Chương 107: Là kẻ hung hãn
Đoạn thời gian trước, sau khi Lâm Yên làm một tin tức lớn về quan hệ giữa Lâm Thư Nhã và Hàn Dật Hiên thì liền đột nhiên mai danh ẩn tích, làm hại bọn họ thiếu đi bao nhiêu công trạng!
Một thời gian dài sau này, Lâm Yên mới một lần nữa rời núi, vừa ra khỏi núi, scandal lần này liền trực tiếp chấn động toàn bộ ngành giải trí, bởi vì cô lại có thể dây dưa cùng Bùi Ảnh Đế, mà lại còn có ảnh chụp thật nữa.
Chỉ tiếc chuyện này mới ra liền lập tức bị hai bên cùng phủ nhận, ngành giải trí không ai dám viết scandal linh tinh của Bùi Nam Nhứ, cho nên dù tin bát quái vừa lớn vừa hot như vậy cũng bị nguội đi một cách đơn giản.
Tuyệt đối không nghĩ tới, Lâm Yên từ trước tới giờ không tự mình tiếp nhận phỏng vấn của truyền thông sẽ phá rạch trời, tự mình đi ra đối mặt với truyền thông.
Tuỳ tiện một câu của nữ nhân này cũng đều có thể là tin tức lớn!
Nói là cha mẹ cơm áo của bọn họ cũng chưa đủ!
Hôm nay, lần này tới thật sự là quá đáng giá!
Nghĩ tới đây, những ký giả kia quả thực điên rồi, mặc kệ là bát quái hằng ngày hay là chủ lưu truyền thông, mọi người làm gì còn nhớ được cẩn thận cái gì, lập tức tất cả đều vây lại, hoàn toàn đem Tưởng Tư Phi quên đi.
Thời đại này, nhà ai mà không muốn độ quan tâm!
Ngay cả những công nhân viên một bên kia cũng không tự giác mà buông công việc trong tay xuống, duỗi dài cổ nhìn sang.
Tưởng Tư Phi vốn là chúng tinh phủng nguyệt bỗng nhiên vắng ngắt, một thân hoa phục (trang phục hoa lệ) lúng túng đứng tại chỗ.
Chu Mạn Thiến cũng hoàn toàn không ngờ tới thủ hạ kia của Triệu Hồng Lăng không có chút độ hot thế mà hai ba câu nói liền đoạt hết thảy đầu ngọn gió, cả khuôn mặt đều đen, "Uy... Uy Giang phóng viên... Phùng phóng viên... Mọi người đi đâu..."
Những phóng viên này rõ ràng là cô ta bỏ thật nhiều tiền cùng nhân mạch cố ý mời tới cho Tưởng Tư Phi tạo thế, kết quả thế mà tất cả đều chạy đến chỗ Lâm Yên, đây là xảy ra chuyện gì!
Như thế này chẳng phải là cô ta may áo cưới cho người khác sao!
Lâm Yên khẽ cười một tiếng, mở miệng với Đa Đa ở một bên đang trợn mắt hốc mồm, "Đa Đa a, em biết trong vòng giải trí là ai thật lòng thích chị hoang nghênh chị nhất không?"
Đa Đa: "Có loại người này tồn tại?"
Lâm Yên: "Đương nhiên là có!"
Đa Đa: "Ai vậy?"
Lâm Yên: "Paparazi nha! Em biết chị nuôi sống bao nhiêu paparazi không?"
Cũng thật sự là may mắn có Lâm Thư Nhã vì bôi nhọ cô, nghĩ mọi cách làm tin tức lớn, thậm chí không tiếc kéo cả Bùi Ảnh Đế xuống nước, đã như vậy, cô liền lợi dụng tài nguyên trời ban này thật tốt, hóa thế yếu thành ưu thế.
Nắm cây đai Lâm Thư Nhã cắm cho cô, hung hăng chém trở về.
Đa Đa nhìn chư vị bạn bè phóng viên vô cùng nhiệt tình: "..." Thật đúng là không cách nào phản bác.
Đạo diễn Khương Nhất Minh cùng nhà sản xuất Phùng An Hoa vừa đi tới vốn đang cho rằng phóng viên sẽ vây quanh bọn họ cố ý áp trục* nữ chính Tưởng Tư Phi, kết quả không nghĩ tới Tưởng Tư Phi lẻ loi trơ trọi đứng ở một bên không người hỏi thăm.
*Áp trục: là vật phẩm quý nhất có giá trị nhất cả một buổi đấu giá, thường được giữ lại cuối cùng để thu hút người đấu giá tới. (Nguồn: cvt)
Mà Lâm Yên bất quá dăm ba câu, liền trực tiếp dẫn nổ tất cả phóng viên.
"Nhà sản xuất Phùng, ông xem cái này... Còn thể thống gì! Buổi lựa chonh trang phục quay phim tốt đẹp, náo thành dạng này!" Lông mày Khương Nhất Minh nhíu chặt.
Đáy mắt Phùng An Hoa lóe lên một vệt tinh hoa, ngữ điệu thoải mái mà mở miệng nói, "Không có gì không có gì, để cho cô ta náo động, loại cơ hội tuyên truyền miễn phí này, cớ sao mà không làm..."
Nữ diễn viên này trước đó bởi vì bịa đặt Hàn Dật Hiên, vu oan Lâm Thư Nhã, từng bị giải trí Khải Thắng phong sát.
Theo lý thuyết, đoàn làm phim không muốn dùng loại diễn viên phiền toái này nhất, bọn họ thậm chí suýt chút muốn đổi người.
Thế nhưng, nếu như một mình nữ diễn viên này tương đương với toàn bộ đoàn đội tuyên truyền của họ, vậy thì không giống.