy cửa đi vào.
"Đại ca, anh thật sự không sao?"
Vốn hắn còn tưởng rằng Bùi Duật Thành lần này sẽ lại mê man thật lâu, không nghĩ tới, tối hôm qua dựa theo lời Lâm Yên nói, sau khi đưa anh hắn về, không bao lâu liền tỉnh.


Ánh mắt Bùi Duật Thành nhìn xuyên qua một bên cửa sổ, rơi vào trên người cô gái ở lầu dưới: "Anh rất giống có chuyện?"
Bùi Nam Nhứ lắc đầu.
Không chỉ không có việc gì, hơn nữa thoạt nhìn trạng thái còn khoẻ mạnh.


Chỉ là Lâm Yên thoạt nhìn có chút kỳ quái, so với khi gặp mặt hai lần trước đó mang đến cho hắn cảm giác không giống nhau lắm.
Nhưng mà, rất nhiều cô gái vốn giỏi thay đổi, Bùi Nam Nhứ cũng không có quá để ý.
...


Xe màu đen bình ổn chạy, phong cảnh ngoài cửa sổ lui lại nhanh như gió, rất nhanh, tòa biệt thự xa hoa kia dần dần biến mất ở trong tầm mắt.
Lâm Yên có cảm giác như là đã mơ một giấc mộng hoang đường, sau đó vừa tỉnh lại.


Nhưng đủ loại sự thật cho thấy, tất cả đều không phải là mộng, tinh thần của cô, khả năng thật sự xảy ra vấn đề.
"Bác tài, có thể phiền bác dừng ở bệnh viện nhân dân Đệ Tứ một chút không?"


Cô tương đối quen thuộc với bệnh viện Đệ Tứ, mà vừa vặn khoa Tâm Thần của bệnh viện Đệ Tứ cũng tốt nhất toàn thành phố.
"Được rồi, Lâm tiểu thư."
Rất nhanh, lái xe ngừng ở cửa toà nhà bệnh viện nhân dân Đệ Tứ.


【 giáo sư Hạ Thuỵ Uyên chuyên gia khoa Tâm Thần trứ danh hôm nay miễn phí xem bệnh, tất cả các hạng mục kiểm tr.a đều miễn phí 】
Đây quả thực là kịp thời giúp đỡ!
Lâm Yên hiện tại thiếu nhất chính là tiền, trước đó còn đang lo lắng, tiền mình mang theo trên người có đủ cho chi phí kiểm tr.a hay không.


Mà cái tên Hạ Thụy Uyên nhìn qua còn có chút quen mắt.
Lâm Yên lấy điện thoại di động ra, ở website gõ vào ba chữ Hạ Thụy Uyên.
【 Hạ Thụy Uyên, chuyên gia có trình độ cao nhất trên lĩnh vực bệnh tật tinh thần 】


Lâm Yên ánh mắt hơi sáng, khó trách đối với tên Hạ Thụy Uyên có chút quen tai, Hạ Thụy Uyên từng có một ca bệnh cực kỳ oanh động.
Năm đó khi cô ở nước ngoài vẫn là tay đua xe, từng xem qua tin tức tương quan của lĩnh vực y học ở nước ngoài.


Ở nước ngoài có một tên tội phạm nào đó bị nhân cách phân liệt, ngoại trừ nhân cách chính bên ngoài, lại có thêm sáu nhân cách hoàn toàn khác biệt nhau, trong đó ba cái nhân cách có tính công kích rất mạnh.


Cuối cùng, vị tên tội phạm nước ngoài này được Hạ Thụy Uyên chữa trị triệt để.
"Ta đi... Đụng vận may lớn rồi?"
Lâm Yên trong miệng thì thào.


Hạ Thụy Uyên quả thực là chuyên gia có trình độ cao nhất về lĩnh vực tinh thần trên thế giới, thế mà lại tới bệnh viện nhân dân Đệ Tứ ngồi khám bệnh, còn miễn phí hết thảy các hạng mục kiểm tra!
Quả nhiên là ứng câu nói kia..
Lương y như từ mẫu!






Truyện liên quan